Diêm Quốc Vĩ là dễ gần, hoạt bát cởi mở. Có lẽ từng cứu Hứa Thư và Nại Lan, nhưng hai tay thể địch nhiều , một thể ngăn cản Hạ Văn Lương và những kẻ .
Bị buộc cùng Tô Minh và trai ruột của Nại Lan chôn xác, lẽ vì đành lòng, khoác chiếc áo khoác gió mang theo lên Hứa Thư.
Tương Ly Hứa Thư, lẽ hiểu lý do Hứa Thư trực tiếp tay với Diêm Quốc Vĩ.
Tuy nhiên, cô hỏi thêm.
Cô chỉ hỏi: “Lúc đó cô gặp mảnh linh cốt đó ở gần đây?”
Hứa Thư gật đầu: “ . Khi đào t.h.i t.h.ể Nại Lan, chạm mảnh linh cốt lớp đất. Lúc đó kỳ lạ… mảnh linh cốt đó giống như còn sống, chạm thì nó tựa .”
Sau đó, Hứa Thư cảm thấy linh hồn yếu ớt của trở nên định hơn, sức mạnh cũng tăng lên rõ rệt.
Cô mới nhận đó là một vật , dần dần dựa sức mạnh của linh cốt để báo thù.
Tương Ly , xuống chỗ Hứa Thư chỉ, bắt đầu lục tìm đất.
Thấy hành động của cô, Hứa Thư nhớ chuyện xảy trong phòng, dò hỏi: “Mảnh linh cốt đó… là của cô ?”
Tương Ly lạnh nhạt ừ một tiếng.
Hứa Thư càng khó hiểu: “Linh cốt… rốt cuộc là gì? Là xương ư? thiếu một mảnh xương, vẫn sống bình thường ?”
Cô Tương Ly, rõ ràng thấy tứ chi cô đầy đủ, cơ thể còn khỏe mạnh hơn nhiều bình thường, giống từng thiếu một mảnh xương.
Biết cô hiểu, Tương Ly giải thích: “Phàm là đều linh tướng, còn gọi là linh hồn. Sau khi tu luyện, linh cốt sẽ mọc trong linh tướng, linh tướng sẽ ‘sống ’. Muốn tu luyện đắc đạo, tu luyện linh cốt và linh tướng.”
“Cô cũng thể xem linh tướng giống như pháp tướng trong Phật môn, tượng trưng cho sức mạnh ở thời kỳ thịnh.”
Nghe đến đó, Hứa Thư vẫn nửa hiểu nửa : “Vậy linh cốt của cô tại xuất hiện ở đây?”
“ cũng hỏi câu đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-920-la-linh-cot-cua-lao-to-tong.html.]
Ngón tay đang tìm kiếm mặt đất của Tương Ly khựng . Cô cảm nhận một luồng sức mạnh quen thuộc.
Lòng bàn tay cô hất nhẹ, một bóng đen từ lớp đất bay lên, rơi đúng tay cô.
Tương Ly thứ đó — chính là lá Ngũ Lôi Phù bằng sắt.
Hay cách khác… là Ngũ Lôi Phù.
Cô lá phù , bất ngờ, nhưng cũng quá kinh ngạc.
Đến hiện tại, xuất hiện ba lá Ngũ Lôi Phù.
Nơi chúng xuất hiện gợi lên trong lòng Tương Ly một cảm giác quỷ dị khó tả.
Hứa Thư hiểu: “Đây linh cốt của cô, linh cốt của cô vì ở đây, cô thật ?”
“Ừ.” Tương Ly nắm chặt Ngũ Lôi Phù, dậy, mặt đổi sắc: “Quên . Rất nhiều chuyện bây giờ đều nhớ .”
Hứa Thư quan sát cô, thấy giống đùa, bèn hỏi nhỏ: “Cô mất trí nhớ?”
Tương Ly dừng : “Coi như .”
Nghe cô mất trí nhớ, Hứa Thư cũng hỏi thêm. Cô quá hứng thú với những chuyện . Ánh mắt rơi xuống t.h.i t.h.ể đất, cô hỏi: “Vậy bây giờ chúng cần mang t.h.i t.h.ể về ?”
Tương Ly gật đầu: “Phải mang về. Hơn nữa còn báo cảnh sát.”
Nghe hai chữ “báo cảnh sát”, ngón tay Hứa Thư khẽ siết , rõ ràng chút sợ hãi.
Tương Ly liếc thấy hành động , hiểu cô đang nghĩ gì: “Bố cô sẽ thấy cô mất mặt. Họ chỉ đau lòng thôi.”
Hứa Thư ngẩn , giọng nghẹn : “Thật ?”
Tương Ly : “Tuy mỗi gia đình đều khác , nhưng tin bố cô nhất định là bố . Ít nhất hãy cho họ một cơ hội… cô cuối.”