Tương Ly gật đầu:
“Vậy chúng qua xem thử.”
Tuân Thiên Hải cùng những khác đều thêm gì. Trước khi đến họ liên hệ với Phân cục Quản lý Dị Thường địa phương để đến đón họ.
Mấy bước khỏi cổng thì một đàn ông trẻ tuổi tiến tới chào và tự xưng là Thẩm Tinh Hà, của Phân cục Quản lý Dị Thường thành phố B, đặc biệt đến đón họ.
Tuân Thiên Hải lời cảm ơn. Sau khi kiểm tra xác minh phận thì bọn họ cùng lên xe.
Thẩm Tinh Hà họ đến khá đông nên đặc biệt lái một chiếc xe lớn đến. Mấy lên xe thì Thẩm Tinh Hà hỏi họ đến và liền trực tiếp lái xe đến bệnh viện.
Tuân Thiên Hải bên cạnh Thẩm Tinh Hà và hỏi:
“Tinh Hà, của các đến nhà họ Vi điều tra thế nào ?”
Thẩm Tinh Hà trả lời:
“Người đến nhà họ Vi là sư phụ và sư thúc của cháu. Nghe họ thì vẫn điều tra tình hình gì và họ cũng dám hành động mạo hiểm vì chỉ sợ xảy rắc rối nữa.”
Tuân Thiên Hải gật đầu và :
“Vậy chúng đến bệnh viện xem Chu Minh sẽ đến nhà họ Vi .”
Thẩm Tinh Hà đáp một tiếng và lái xe đưa họ đến bệnh viện .
Khi họ đến bệnh viện thì trong phòng bệnh còn một của Hiệp hội Huyền Môn đang thăm Chu Minh. Trong phòng bệnh khá là rôm rả.
“Ôi chao đều ở đây !” Tuân Thiên Hải đến cửa, gõ cánh cửa đang mở và chào hỏi những bên trong.
Nghe thấy giọng của , đều đầu . Không ít nhận .
“Trưởng phòng Tuân, các cuối cùng cũng đến .”
Chu Minh liền về phía . Ánh mắt nhanh chóng xuyên qua Tuân Thiên Hải và thấy Tương Ly theo nên thầm thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-647-lao-to-tong-noi-khong-cung-mot-con-duong.html.]
Tuân Thiên Hải dẫn Tương Ly và Hạ Tân bước và nhạt :
“Nhận tin tức thì chúng lập tức lên đường nhưng dù cũng quá xa nên cho chúng chút thời gian chứ.”
“ , đúng , chỉ cần các đến là .”
Trong phòng bệnh một ông lão tuổi vuốt râu và giọng già dặn :
“Thiên Hải , các đến thì tiên hãy xem cho Chu Minh . Chúng nãy xem vết thương của và cũng dùng hết cách nhưng hiểu tà khí và âm khí vẫn thể trục xuất sạch sẽ. Không chỉ mà một lúc những tà khí và âm khí đó giống như sống phát triển lớn hơn.”
“Chú Đỗ, chuyện mà chú cũng giải quyết thì cháu thể giải quyết chứ.” Tuân Thiên Hải vội vàng khách sáo . “ yên tâm. Lần cháu mời Quán chủ Kiêu Dương Quán đến. Để cô xem cho Chu Minh , nhất định sẽ vấn đề.”
Chú Đỗ cùng những khác trong phòng bệnh đều đồng loạt về phía bên cạnh Tuân Thiên Hải.
Tuân Thiên Hải nhân tiện giới thiệu:
“Vị là Quán chủ Kiêu Dương Quán Tương Ly. Quán chủ, vị là Chú Đỗ Hội phó Phân hội Huyền Môn thành phố B. Mấy vị khác cũng là trưởng bối của Hiệp hội Huyền Môn.”
Tương Ly liếc họ và chỉ khẽ gật đầu để chào ý.
Hành động trong mắt những trưởng bối Huyền Môn ỷ già bán già liền mang chút thách thức khó hiểu.
Chú Đỗ còn gì thì một đàn ông trung niên bên cạnh ông liền lạnh một tiếng và giọng âm dương quái khí :
“Quả nhiên là trẻ tuổi. Trẻ tuổi thật , cùng một con đường với những lão già chúng .”
Tuân Thiên Hải gượng và định mở lời thì Tương Ly gật đầu và thật thà :
“ và các vị quả thực cùng một con đường.”
Tuân Thiên Hải im lặng.
Hạ Tân cũng im lặng.
Quán chủ, chúng cũng đừng thẳng như chứ.
“Cô...” Người đàn ông trung niên tức đến trừng mắt.