Đóng cửa phòng , Tương Ly đặt chiêu tài miêu lên bàn, lòng bàn tay đặt nhẹ lên .
 
Linh khí từ tay cô dâng trào, từ từ chảy  con chiêu tài miêu.
 
Giây tiếp theo,  con chiêu tài miêu xuất hiện một luồng khói xanh, quấn quanh đầu ngón tay Tương Ly, như  nỡ rời xa cô.
 
Tương Ly cảm nhận  luồng khí quen thuộc, nhận  đây chỉ là một ý niệm sót , thậm chí   tàn hồn trọn vẹn, chỉ là một tàn thức – phần thần thức  tách  khi linh hồn tổn thương, vô tình dính  con chiêu tài miêu.
 
Nhìn tình trạng tàn thức , Tương Ly hiểu rằng thần thức thực sự vẫn ở nơi con chiêu tài miêu xuất hiện – tức cửa hàng đó. Chính vì , cô mới  hỏi Tưởng Hồng Đào địa chỉ cửa hàng, để  tới điều tra kỹ lưỡng. Nếu thu thập đủ thần thức, ký ức  mất của cô  thể trở về nguyên vẹn.
 
Nghĩ đến đây, Tương Ly dự định sẽ nhờ Hạ Tân tìm cách  tới thành phố S một chuyến.
 
Một lúc , Tương Ly bước  ngoài, thấy Hạ Tân đang cùng Tưởng Hồng Đào và Soái Soái nấu cơm. Hình như  nhóc  chấp nhận  cảnh mới,  còn uể oải như .
 
"Tới lúc ăn ?" Tương Ly tựa  cửa bếp, hỏi.
 
"Sắp xong !" Hạ Tân vội trả lời.
 
Tương Ly "ồ" một tiếng, rút điện thoại  chơi game. Cô bây giờ mê mẩn trò chơi . Người hiện đại thật  cách tận hưởng, khác hẳn ngày xưa, khi  g.i.ế.c thời gian chỉ còn polo  đánh bài.
 
Sau khi chơi vài ván, Tương Ly  thành thạo chiến thuật từng  hùng, thắng dễ dàng. Chờ cô chơi xong, Hạ Tân mới nấu xong bữa tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-116-phu-chu-troi-buoc-linh-hon-cua-lao-to-tong.html.]
 
Hôm nay, Hạ Tân   một bữa thịnh soạn, sử dụng hầu hết nguyên liệu trong tủ lạnh, đặc biệt còn hỏi sở thích của Tưởng Hồng Đào và Soái Soái để chuẩn  món ăn hợp khẩu vị.
 
"Lão Tổ Tông, những món ăn    để họ ăn ?" Hạ Tân đặt đồ ăn lên bàn.
 
Tương Ly lấy  hương và nến  chuẩn ,  đó  một lớp giấy bùa.
 
"Hả? Đây là bùa gì ?" Hạ Tân trố mắt.
 
"Phù chú trói buộc linh hồn," Tương Ly giải thích, "bình thường để trói linh hồn, nhưng cũng  thể giúp họ thưởng thức thức ăn."
 
Cô châm hương và nến, đặt lên bàn. Ngay lập tức, Tưởng Hồng Đào và Soái Soái cảm nhận mùi hương lan tỏa, cơ thể thư giãn, trong đầu chỉ còn mùi vị thức ăn  mặt.
 
Hạ Tân cảnh giác hỏi: "Đây  chỉ là trói buộc linh hồn đúng ?"
 
"Ừ, cũng là Hương Hỏa Phù, để họ tạm thời thưởng thức thức ăn như hương hỏa," Tương Ly  , khen: "Ngươi thông minh hơn nhiều."
 
Hạ Tân gãi đầu  hề hề: "Cháu… cháu chỉ thấy phù chú trói linh hồn   tác dụng  thôi."
 
"Ừ,  thêm Hương Hỏa Phù , lát nữa sẽ dạy ngươi cách vẽ," Tương Ly đáp. Hạ Tân hào hứng gật đầu.