Hạ Tân nghĩ , hình như đúng là như !
Lúc Chủ tịch Khúc Lâm công bố quy tắc đó, chỉ là bảo họ thành công việc của .
rằng nếu thành công việc thì sẽ trừng phạt thế nào.
Chỉ việc công ty sẽ coi là bỏ cuộc và sẽ loại.
Lại hề việc thì sẽ loại.
Hạ Tân nghĩ đến đây, lập tức cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, tủm tỉm : “Vẫn là Lão Tổ Tông thông minh!”
Tương Ly thong thả uống sữa chua.
Hạ Tân nhịn hỏi: “À đúng , Lão Tổ Tông, mang sữa chua bằng cách nào ?”
Tương Ly chỉ phòng nước bên cạnh: “Trong đó tủ lạnh, là sữa chua của ai, liền lấy uống.”
Hạ Tân: “…”
Lúc nãy Trương Duyệt dẫn họ qua phòng nước.
chỉ trong chốc lát, Lão Tổ Tông móc sữa chua của khác từ lúc nào ?
Hạ Tân thấy Tương Ly uống một cách tự nhiên như thế, còn tưởng là cô mang từ bên ngoài .
Cậu còn nghĩ rằng Lão Tổ Tông mang theo túi xách, cũng chẳng gì, thì thể mang sữa chua .
Quả nhiên là nghĩ sai .
Phó Thời Diên liếc Tương Ly một cái. Nếu nhầm, lúc nãy thấy Tương Ly giơ tay lên thì hộp sữa chua xuất hiện trong tay cô một cách thần kỳ.
Lấy từ tủ lạnh nào chứ?
Bây giờ còn đến giờ việc, ngoài Trương Duyệt thì cả công ty ai, ai để sữa chua trong phòng nước?
Cũng chỉ Hạ Tân là dễ lừa như .
Tương Ly lừa Hạ Tân mà hề chút áy náy, vẫn thong thả uống sữa chua, thỉnh thoảng liếc những bản thiết kế bàn.
Không là thiết kế quảng cáo gì, bản nào trong phạm vi thẩm mỹ của Tương Ly.
Tương Ly chậc một tiếng, đẩy những bản thảo đó sang một bên, đó ném hộp sữa chua uống hết thùng rác bên cạnh, sấp xuống bàn.
Không lâu liền ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1172-lao-to-tong-buon-ngu.html.]
Hạ Tân lật xem những bản thiết kế đó, còn xem xong thì ánh mắt lướt qua thấy Tương Ly sấp bàn, dường như ngủ .
Cùng lúc đó, Phó Thời Diên cởi áo khoác của , đắp lên Tương Ly. Bên trong vẫn mặc áo T-shirt nên cũng ảnh hưởng gì.
Hạ Tân thấy liền gì, chỉ là trong lòng chút kỳ quái.
Suốt thời gian gần đây, Lão Tổ Tông hình như đặc biệt thích ngủ.
Ở Kiêu Dương Quán là , ở khách sạn là , đến đây cũng , hễ cơ hội là ngủ.
Ban đầu khi từ thành phố B trở về, thấy Tương Ly luôn ngủ mê mệt, còn tưởng là ở thành phố B nghỉ ngơi nên mệt.
trong bốn ngày nghỉ ở thành phố B, ngày nào Tương Ly cũng như , ngủ ngừng nghỉ, thời gian tỉnh táo mỗi ngày ít.
Hai ngày ở khách sạn Cảnh Thiên cũng , mỗi gõ cửa tìm Tương Ly ăn cơm, Tương Ly đều trong dáng vẻ mới ngủ dậy mở cửa.
Cứ như Lão Tổ Tông thể ngủ ở bất cứ , bất cứ lúc nào.
Cho dù là ham ngủ đến , cũng thể ngày nào cũng ngủ như .
Hạ Tân luôn cảm thấy gì đó đúng, nhưng nhất thời .
Bình thường Lão Tổ Tông thì tinh thần và sắc mặt đều , hẳn là vấn đề gì.
Có lẽ chỉ là ham ngủ thôi?
Hạ Tân nghĩ miên man.
Phó Thời Diên bên cạnh Tương Ly, thỉnh thoảng kéo chiếc áo khoác trượt xuống, cúi đầu xem những bản quảng cáo mặt.
Anh dường như cảm thấy nhàm chán, xem nghiêm túc.
Hạ Tân đối diện với đống bản thiết kế đó thì chút yên, xem đến hoa mắt chóng mặt.
Cậu lấy điện thoại xem giờ, vẫn còn sớm. Trương Duyệt chín giờ mới bắt đầu việc, bây giờ mới tám giờ.
Còn tận một tiếng nữa.
Hạ Tân yên , thở một dậy, định tự ngoài, tìm kiếm manh mối ở tầng 17.
Lão Tổ Tông , thứ vốn trấn áp bây giờ thể ở bất kỳ nơi nào trong tòa nhà .
Vậy thì manh mối cũng khả năng xuất hiện ở bất cứ !