Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-08-16 10:27:36
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tiêu lấy mạng đánh cược, rốt cuộc đổi ngày hôm nay triều đình đại phản chuyển. Tin tức Thái tử trọng thương trong hoàng cung, ngày hôm liền truyền khắp bộ hoàng thành, thậm chí nhanh truyền đến các thành trấn khác. Trên triều đình ngay tại chỗ mấy vị đại thần dâng tấu, yêu cầu nghiêm trị hung thủ, và truy vấn trách nhiệm thống lĩnh thị vệ.
Tam Hoàng tử mạnh miệng giảo biện là do giang hồ nhân gây , tuy nhiên các lão thần chấp nhận lời , giang hồ nhân tội, chẳng lẽ thị vệ hoàng cung tội ? Nói gì mà cuộc giao đấu ở Tháp Tế thu hút, nhưng rốt cuộc cũng chỉ hai , chẳng lẽ ngươi còn phái hàng ngàn thị vệ vây công hai cao thủ giang hồ? Nói chẳng là chuyện ?
Trong hoàng thành càng truyền tin đồn Tam Hoàng tử ám sát Thái tử, rằng cuộc cung biến chính là vở kịch do Tam Hoàng tử tự biên tự diễn, các đại thần ai nấy đều lo lắng khôn nguôi, nhiều văn quan thậm chí cảm thấy sai phe, ám sát trắng trợn như , tâm ngoan thủ lạt tương tàn, như thể cai trị thiên hạ ?
nhanh tin tức Thái tử trọng thương thể qua khỏi cũng truyền , các đại thần lập tức im lặng. Dù nữa, hiện giờ triều đình đa là thế lực của Tam Hoàng tử, nếu Thái tử trị khỏi, thiên hạ sẽ về tay ai, điều đó là còn nghi ngờ gì nữa. Thế là cuối cùng cũng hiểu rõ, đây chính là mục đích cuối cùng của Tam Hoàng tử, dù cho trong thời gian ngắn thiên hạ phỉ nhổ, nhưng chỉ cần lên ngôi hoàng vị, quá mấy năm, còn ai dám nhắc đến quá khứ của ? Chỉ cần Thái tử qua đời, thiên hạ sẽ là nhất ngôn đường của .
Mặc dù trong lòng nguyền rủa Tam Hoàng tử mất hết nhân tính, càng mấy vị đại thần dâng sớ yêu cầu truy cứu trách nhiệm Tam Hoàng tử, và điều tra rõ chuyện , nhưng thái độ mập mờ của Hoàng đế vẫn khiến hiểu rõ, chuyện , Hoàng đế chừng là rõ. Người chính là Tam Hoàng tử dùng vũ lực giải quyết Thái tử, dù mang tiếng . Người bày rõ truyền hoàng vị cho Tam Hoàng tử, ai còn dám dị nghị?
Đương nhiên, trừ ngoại tộc của Thái tử, Anh Vũ Vương gia. Vị Vương gia im lặng, liên tục dâng ba đạo tấu sớ, còn thái độ im lặng tiếng như , từng đạo tấu sớ đều lời lẽ sắc bén, bức vấn Hoàng đế, chất vấn Tam Hoàng tử. Hoàng đế tự cho rằng phần lớn binh mã nắm trong tay, vị lão Vương gia thoái vị nhiều năm, nào còn thế lực gì? Nên một ngày triều đình bức bách quá, Hoàng đế trực tiếp hạ lệnh giam Anh Vũ Vương đại ngục. Hành động lập tức chấn động triều đình, cũng chấn động bộ hoàng thành.
Anh Vũ Vương đời đời vì nước giữ giang sơn trung thành tận tụy, nhưng chỉ vì ngoại tôn của ám sát trọng thương mà thỉnh cầu điều tra, giam ngục, đây quả là ngàn năm oan án. Các đại thần kẻ rụt rè dám nhiều, nhưng phần lớn hơn là thỉnh cầu xá miễn lão Vương gia, dù cũng là một gia tộc lừng lẫy chiến công, xử lý như quả là khiến chư vị đại thần lạnh lòng, môi hở răng lạnh.
Hoàng đế dần dần chịu nổi khí trong triều đình, cáo bệnh thiết triều. Dù cũng là thời kỳ then chốt chuyển giao hoàng vị, cho dù Tam Hoàng tử lên ngôi, cũng sẽ chèn ép một cựu thần, cất nhắc của . Hoàng đế cứ mặc cho gây uy thế triều đình.
“Ngươi việc lúc nào cũng màng hậu quả, nay thì , cả triều đình đều yên .” Trong Ngự thư phòng, Hoàng đế trách móc Tam Hoàng tử.
“Nhi thần cũng ngờ để trốn thoát, nay dù trọng thương…” nhưng khả năng thể chữa khỏi a, đây bệnh nặng như cũng khỏi, ai dùng linh đan diệu dược gì .
“Trẫm bao nhiêu , nếu thể giải quyết hòa bình, thì quyết đoán ngay, Thái tử là thế, vị Thái tử phi cũng . Trẫm ngươi đang do dự tính toán điều gì? Nay thì , Thái tử đó sống c.h.ế.t rõ, Thái tử phi vẫn sống lành, giang hồ nhân thì bắt hết , nhưng ngươi gan g.i.ế.c hết bọn chúng ? Nghe Thái tử đây từng tiếp xúc với Võ lâm minh chủ, nếu để bọn họ công bố thiên hạ là ngươi mua chuộc giang hồ nhân… ngươi tưởng Trẫm giao giang sơn cho ngươi thì ngươi thể vững vàng ? Đồ ngu xuẩn!” Hoàng đế nghiến răng nghiến lợi, đây thấy việc tệ đầu óc, mới nghĩ đến việc để thế vị trí Thái tử, nay xem , chẳng lẽ Trẫm chọn sai ? “Đi tìm Ngũ hoàng của ngươi, bảo giúp ngươi nghĩ cách, ở giang hồ nhiều năm như , nhờ giúp dàn xếp giang hồ nhân chắc thành vấn đề. Tổng bắt vài tên g.i.ế.c , mới thể ăn với thiên hạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-50.html.]
“Vâng, Diêm thống lĩnh…” Các lão thần cũng bám lấy thống lĩnh thị vệ buông, dù cũng là do thất trách.
“Không giữ thì thôi.” Hoàng đế thở dài, “Hắn cũng coi như trung thành tận tụy, tìm cách an ủi gia đình .”
Tam Hoàng tử gật đầu, “Phụ hoàng, thật sự gần đây thiết triều?”
“Thôi bỏ , cho ngươi vài ngày thời gian an ủi đại thần, cũng để bọn họ thấy uy nghiêm của ngươi, Trẫm tạm thời nữa, ngươi tự liệu mà .”
Tam Hoàng tử thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vui mừng khôn xiết, “Vậy Anh Vũ Vương ? Các đại thần liên tục dâng sớ yêu cầu thả ông .”
“Ngươi nghĩ ?” Hoàng đế liếc , mặt .
“Nếu giết, e rằng triều đình sẽ loạn, bằng Phụ hoàng xá tội cho ông , ông hẳn sẽ cảm niệm ân đức của Phụ hoàng.”
Hoàng đế ngẩn , một nữa cảm thấy thật sự lầm . Nếu tranh giành hoàng vị, bình thường đứa con việc vẫn , quy củ, từng xảy sai sót gì. Khi cần thiết cũng thể tâm ngoan thủ lạt, ví dụ như hạ độc Thái tử. Đương nhiên, năm đó hạ độc Thái tử, lẽ là mẫu phi của . càng đến thời điểm then chốt, càng thấy kẻ thật sự khó lòng gánh vác trọng trách lớn, ví dụ như quyết định sống c.h.ế.t của Anh Vũ Vương.
Anh Vũ Vương là ngoại tộc của Thái tử, nên dù cho lợi lộc đến , đối phương cũng sẽ hướng về , dù là Hoàng đế. Huống hồ đối mặt với sự chiêu dụ của Tam Hoàng tử, ông e rằng thà c.h.ế.t còn hơn. Anh Vũ Vương dù còn nắm binh quyền, nhưng những xuất từ trướng ông đa đều nắm trọng binh, tuy Hoàng đế ngầm phái trộn bên cạnh những đó, khi cần thiết thể đoạt lấy binh quyền. Tam Hoàng tử thiển cận, cho rằng chỉ cần lấy lòng đối phương, đối phương sẽ vì thế mà lợi dụng, điều quả là thể ngây thơ hơn.
Lúc đáng lẽ chịu đựng áp lực bất chấp tất cả mà g.i.ế.c lão Vương gia, dù thiên hạ chửi rủa, mang một tiếng , mang thêm một cái nữa thì ? Đợi giang sơn về tay tự chính danh, chẳng là chuyện dễ dàng . Hoàng đế thở dài, ban đầu chọn đứa trẻ , lẽ thực sự chọn sai . vì những việc đây, giờ đây thể đầu . Người cảm thấy mệt mỏi, nên cũng lười nhắc nhở, chỉ phất tay cho Tam Hoàng tử rời .
Tam Hoàng tử thấy Phụ hoàng dường như chút chán nản, cũng sai điều gì, khi khỏi cửa suy nghĩ mãi, chẳng lẽ ý của Phụ hoàng là g.i.ế.c Anh Vũ Vương? Giết lão Vương gia thời điểm đầu sóng ngọn gió như , khỏi cửa lẽ sẽ nước bọt dìm chết, trừ khi thật sự sống nữa. Nghĩ đến việc tìm Ngũ Hoàng tử, chút đau đầu. Ngũ Hoàng tử từ đến nay ưa gì , khi từ giang hồ về cung còn từng đặc biệt mời y đến phủ Hoàng tử khách, nhưng Ngũ Hoàng tử rõ ràng ý định nể mặt , ngay cả hồi đáp cũng . Hắn cắn răng thở dài, , dù cũng một chuyến .
Ngũ Hoàng tử ở phủ Hoàng tử, y đến Đông Cung thăm Thái tử, còn mang theo hai vị thần y nổi tiếng giang hồ.