Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-08-16 10:06:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có tìm ngươi, là ai?” Âu Dương Yên hỏi.

“Luật giang hồ, nhiều hơn nữa thể .” Tần Thời Phong lắc đầu, “Thực kính trọng hai vị, nguyện Thái tử thể thuận lợi đăng cơ, xin cáo từ.”

“Tần thiếu hiệp xin dừng bước.” Lâm Tiêu lên tiếng giữ . Tần Thời Phong Tần đại hiệp dù kỹ năng diễn xuất thấp kém, nhưng cũng cơ hội chuyện tư định chung con mắt của . Tuy nhiên , điều cho thấy khi quyết định diễn màn kịch chút do dự. Có lẽ tham gia tranh đấu hoàng thất, nhưng vì thế lực của đối phương mà buộc chấp nhận diễn kịch. Hoặc đối phương đưa giá quá hời khiến động lòng, nhất thời xung động mà đồng ý, đó hối hận. Tóm , khả năng do Âu Dương Yên cướp lời mà gây tin đồn tư định chung với khác chỉ chiếm một phần nhỏ, bởi vì đối phương hiểu Âu Dương Yên, nàng sẽ chiêu như . Lâm Tiêu rõ, thể giữ . Hắn khí khái của giang hồ, nhưng dường như thiếu tiền.

“Thái tử điện hạ còn chuyện gì ?” Tần Thời Phong đầu , chắc Thái tử giữ . Hắn quả thật thiếu tiền, nhưng bán mạng cho hoàng gia. Thế nhưng dân gian đồn đại Thái tử đức cao vọng trọng, vẫn kính trọng, huống hồ từng khác thuê, Thái tử chắc hẳn thể đoán là ai, còn dám giữ ? Chẳng lẽ là đối phó với ? Hắn cảnh giác cao độ.

“Tần thiếu hiệp là hiệp nghĩa, nhất định nhiều việc hơn vì nước vì dân. Cô một việc nhờ thiếu hiệp giúp đỡ.”

Hóa thật sự dám giữ ! Tần Thời Phong chút bội phục Thái tử , dũng mưu, Nam Ninh quốc giao tay , thật sự là lựa chọn thích hợp nhất. Mặc dù bệnh, nhưng bây giờ qua vấn đề gì. Hắn chút động lòng, lẽ giống như cô nương Mộ Dung , theo Thái tử thì thể giúp đỡ nghèo, nhiều việc lợi cho quốc gia và dân chúng hơn.

Lúc , Âu Dương Yên, những lời vô nghĩa, cũng đang tò mò Lâm Tiêu, thầm nghĩ thật sự dám , tùy tiện giữ một giang hồ dụng ý khó lường nhưng trí lực hạn như , từ xưa giang hồ khó mua chuộc nhất, chỉ việc theo giá cả, thể bất cứ lúc nào lưng như mắt. Ngươi trúng , hành hiệp trượng nghĩa căn bản vì hoàng quyền, đó là niềm tin kiên định trong lòng. Lâm Tiêu vốn là đại đạo lừng danh khắp thiên hạ, ánh mắt hẳn là quá tệ hại, chẳng lẽ thật sự điểm đáng khen? Ngoài việc trông giống nam chính , lời , vẫn chút phóng khoáng. Cầu mong lầm.

Tần Thời Phong thì Âu Dương Yên, chỉ hư danh trong giang hồ, bằng con mắt khác. Hắn thầm nghĩ quả nhiên là theo Thái tử, tư tưởng và cảnh giới khác biệt, quả nhiên là sẽ mẫu nghi thiên hạ.

“Đương nhiên, thiếu hiệp thể suy nghĩ thêm, cô chờ tin tức lành của ngươi.”

“Dạ, tùy Thái tử phân phó.” Tần Thời Phong quỳ một gối ôm quyền hành lễ.

“Tốt!” Lâm Tiêu bước lên đỡ dậy, “Ngươi cũng cảnh của cô, mà vẫn tin tưởng đến , cô tuyệt phụ lòng các ngươi.”

Âu Dương Yên , cạn lời, câu mà khó chịu vô cùng, “tuyệt phụ lòng” cảm giác như với tình nhân ? Nếu hai họ thật sự lòng , là một hiện đại, Âu Dương Yên sẽ chúc phúc cho họ, phong tục của quốc gia phóng khoáng , chấp nhận một quân vương… Khụ!

Lâm Tiêu bất đắc dĩ Âu Dương Yên đầu óc bay bổng. Ở chung với cô gái lâu như , , cô gái trừ khi gặp tình huống cực kỳ khẩn cấp thì sẽ cực kỳ đáng tin cậy, khả năng phán đoán và thực hiện siêu phàm, còn những lúc khác thì hoặc là mê trai, hoặc là suy nghĩ lung tung. Nhìn tình hình , chắc chắn nghĩ đến , đặc biệt là còn và Tần Thời Phong ngây ngô. Lâm Tiêu vội vàng rụt tay đang vỗ Tần Thời Phong , cô gái sẽ nghĩ đến những chuyện đó chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-26.html.]

“Khụ, Tam tiểu thư, nên dạy học cho bọn trẻ .”

“Ôi đúng , Thái tử, Tần thiếu hiệp, hai cứ trò chuyện từ từ, dạy học đây. Điện hạ nếu việc cứ bong việc của , dạy xong sẽ tự về.” Âu Dương Yên bước .

“Tam tiểu thư xin chờ một chút!” Tần Thời Phong gọi nàng , “Người bảo đến nhận , là của Uy Viễn Hầu phủ.”

“Ồ?” Âu Dương Yên vốn định về phủ tìm điều tra thêm, nhưng lời Tần Thời Phong khiến nàng giật , chẳng lẽ thật sự là Mộ Dung Thanh, nàng từ khi nào đầu óc như ?

“Nếu đoán sai, cô nương đó, hẳn là Nhị tiểu thư trong phủ.”

“Ngươi chắc chắn là Nhị tiểu thư?” Âu Dương Yên nhíu mày.

“Không chắc, là một hộ vệ đến tìm . một thói quen, trả tiền thuê việc, đều phận của đối phương, nên theo hộ vệ đó. Hai vị tiểu thư trong phủ hôm đó dự hội du viên, thấy gọi Đại tiểu thư , hộ vệ liền nhân cơ hội báo cáo với Nhị tiểu thư.” Tần Thời Phong chút ngượng nghịu, “Thực vốn chuyện , nhưng cô nương dường như chút nghi ngại đối với , nên mới để tỏ lòng thành. Đối với tranh đấu trong Hầu phủ, Tần mỗ tuyệt tham gia .”

“Đa tạ Tần thiếu hiệp.” Âu Dương Yên khom hành lễ.

Thấy Âu Dương Yên vội vàng rời , Lâm Tiêu thở dài một tiếng. Hắn cảm thấy Âu Dương Yên đối xử với Tần Thời Phong quá khách khí, vốn là một kẻ phong lưu trong chốn phong trần, càng hiểu rõ tâm tư của những cô gái như . Đôi khi họ càng khách khí và giữ kẽ với ai đó, càng chứng tỏ họ động lòng với đó, nên mới trở nên cẩn trọng. Âu Dương Yên dù đến mức động lòng, nhưng thiện cảm với Tần Thời Phong là điều chắc chắn, ít nhất là sự ngưỡng mộ. Trong lòng chút vui, rõ ràng hai bọn họ mới là cùng một thế giới, tuy rằng kẻ mắt quả thực là một thiếu niên tuấn tú, nhưng sẽ cùng nàng chuyện phim ảnh tiểu thuyết , hiểu cái gì là xuyên ? là do chính giữ , cũng chỉ thể âm thầm nhẫn nhịn.

“Điện hạ gì?” Tần Thời Phong thấy trầm mặc lâu, khẽ hỏi.

“Ồ đúng , theo gặp Ngũ Tự , vài chuyện nhờ ngươi .”

Âu Dương Yên lười quản Lâm Tiêu đang nghĩ gì, nàng đường đều vô cùng chấn động. Từng lúc nàng cho rằng Mộ Dung Thu là một cô gái hiểu lễ nghĩa, cũng tham gia các tính toán của Mộ Dung Thanh. Hóa nàng nghĩ sai , cô gái thèm dùng những tính toán nhỏ nhặt, nàng tay là là chiêu hiểm. Nếu Tần Thời Phong thật sự là một hám tiền, mà gây náo loạn chuyện hôn ước ngay cổng thư viện, nàng sẽ trở thành trò trong bộ Hoàng thành, Hoàng đế sẽ nghĩ thế nào? Lâm Tiêu còn thể bảo vệ nàng ? Dù nàng giải thích thế nào nữa, nàng từng trải qua sức mạnh của những lời đồn đại, suýt chút nữa mất mạng. Nếu xảy thêm một nữa, c.h.ế.t cũng chỉ thể lưu lạc tha hương. Mặc dù nàng từng lưu lạc tha hương…

Nàng sững sờ, nhớ từng bỏ , nhưng từ khi nào nàng chỉ ở bên cạnh Lâm Tiêu ? Là bởi vì họ đến từ cùng một thế giới, duy nhất của nàng, là vì điều gì khác? Vừa nghĩ đến việc thể sẽ với Tần Thời Phong… Dù lý trí mách bảo nàng thể chúc phúc, nhưng chuyện thể nghĩ sâu hơn, và nàng điều đó là thể. nếu thể thì ? Thái tử sẽ đăng cơ, hậu cung giai lệ đến ba ngàn, lúc đó nàng ?

Nàng lắc đầu, thôi , cứ bước nào bước đó, hết cứ giữ lấy tính mạng . Cái tên Mộ Dung Thu mới là âm thầm tung chiêu hiểm, đề phòng. May mà Tần Thời Phong theo Thái tử và sự thật, nếu khi nào đ.â.m lưng cũng , trong đại trạch viện quả nhiên hung hiểm, nàng từng bước cẩn thận.

Loading...