Chiếc thang máy bề mặt kim loại tráng gương, Hạ Tân liền thể thấy chính .
trong bộ thang máy, lúc ngoài ba họ thì gì khác.
Hạ Tân vỗ ngực, thầm nhắc bản đừng tự dọa nữa.
Trước tiên bình tĩnh.
Bình tĩnh thì còn thể cố gắng gượng.
Hạ Tân hít thở sâu vài , ép bản bình tĩnh .
Không lâu , thang máy dừng .
Tương Ly và Phó Thời Diên là hai rời khỏi thang máy .
Hạ Tân cũng theo ngoài.
Vừa bước , Hạ Tân liền phát hiện tầng 17 ở đó.
Có một phụ nữ đang ngoài cửa công ty mà họ trực thuộc.
Đó là một phụ nữ mặc váy công sở, dáng vẻ thanh tú nhưng trông khá bình thường.
Thấy bọn họ , cô liền hỏi bằng giọng công việc: “Các vị là đến báo danh hôm nay?”
Hạ Tân phản ứng nhanh, lập tức đáp: “ , là chúng .”
Người phụ nữ gật đầu, vẻ mặt nhiều biểu cảm: “Được, các vị là nhân viên tạm thời đến hỗ trợ, nên cần thủ tục nhận chức. Thẻ việc cũng chính là thẻ , các vị nhận đúng ?”
Hạ Tân đáp một tiếng.
Người phụ nữ tiếp tục : “Vậy thì theo trong, sẽ dẫn các vị quen với vị trí việc và công ty.”
Hạ Tân về phía Tương Ly.
Thấy Tương Ly phản ứng gì, mới đồng ý.
Ba theo phụ nữ, bước công ty.
Đây là một công ty thiết kế quảng cáo quy mô nhỏ, nhiều nhân viên.
Diện tích công ty cũng lớn, chỉ một sảnh lớn, ba phòng việc riêng, một phòng nước và hai nhà vệ sinh.
Người phụ nữ là Phó giám đốc của công ty , tên là Trương Duyệt, phụ trách tiếp nhận và sắp xếp cho họ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1171-lao-to-tong-ba-khi.html.]
Hiển nhiên bàn giao xong với Hiệp hội Huyền Môn.
Cô đối với Tương Ly, Hạ Tân và những khác tỏ khá lạnh nhạt, từ đầu đến cuối đều là dáng vẻ việc công chuyện rành mạch.
Nhìn thái độ của cô , Tương Ly và những khác mặt cô chẳng khác nào thực tập sinh hoặc nhân viên tạm thời bình thường.
trong lòng cô chắc chắn rõ lai lịch của ba họ.
Trong tình huống như mà vẫn thể giả vờ tự nhiên như thế, diễn xuất quả thực tệ.
Hạ Tân âm thầm cảm thán trong lòng.
Trương Duyệt nhanh chóng dẫn họ một vòng quen với công ty, đưa họ đến một chiếc bàn việc.
Đó là hai chiếc bàn ghép với , dài và rộng, tổng cộng thể bốn .
Vị trí việc sắp xếp sẵn, phía bàn còn đặt nội dung công việc cần họ xử lý.
Trương Duyệt bảo họ tự quen với công việc của rời .
Hạ Tân bốn vị trí đó, mở miệng : “Lão Tổ Tông, chúng …”
“Ngồi đại là .” Tương Ly kéo chiếc ghế ngoài cùng trực tiếp xuống. “Dù cũng mấy việc , cũng như .”
Nghe cô một cách thản nhiên và hợp tình hợp lý như , Phó Thời Diên khẽ , kéo chiếc ghế bên cạnh Tương Ly xuống ngay cạnh cô.
Hạ Tân thấy , chỉ thể xuống đối diện Tương Ly. Nhìn những bản thiết kế khác chất đầy bàn, cảm thấy đau đầu: “Con còn từng tiếp xúc với mấy thứ , mà bắt chúng công việc kiểu , mà chứ?”
Tương Ly lấy từ một hộp sữa chua, thản nhiên : “Không thì .”
Hạ Tân mặt mày khổ sở: “… đó là chúng thành công việc của ?”
Tương Ly bình thản đáp: “Không thành thì ?”
Hạ Tân hiểu, mơ hồ về phía Tương Ly.
Tương Ly bổ sung: “Quy tắc cuộc thi là bắt chúng ở đây ba ngày, . Vậy thành công việc thì gì đáng lo, chẳng lẽ họ còn đuổi việc chúng ?”
Dù họ cũng là nhân viên chính thức.
Lần tới đây, rõ ràng là Hiệp hội Huyền Môn thương lượng xong với trong tòa nhà .
Họ đến đây là để giải quyết rắc rối của tòa nhà và thành cuộc thi.
Cho dù công việc ở đây, cũng tuyệt đối đuổi ngoài.