Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 1137: Thảm bại

Cập nhật lúc: 2025-12-11 14:58:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Tân Tuân Thiên Hải , cảm xúc cũng dâng lên, vô cùng lo lắng : “ con chắc thể thuyết phục Quán chủ của chúng con… Quán chủ hình như thích qua với Hiệp hội Huyền Môn.”

 

Tuân Thiên Hải im lặng một lát : “Cậu chỉ cần truyền đạt những lời cho Quán chủ là . Nếu Quán chủ xong vẫn tham gia, đưa điện thoại cho Quán chủ, sẽ chuyện với cô .”

 

Hạ Tân đồng ý: “Vâng, con . Lát nữa con sẽ với Quán chủ.”

 

Tuân Thiên Hải cảm ơn, dặn Hạ Tân động tĩnh gì báo cho ông ngay.

 

Hạ Tân cúp điện thoại, cánh cửa phòng đóng chặt của Tương Ly, lập tức qua phiền. Cậu suy nghĩ một chút đến Thiên Điện, hỏi Ngô Đại Sư một chuyện về đại bỉ.

 

Phó Nhị c.h.ế.t sớm, nghiên cứu gì về đại bỉ. Ngô Đại Sư thì một chút.

 

“Là Đại Bỉ Hoa quốc và quốc gia Tang ba năm một ?” Ngô Đại Sư lời Hạ Tân liền hỏi.

 

Hạ Tân gật đầu: “Ngô Đại Sư, ông qua ?”

 

Ngô Đại Sư đang ôm một miếng dưa hấu, là dưa hấu ông mua về buổi sáng, đang chia sẻ với Phó Nhị. Nghe , ông c.ắ.n một miếng dưa hấu : “Chuyện đương nhiên . Mặc dù là Tán Tu, tên trong danh sách gì, nhưng chuyện trong giới Huyền Môn Hoa quốc coi là sự kiện lớn ba năm một . Những tên trong danh sách như chúng , khi tin, cũng sẽ chạy tới quan sát và học hỏi. Đại bỉ ba năm , còn xem nữa.”

 

Hạ Tân liền hăng hái, kéo ghế đẩu nhỏ mặt Ngô Đại Sư: “Đại bỉ năm đó, ông tham gia ?”

 

Ngô Đại Sư ăn dưa hấu lắc đầu: “Không, khán giả thôi. thật… năm đó t.h.ả.m bại thật.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1137-tham-bai.html.]

Phó Nhị cũng hăng hái: “Thảm bại? Kể xem ?”

 

Ngô Đại Sư : “Hai . Năm đó tu sĩ Hoa quốc thi đấu với Âm Dương Sư quốc gia Tang, thua thảm. Ba trận thắng hai. vốn tưởng hai bên chắc chắn ngang tài ngang sức, dù thua thì ít nhất cũng là hai thắng một thua. Ai ngờ cạo sạch đầu. Ba trận đều thua, thắng bộ.”

 

Phó Nhị cau mày: “Ba trận thắng hai, trận thứ hai phân định thắng thua ? Tại còn đấu trận thứ ba?”

 

Ngô Đại Sư chậc một tiếng: “Phải quốc gia Tang hổ. Họ tệ ở chỗ, trận thứ hai vốn là điểm thắng, thắng thì cần đấu trận thứ ba nữa. họ như sỉ nhục chúng , kiên quyết đấu trận thứ ba. Trận thứ hai thắng trực tiếp ném chiến thư, rằng trận thứ ba sẽ phân định thắng thua một . Nếu chúng thắng trận thứ ba, thì hai trận tính là chúng thắng. Còn nếu chúng nhận thua thì họ cũng . Dù đấu , chúng chắc chắn thua.”

 

Lời là sỉ nhục khác. Nếu đồng ý thì thực sự coi là cốt khí, còn mặt mũi nữa.

 

Lúc đó Chủ tịch Khúc Lâm chính là Hội trưởng.

 

Ngô Đại Sư khán đài Chủ tịch Khúc Lâm và một lớn tuổi trong hiệp hội bàn bạc hồi lâu. Một lúc lẽ suy nghĩ nhiều, cuối cùng vẫn đồng ý, rằng bằng giá đấu trận thứ ba. Phải giữ thể diện, thể để khác nghĩ chúng dễ bắt nạt, chiến mà thắng. Dù là trận chắc chắn thua cũng thử.

 

Sau đó thì…

 

Trận thứ ba vẫn t.h.ả.m bại.

 

“Trận thứ ba cũng thua ?” Hạ Tân bất ngờ: “Không thắng trận nào, so tài cái gì ?”

 

Ngô Đại Sư : “Trận đầu hình như là xem tướng, xem tướng đường phố, luật chơi nhớ rõ lắm. Trận thứ hai là phá Địa Phược Linh, trận thứ ba là phá trận.”

 

 

Loading...