Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 1203: Nghỉ ngơi

Cập nhật lúc: 2025-12-15 00:36:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạnh Hồng Dược hiểu: “Chuyện thể nguyên nhân gì?”

 

Tương Ly đoán: “Có khả năng là vì buổi tối sẽ động tĩnh gì đó, nên để những khác rời khỏi đây, tránh ảnh hưởng đến cuộc thi, xảy bất trắc?”

 

Mạnh Hồng Dược vẫn hiểu rõ lắm.

 

Chuyện là gì với gì?

 

“Cho dù buổi tối thật sự sẽ xảy chuyện gì đó, những thí sinh khác thì , tại bây giờ ở đây chỉ mấy chúng ?” Khinh Việt chằm chằm Tương Ly, cũng đặt câu hỏi tương tự.

 

Tương Ly nhún vai: “Chuyện , chỉ đưa một giả thuyết, còn rốt cuộc là tình hình gì, e rằng chỉ những trong Ban trọng tài tối cao mới rõ?”

 

Tuân Thiên Hải khẽ gật đầu: “Cũng đúng…”

 

Bạch Trường Phong im lặng một lát, lo lắng : “Không những khác bây giờ thế nào, đang ở .”

 

Mọi , đều chìm im lặng.

 

Cùng lúc đó.

 

Ngọc Hòa T.ử Ngọc Di Sinh kéo , đẩy cửa bên cạnh, bước một công ty.

 

Trong công ty, đèn đuốc sáng trưng.

 

Ngọc Hòa T.ử ngẩng đầu Ngọc Di Sinh, chút kinh ngạc: “Ca ca đến lúc nào?”

 

Ngọc Di Sinh cảnh giác ngoài một lát mới : “Vừa mới tới, phát hiện những khác đều biến mất, lo lắng em xảy chuyện nên đến tìm em.”

 

Ngọc Hòa T.ử , nhớ hình ảnh .

 

Dường như thứ gì đó lao về phía cô.

 

Ngọc Hòa T.ử rõ.

 

Nghĩ đến đây, sắc mặt cô trầm xuống: “Ca ca, nãy là thứ gì?”

 

Ngọc Di Sinh lắc đầu: “Không tà ma, chỉ là một luồng âm khí.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-1203-nghi-ngoi.html.]

 

Ngọc Hòa T.ử bất ngờ: “Chỉ là một luồng âm khí thôi , âm khí cũng chủ động tấn công ?”

 

Giọng Ngọc Di Sinh trầm xuống: “Tình hình bây giờ khác với những tình huống chúng từng tiếp xúc đây, thể dùng kinh nghiệm cũ để xem xét.”

 

Ngọc Hòa T.ử mơ hồ hỏi: “Vậy bây giờ là tình hình gì?”

 

Ngọc Di Sinh khẽ lắc đầu: “Không , nhưng đường đến tìm em, hề gặp những khác, cho dù là Hoa quốc Tang quốc, dường như đều biến mất.”

 

Ngọc Hòa T.ử mở to mắt ngay lập tức: “Sao như ? Họ thể ?”

 

Ngọc Di Sinh : “Không , tiếp theo để tránh bất trắc, em cứ theo , chúng về công ty , xem họ tìm đến .”

 

Ngọc Hòa T.ử hồi hộp ừ một tiếng, theo Ngọc Di Sinh, rời khỏi đây , trở về công ty ở tầng mười hai.

 

Đợi những khác tìm về.

 

Không là vì lý do gì, lâu khi họ về, những Tang quốc lượt tìm đến, hội họp với họ.

 

Mặt khác.

 

Tương Ly và Tuân Thiên Hải cùng những khác trong công ty ở tầng mười bảy.

 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

 

Thoáng cái hơn mười hai giờ đêm.

 

Thấy dường như chuyện gì sẽ xảy nữa, Tuân Thiên Hải ngáp một cái, : “Chúng ở đây gì? Những thí sinh khác cùng công ty với chúng , cho dù bây giờ họ về nghỉ ngơi cũng đến chỗ chúng , là chúng nghỉ ngơi ?”

 

Khinh Việt bàn, lời Tuân Thiên Hải , bước xuống khỏi bàn, : “ thấy ý kiến tồi, đợi ở đây là vô nghĩa, ngủ cả đêm, ngày mai ngược sẽ mất tinh thần, nghỉ đây.”

 

Nói xong, thẳng đến một phòng họp nhỏ ở phía đối diện, nơi một chiếc ghế sofa.

 

Khinh Việt bước ngay, chiếm lấy chiếc ghế sofa.

 

Mạnh Hồng Dược một chiếc ghế trống, thấy , kéo chiếc ghế bên cạnh qua, gác hai chân lên, : “ cũng ngủ một lát, chuyện gì thì gọi dậy.”

 

 

Loading...