Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-16 10:05:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc chiến ngươi c.h.ế.t sống

Bệ hạ của Nam Ninh quốc năm nay đầy năm mươi, Thái tử là trưởng tử là đích tử, nên Lâm Tiêu là lớn tuổi nhất trong các Hoàng tử, gần ba mươi, cũng trạc tuổi khi còn là một tên đạo tặc quốc tế. Bởi vì thể Thái tử Điện hạ yếu ớt suốt hơn mười năm, nên vị trí Thái tử phi vẫn bỏ trống, nhưng trong phủ vài Trắc phi, ngày thường hiếm khi gặp Thái tử một , một tháng cũng khó mà thị tẩm một đêm. May mắn là phủ Thái tử vẫn khá hòa thuận, những toan tính nhỏ nhặt của các Trắc phi, Thái tử và mạc liêu đều thấy rõ, Thái tử nhân hậu, so đo.

Nếu Thái tử Điện hạ danh tiếng hiền quân vang xa, e rằng sớm Hoàng đế phế truất vì vấn đề con nối dõi, thực mấy năm gần đây Hoàng đế vẫn luôn ý định , chỉ là chậm chạp tìm thời cơ thích hợp. Cho nên thỉnh thoảng sẽ mặc kệ những sự khiêu khích của Tam Hoàng tử đối với Thái tử, cùng một vài hành động nhỏ nhặt quang minh. Khi Bệ hạ mới lập Thái tử, cũng đặt nhiều kỳ vọng, nhưng nhiều năm trôi qua, cũng thấy tương lai thể bệnh tật của Thái tử, suy nghĩ cũng là điều dễ hiểu. Khi Thái tử chiêu mộ danh y khắp thiên hạ, chút chấn động, Thái tử khỏi bệnh, lúc đó mới vội vã chạy đến xem. Dù Tam Hoàng tử với là tình phụ tử sâu đậm, lâu quan tâm đến Thái tử, lâu thượng triều. Giờ phút bệnh tình khỏi, e rằng triều đình sẽ loạn.

Lâm Tiêu từng hỏi quốc quân của đất nước họ gì, nhưng trong sách , quốc quân họ Vệ, còn Hoàng đế đương triều tên gì thì .

Hoàng đế sải bước phòng của nhi tử , trong phòng nồng nặc mùi thuốc, chắc quen .

“Nghe Hoàng nhi gần đây thể đại hảo?” Hoàng đế Bệ hạ trông nho nhã, nhưng cốt cách tự một sự uy nghiêm, hỏi chuyện thẳng thừng, cũng cho Thái tử sắc mặt .

“Kính thỉnh an Phụ hoàng.” Lâm Tiêu chống dậy, “Nhi thần , mấy ngày mơ thấy một con ngũ sắc kim phượng, là ban cho nhi thần một viên lương dược, nhi thần từ chối loại kim đan nên dâng lên Phụ hoàng. Sau đó tỉnh mộng, nhi thần cũng thấy thuốc nào, nhưng cảm thấy thể nhẹ nhõm hơn nhiều. Thái y khám , chuyển biến , chỉ cần điều dưỡng thêm, nên nhi thần liền tìm vài danh y đến, mau chóng chữa khỏi bệnh cho nhi thần, để Phụ hoàng khỏi lo lắng.”

Hoàng đế Bệ hạ nhất thời nên lời, tiếp lời thế nào đây? Người thuốc gì, chỉ là mơ bệnh liền khỏi. Trong mơ còn là điềm lành kim phượng, đây quả thực là điềm lành, truyền ngoài chẳng sẽ long trời lở đất ? Hoàng đế sang Thái y đang quỳ một bên, Lâm Thái y run rẩy khấu đầu, “Bệ hạ, thể Thái tử Điện hạ quả thực đại hảo, vi thần vẫn dùng thuốc như thường, lẽ là do Thái tử tâm tính kiên định, hoặc cũng thể là Bệ hạ đức độ, trời xanh phù hộ…”

“Thôi .” Hoàng đế cắt ngang lời y, vẻ mặt vui nhưng giấu kín đáo, “Ngươi hãy chiếu cố Thái tử thật .”

“Phụ hoàng luôn ?” Lâm Tiêu Hoàng đế Bệ hạ , vẻ mặt luyến tiếc.

“Trẫm còn tấu chương phê duyệt, ngươi hãy tĩnh dưỡng thật , mau chóng bình phục để giúp trẫm.” Hoàng đế Bệ hạ hòa nhã vài câu, sải bước rời khỏi căn phòng.

Cho đến khi Hoàng đế rời khỏi Đông Cung, Lâm Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thán diễn kịch chỉ là hoạt động trí óc, mà còn là hoạt động thể lực, chỉ một lát mồ hôi đầm đìa, mệt mỏi rã rời. “Những cao thủ giang hồ ở biệt viện, phái thêm vài đến đây, tối nay e rằng sẽ yên bình.” Nhìn sắc mặt của Hoàng đế, việc thể hồi phục khiến vui, bề ngoài thể hiện, chắc chắn vội vã trở về tìm Tam Hoàng tử bàn bạc, thậm chí sẽ mặc kệ những hành động ngầm của Tam Hoàng tử, ví dụ như ám sát chẳng hạn. Nghĩ cái chức Thái tử thật sự quá uất ức, lẽ chính vì , Thái tử đây mới chán nản cuộc sống, dứt khoát kết thúc sinh mạng .

“Mời Ngũ đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-6.html.]

Ngũ Tự là thủ lĩnh mạc liêu của phủ Thái tử, dũng mưu, quan trọng nhất là y còn là một lão thúc dung mạo khá ưa , nếu đặt ở hiện đại, Lâm Tiêu nghĩ, đó đúng là mẫu vạn vạn thiếu nữ yêu thích. Lâm Tiêu ấn tượng về y, đương nhiên, với điều kiện thể bảo tính mạng, cần nhanh chóng gặp Âu Dương Yên, cùng thực hiện đại nghiệp trở về hiện đại, nhân sự ở đây đều liên quan đến . Vì đó, tìm cách đối phó với cuộc tranh đấu hoàng thất đầy hiểm nguy.

“Điện hạ tìm ?” Ngũ Tự hình như công phu tồi, nào cũng đến nhanh.

“Thái tử đây bệnh tình cụ thể là ?”

Ngũ Tự hình như ngờ vị thẳng thắn như , một câu hỏi đến gốc rễ vấn đề. “Thực chúng cũng vẫn đang điều tra, Điện hạ phong Thái tử lâu bệnh, Hoàng thượng khi đó cũng từng nghi ngờ, sai điều tra, nhưng vẫn kết quả…”

“Luôn kết quả?” Lâm Tiêu cau mày, “Ngươi chắc chắn Hoàng thượng kết quả? Hay là giấu giếm?” Dù hậu cung lớn như , loại tranh đấu nhiều. “Mẫu của Điện hạ…”

“Thuần Nguyên Hoàng hậu khi sinh Thái tử vì khó sinh mà qua đời… nên Điện hạ là do Minh Gia Hoàng hậu hiện tại nuôi lớn, cũng chính là sinh mẫu của Tam Hoàng tử.”

“Khó trách, nhà đẻ của Hoàng hậu hiện tại tầm thường đúng , nên Bệ hạ cho dù sự thật, e rằng cũng ngậm bồ hòn ngọt.”

“Điện hạ minh sát thu hào.” Ngũ Tự chắp tay, vị Thái tử thật khó lừa gạt. “Nhà đẻ của Minh Gia Hoàng hậu là đương kim Ngụy Thừa tướng, đầu văn quan, nên phần lớn triều đình đều ủng hộ Tam Hoàng tử.”

“Thái tử ở triều đình, một ủng hộ nào ?”

“Đó chắc chắn là , nếu vị trí Thái tử của Điện hạ sớm giữ . Nhà đẻ của Thuần Nguyên Hoàng hậu là Anh Vũ Vương, là vị Vương gia ngoại tộc duy nhất của Hoàng thất, tổ tiên mấy đời đều cống hiến hết cho Nam Ninh, trấn giữ biên cương, đánh thắng vô trận. Ngoại gia của Điện hạ là nhà sản sinh nhiều tướng quân nhất, ngay cả các tướng lĩnh ở biên cương hiện tại, phần lớn cũng xuất từ Lâm gia của Anh Vũ Vương. Anh Vũ Vương gần bảy mươi tuổi, qua sâu với Điện hạ, nhưng luôn kiên định lưng Điện hạ.” Ngũ Tự cảm khái vạn phần.

Lâm Tiêu thấy đây mới là điểm thông minh của vị Vương gia , nếu qua quá nhiều, Hoàng đế sẽ kiêng kị, Anh Vũ Vương, nhiều tướng quân, đều là những nắm binh quyền, nếu liên kết nhiều, chức Thái tử của cũng yên. Xem ngoại gia , thật sự là đang tính toán vì Thái tử.

“Võ tướng phần lớn xuất từ nhà Lâm Vương gia, nên triều đình, võ quan đa ủng hộ Thái tử, nhưng Hoàng thượng ý kiêng kị Lâm gia, nên triều đại vốn trọng văn khinh võ, Anh Vũ Vương gia dễ việc a, nên thường niên lấy cớ bệnh tật lên triều, Hoàng thượng cũng mặc kệ y ở…”

Lâm Tiêu gật đầu, lão Vương gia tuy lên triều, nhưng ai động đến vị trí Thái tử, y nhất định sẽ mang cả gia tộc tranh đấu, hiện tại án binh bất động, bất quá là các bên đang cân nhắc. “Phái đến phủ Anh Vũ Vương một chuyến, , đích .” Lâm Tiêu để thêm dầu lửa, quyết định phá phủ trầm châu. Thái tử qua đời, cũng sớm muộn gì cũng rời , nhưng vẫn , trong điều kiện thể bảo bản , tranh một danh phận, tranh một huy hoàng cho Thái tử, đối với thế giới thất vọng tột cùng, nên mới rời . Hắn tại bệnh, mẫu tại chết? Những kẻ hại , lẽ là những chiến thắng cuối cùng, nhưng định để bọn chúng thắng dễ dàng như .

Hắn vị trí , chính là một cuộc chiến ngươi c.h.ế.t sống.

Loading...