Hạ Tân sững sờ một chút, hình như… lý.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, đang nghĩ thì điện thoại đột nhiên rung lên, là thông báo tin nhắn.
“Lão, Lão Tổ Tông, tin nhắn !” Trái tim Hạ Tân thắt , căng thẳng .
Tương Ly liếc xéo một cái: “Xem !”
“Ồ, ồ…”
Hạ Tân luống cuống mở tin nhắn riêng tư điện thoại xem. Tin gửi đến là một dãy điện thoại, rằng nhắn tin riêng tiện, gọi điện thoại cho họ.
Hạ Tân truyền đạt chuyện cho Tương Ly.
Tương Ly còn gì thì Vương Nghiêu nóng lòng lên tiếng: “Có thể gọi điện thoại cho cô ?”
Hạ Tân và Tương Ly đồng thời về phía .
Vương Nghiêu lập tức căng thẳng như hình: “Cái… , ý gì khác, chỉ tò mò, họ sẽ gì…”
Tương Ly liếc một cái. Con cáo đủ ngàn năm , trong bụng chứa gì, một cái là rõ.
Tuy nhiên, cũng vấn đề gì.
Tương Ly liền theo ý : “Gọi xem .”
Hạ Tân thấy cô đồng ý mới gọi .
Đối phương hình như đang đợi điện thoại của , Hạ Tân gọi , bên liền bắt máy ngay lập tức.
“Alo… , là Tương Ly ?”
Giọng đối phương khàn đặc, hình như đang , nhỏ nhẹ gọi một tiếng.
Hạ Tân , da mặt giật giật.
Lão Tổ Tông quả thật quá trực tiếp.
ID dùng chính tên ?
Hạ Tân thời gian than phiền, bật loa ngoài, vội vàng : “À , là tử của Tương Ly…” Ừm, chắc là tính là tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-163-khoc-loc-ke-le-voi-lao-to-tong.html.]
Cậu hắng giọng, tiếp tục : “Tương Ly là Quan chủ của Kiêu Dương Quan chúng , cô đang ở ngay bên cạnh, nhưng thích gọi điện thoại với khác, nên là máy. Cô là Vận Hy Tử đúng ? hỏi một chút, tình hình bên cô thế nào ?”
Vận Hy Tử , cũng nghĩ nhiều, liền òa lên: “Na Na, Na Na suýt c.h.ế.t !”
Suýt…
Tức là c.h.ế.t.
Hạ Tân thở phào nhẹ nhõm, liếc Tương Ly.
Tương Ly bình tĩnh nhả vỏ hạt dưa , tiếp tục c.ắ.n hạt dưa.
Dường như hạt dưa còn thú vị hơn chuyện .
Hạ Tân bất lực : “Không là , chúng cũng lo lắng kịp.”
“Nhờ lời của các bạn, chúng mới kịp cứu Na Na. Vừa Na Na đang cấp cứu, bác sĩ chỉ cần chậm vài phút nữa là xong . Rất khó khăn mới qua khỏi nguy hiểm, mất m.á.u quá nhiều!” Vận Hy Tử lộn xộn, cố gắng lắm mới kể rõ sự việc.
Hạ Tân : “Cứu là , cô cũng cần quá đau lòng.”
Vận Hy Tử vẫn lẩm bẩm tự : “, như … Tiểu Khiết, cô dám trực tiếp tay với Na Na?”
“Tiểu Khiết nào?” Hạ Tân ngẩn .
Tương Ly và Vương Nghiêu cũng qua.
“Tiểu Khiết, chính là trợ lý của Na Na, bình thường giúp Na Na một việc đ.á.n.h giá sản phẩm…”
Vận Hy Tử : “Tình cảm hai họ rõ ràng … Na Na đó còn với , cuối năm nay sẽ chuẩn một khoản tiền thưởng Tết hậu hĩnh cho Tiểu Khiết, còn cùng Tiểu Khiết ăn ngày càng lớn mạnh hơn…”
Chuyện Na Na cứu lúc đó gây chấn động.
Chương trình buộc ngừng .
Lúc thấy Na Na cứu , c.h.ế.t, Tiểu Khiết liền sụp đổ, trực tiếp quỳ xuống đất.
Gần như cần Vận Hy Tử hỏi gì, cô cũng thể thấy rõ, chuyện chắc chắn liên quan đến Tiểu Khiết.
Khi Na Na đang cấp cứu trong bệnh viện, cảnh sát cũng tham gia điều tra.
Cảnh sát bước đến mặt Tiểu Khiết, còn kịp hỏi về chuyện khi Na Na mất tích, Tiểu Khiết tự thừa nhận.
Cô thừa nhận, là do ghen tị và hận thù, tay với Na Na.