Thế nhưng…
Tương Ly ở mép xuống, phát hiện cabin hình như ở phía .
Tuân Thiên Hải và Bạch Trường Phong cũng với vẻ nghi hoặc.
lúc , tí tách.
Một tiếng động nhẹ vang lên, ngay đó Tương Ly liền cảm thấy thứ gì đó tách một tiếng, rơi xuống khóe trán cô.
Tương Ly giơ tay sờ khóe trán, đưa xuống , đầu ngón tay dính một mảng đỏ tươi.
“Ở, ở phía !”
Cùng lúc đó, bên cạnh kêu lên kinh hãi.
“Nhìn kìa, cabin ở phía !”
Mọi , xoẹt một cái, đồng loạt lên .
Liền thấy chiếc cabin thang máy vốn nên rơi xuống, lúc mắc kẹt ở giữa tầng một và nhà để xe tầng hầm, tiếp tục rơi xuống nữa, nhưng giếng thang máy mở toang, lộ một cái hố rỗng.
“Má ơi, cái quái gì thế !”
“Cái , cái vi phạm khoa học ?”
“Mẹ nó, ngay cả định luật của Newton cũng sắp giữ nổi !”
“Chỗ , chỗ thật sự quá tà môn…”
Tương Ly những lời đó, ngẩng đầu chiếc cabin .
Giây tiếp theo, cô liền thấy Phó Thời Diên : “Cabin lật .”
Tuân Thiên Hải , chằm chằm cabin, sắc mặt biến đổi: “Thật sự lật ! Thanh dầm và thanh dầm của khung cabin, lẽ ở phía , giờ ở phía !”
Từ hướng bọn họ , thể thấy rõ ràng cabin lật ngược.
Ở vị trí của họ, đáng lẽ thấy thanh dầm của cabin, bây giờ thấy là thanh dầm và thanh dầm .
Nói cách khác, trong giếng thang máy, cabin xảy sự lật ngược?
Điều thể?
Giếng thang máy thẳng lên thẳng xuống, lớn hơn cabin thang máy một chút, thuận tiện cho việc kiểm tra và bảo trì, nhưng gian đủ để bộ cabin thang máy lật ngược bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1177-su-khac-thuong.html.]
Hơn nữa, cabin cũng rơi thẳng xuống đất, thể lật ngược?
Tương Ly từ lời của Phó Thời Diên và Tuân Thiên Hải, hiểu đại khái cấu trúc của cabin thang máy.
Cô trầm giọng : “Cứu .”
Ngọc Di Sinh dường như hiểu lời cô , cô một cái.
Những Hoa quốc và quốc gia Tang bên cạnh đang xì xào bàn tán.
Không cần Bạch Trường Phong phiên dịch, Tương Ly từ biểu cảm của bọn họ cũng thể đoán đại khái họ đang gì.
Không ngoài việc cảm thấy cabin mắc kẹt ở giữa tầng một và nhà để xe tầng hầm, dựa , thì cứu kiểu gì?
“Trừ phi liên hệ với nhân viên an ninh của tòa nhà, bảo họ cử thợ đến sửa chữa, tìm cách kéo cabin lên một chút, cứu từ sảnh tầng một.” Bạch Trường Phong nhanh chóng phân tích tình hình.
Khinh Việt khẽ một tiếng.
Tuân Thiên Hải lập tức cau mày sang: “Lúc mà còn ?”
Khinh Việt liếc bọn họ, tựa bên cạnh, vô trách nhiệm : “ vì các vị ngốc.”
Tuân Thiên Hải vui: “Ý gì?”
Khinh Việt kéo khóe môi, giễu cợt : “Sở trưởng Tuân, các vị còn phát hiện một điều ?”
Tuân Thiên Hải hiểu: “Chuyện gì?”
Khinh Việt tiếp: “Chúng từ lầu vội xuống tầng một, từ tầng một vội xuống nhà để xe tầng hầm, lâu như , các vị thấy ngoài nào đến ?”
Tuân Thiên Hải sững sờ, xoẹt một cái, ánh mắt nhanh chóng lướt qua những mặt.
Sắc mặt khỏi trầm xuống.
Giống như lời Khinh Việt , những đang ở đây đều là thí sinh của cuộc thi .
Ngoài bọn họ , căn bản một ngoài nào.
Tiếng động lớn như , những phân bố ở các tầng khác hẳn đều thấy, chứng tỏ tất cả trong tòa nhà đều thể thấy.
Thế nhưng…
Ngoài bọn họ , lâu như vẫn bất kỳ nhân viên an ninh phụ trách nào của tòa nhà đến kiểm tra tình hình, cũng bất kỳ nhân viên công ty nào vì tò mò mà đến xem.
Bây giờ trong bộ tòa nhà, cứ như chỉ bọn họ , cách khác, chỉ bọn họ quan tâm đến chuyện .