“Đây chỉ là một phỏng đoán.” Tương Ly lời Khinh Việt , bổ sung: “Cũng thể là chúng dốc lực điều tra thang máy.”
“Thang máy vấn đề gì ?” Mạnh Hồng Dược giọng đầy nghi hoặc. “Chúng đây các thang máy khác đều , chiếc thang máy đây cũng bình thường, chúng cũng sử dụng qua, tại đến đợt sử dụng đột nhiên xảy chuyện?”
“Nguyên nhân xảy chuyện là gì?” Tuân Thiên Hải tiếp lời cô .
Tương Ly thản nhiên : “Không .”
Mọi đồng loạt cô, đang mong chờ câu trả lời của cô.
Đột nhiên Tương Ly , đều chút ngỡ ngàng, dường như ngờ cô trả lời như thế.
Tương Ly đối diện với vẻ mặt kinh ngạc của họ, hừ một tiếng: “ cũng hết thứ, như gì?”
Tuân Thiên Hải và Bạch Trường Phong: “…”
Họ thực sự nghĩ, Quán chủ hẳn là thứ.
Tương Ly đột nhiên , quả thực ngoài dự đoán của họ.
Tương Ly thấy họ im lặng, : “Các vị tự động não , đừng cứ chỉ trông cậy , cũng chỉ một bộ óc mà thôi. Hơn nữa, cuộc thi ba vòng, lúc nào sẽ bỏ cuộc hoặc loại, các vị thể trông cậy đến khi nào?”
Mọi nghẹn lời.
Tương Ly gì nữa, lười biếng vẫy tay, giao đống hỗn độn đó cho họ, bước .
Phó Thời Diên cũng theo.
Hạ Tân thấy , nhịn hỏi: “Lão Tổ Tông, ?”
“Quay về việc.” Tương Ly ngoảnh đầu .
Hạ Tân: “…”
Lúc nãy còn , công việc cũng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1182-quay-lai-lam-viec.html.]
Bây giờ tự nguyện ?
Hạ Tân cảm thấy luôn theo kịp mạch suy nghĩ của Lão Tổ Tông.
Tương Ly , Hạ Tân liền ở đây.
Cậu gật đầu với Tuân Thiên Hải và Bạch Trường Phong cùng những khác, coi như chào hỏi, nhanh chân theo Tương Ly và Phó Thời Diên.
Thấy ba họ đột nhiên rời , những khác đều chút ngạc nhiên.
Mọi theo bản năng về phía Tuân Thiên Hải và Bạch Trường Phong, Tương Ly , họ liền đặt hy vọng hai .
Tuân Thiên Hải đối diện với ánh mắt của họ, chút bực bội : “Không lời Tương Ly ? Các vị tự động não , luôn trông cậy khác gì? Đây là cuộc thi đồng đội!”
Mọi lẻn lút thu ánh mắt, chút bối rối ngẩn một lúc, liền rụt rè về phía những t.h.i t.h.ể đó, xem liệu thể tìm manh mối nào .
Bạch Trường Phong chống tay lên hông, sắc mặt trầm tĩnh đó, trong mắt đầy vẻ phiền muộn.
lúc , vai nặng trĩu.
Quay đầu , liền thấy tay của Tuân Thiên Hải đặt lên vai .
Tuân Thiên Hải vỗ vỗ vai , : “Thả lỏng một chút.”
Bạch Trường Phong lúc mới phát hiện đang căng thẳng, lông mày sắp kẹp c.h.ế.t cả con ruồi .
Anh nhắm mắt , thở dài một , cố gắng để bản thư giãn một chút: “Thiên Hải, chuyện , của Hiệp hội Huyền Môn ? Phép che mắt rốt cuộc là ai bố trí?”
Tuân Thiên Hải trầm giọng : “Bây giờ bất kỳ bằng chứng nào cho thấy chuyện liên quan đến Hiệp hội Huyền Môn. Quán chủ cũng , tình huống mắt nhiều khả năng nhất định là do ngoài tạo , đừng nghĩ nhiều vội, giải quyết chuyện mắt .”
Bạch Trường Phong , trầm tĩnh gật đầu, gì nữa.
Hai cùng tới, tìm kiếm manh mối.
Họ kiểm tra cả bên trong cabin thang máy, thi thể, bao gồm cả phía giếng thang máy, nhưng cũng phát hiện vấn đề gì.