Phó Thời Diên lạnh lùng sang.
Ôn T.ử Thư vội vàng hòa giải: "Thôi thôi, Khinh Việt, bớt hai câu . Cậu việc chính thì . Hôm nay còn một nhiệm vụ phiền phức ? Vậy mau !"
Cậu ngừng nháy mắt hiệu cho Khinh Việt, hy vọng Khinh Việt đừng tự chuốc lấy phiền phức lúc .
Khinh Việt khẽ một tiếng, bước xuống khỏi bàn sách, vuốt mái tóc dài vai, Phó Thời Diên đầy ẩn ý: "Vì hoan nghênh ở đây, là ."
Nói xong, Khinh Việt động tác hôn gió với Phó Thời Diên rời .
Ánh mắt Phó Thời Diên càng lúc càng sâu.
Ôn T.ử Thư khỏi rùng , nhe răng, lầm bầm: "Cái tên Khinh Việt , Tam ca thích đàn ông ?"
Đoạn Kiếm Xuyên liếc một cái, gì.
Ôn T.ử Thư thấy vẻ lạnh lùng của Phó Thời Diên, kìm nhỏ: " thấy Khinh Việt đúng là đang tự tìm đường c.h.ế.t. Rốt cuộc là ai ? Các cứ là bộ phận đặc biệt, bộ phận đặc biệt gì mà đầu óc kém thế?"
Vừa , vô thức chọc chọc cánh tay Đoạn Kiếm Xuyên.
Đoạn Kiếm Xuyên ngón tay , giơ tay lên, đ.á.n.h bật bàn tay .
Ôn T.ử Thư "xì" một tiếng, đột ngột rụt tay , trừng mắt: "Đoạn Cẩu, gì?"
Đoạn Kiếm Xuyên chỉnh tay áo: "Nói chuyện thì chuyện, đừng động tay động chân."
Ôn T.ử Thư chỉ , tức đến bật : "Cậu gọi đây là động tay động chân ?"
Vẻ mặt Đoạn Kiếm Xuyên vẫn hề lay động.
Ôn T.ử Thư tức c.h.ế.t.
Phó Thời Diên về hướng Khinh Việt rời , ánh mắt vẫn lạnh lùng, như đang suy nghĩ điều gì.
Bên .
Khinh Việt rời khỏi nhà họ Phó, liền đến ngoại ô phía Đông thành phố.
Thực theo đến thành phố F , mục đích gì đặc biệt, chỉ là trùng hợp một nhiệm vụ ở đây.
Yêu cầu xử lý một chuyện.
Khinh Việt đến nơi nhiệm vụ, liền bắt đầu bận rộn.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-774-lao-to-tong-gap-ac-mong.html.]
Sau khi Tương Ly và Hạ Tân ăn lẩu xong, liền về phòng tắm rửa, chuẩn nghỉ ngơi.
Hôm nay livestream thành sớm, Tương Ly thể nghỉ ngơi trọn vẹn buổi tối.
Tuy nhiên, đêm đó, giấc ngủ của Tương Ly lắm.
Cô hiếm hoi gặp một cơn ác mộng nối tiếp cơn ác mộng.
Trong ác mộng, sông núi khô cạn, đất đai nứt toác, xác c.h.ế.t la liệt, cỏ dại mọc.
Khắp nơi chỉ ngọn lửa vô tận, thiêu đốt thứ thế gian.
Tương Ly nhíu mày vài , tỉnh nhưng kéo .
Không qua bao lâu, Tương Ly đột nhiên mở mắt. Một mảng ánh sáng trắng từ cửa sổ rọi , chiếu lên đầu giường cô.
"Lão Tổ Tông, dậy ? Con mua bữa sáng !"
Giọng Hạ Tân vặn truyền đến từ ngoài cửa.
Tương Ly ngây đó, vài sợi tóc mái ẩm ướt. Dù thấy giọng Hạ Tân, thấy ánh sáng, khoảnh khắc cô vẫn cảm giác chân thật.
Cảm giác...
Cứ như vẫn còn ở núi Toàn Cơ, trong tám trăm năm bế quan.
"Lão Tổ Tông, tám giờ rưỡi , vẫn dậy ? Cậu thanh niên đặt lịch hôm qua sắp đến ."
Hạ Tân ngoài cửa, thấy Tương Ly đáp , chút bất ngờ.
Theo lý mà , giờ Tương Ly tỉnh .
Nếu là bình thường, Lão Tổ Tông nghỉ ngơi thêm một chút, Hạ Tân cũng phiền.
Quan trọng là, thanh niên đặt lịch hôm qua nhắn tin cho , là sắp đến .
Hạ Tân đang nghĩ nên hoãn thời gian .
Giọng Tương Ly đột nhiên truyền từ bên trong, khàn khàn, như tỉnh ngủ.
"Đến ngay đây."
Hạ Tân nghĩ nhiều: "Vâng, con đợi ở Sảnh Phụ nha, Lão Tổ Tông."