Đại Lão Huyền Học: Hành Trình Trả Nợ - Chương 930: Nhập vai cực nhanh

Cập nhật lúc: 2025-12-08 17:02:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm .

 

Tương Ly ngủ lúc nào, hình như khi trời rạng sáng, cô mới chợp mắt một lát.

 

Ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ, chiếu lên mặt cô. Cô khó chịu nhíu mày, mơ màng tỉnh dậy.

 

Khoảnh khắc đó, cô thấy chóng mặt, cả như ngủ bông gòn, trong một gian tồn tại, thiếu cảm giác chân thật.

 

Cảm giác thực sự tồi tệ vô cùng.

 

Tương Ly hít một dài, nhưng cũng còn tâm trạng ngủ nữa.

 

Cô liền dậy, phòng vệ sinh.

 

Đứng bồn rửa mặt, Tương Ly trong gương, mới phát hiện sắc mặt khó coi.

 

Trên mặt cô chút m.á.u nào, giống như c.h.ế.t mấy ngày .

 

Tạo thành sự tương phản rõ rệt với bầu trời m.á.u trong giấc mơ.

 

Tương Ly hít một thật sâu, vận một chút linh khí lên, sắc mặt mới dần hồng hào trở .

 

Như thế mới dễ hơn.

 

Tương Ly vệ sinh cá nhân đơn giản xong, quần áo, đang định tìm Hạ Tân.

 

Thì cửa phòng gõ.

 

Giọng của Phó Thời Diên ngay đó truyền từ bên ngoài cửa phòng.

 

"Ly Ly tỉnh ?"

 

Tương Ly thấy giọng Phó Thời Diên, khỏi ngẩn .

 

Có một cảm giác choáng váng hơn.

 

rằng, giọng của Phó Thời Diên thực sự .

 

Dù đang trong trạng thái bực bội vì mất ngủ cả đêm, thấy giọng , Tương Ly liền cảm thấy ngọn lửa vô danh trong lồng n.g.ự.c xoa dịu.

 

Giống như mảnh đất khô hạn một trận mưa rây liên tục, từ từ thấm ướt.

 

Tương Ly bước tới, mở cửa phòng, liền thấy Phó Thời Diên đang ở cửa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-hanh-trinh-tra-no/chuong-930-nhap-vai-cuc-nhanh.html.]

Thấy cô mở cửa, Phó Thời Diên cong môi : "Đoán là em tỉnh . mua một ít bữa sáng đặc sản của thành phố L, em ăn chút ?"

 

Anh giơ túi trong tay lên, lắc nhẹ mặt Tương Ly.

 

Mùi thơm của đồ ăn ngay lập tức xộc mũi Tương Ly.

 

Tương Ly nghĩ đến những chuyện lộn xộn , liền đồng ý: "Được."

 

Phó Thời Diên lẽ là một thợ săn giỏi, hiểu rõ tầm quan trọng của việc thừa thắng xông lên: "Vậy phòng em nhé?"

 

Người ngay cửa phòng Tương Ly , Tương Ly đương nhiên từ chối, liền nhường đường: "Vào ."

 

Phó Thời Diên nhẹ, theo Tương Ly, lượt bước phòng.

 

Anh mua các món ăn địa phương của thành phố L, còn một hộp băng phấn và một hộp bánh cua giòn.

 

Tương Ly thấy hộp băng phấn, mắt sáng lên. Cô cầm lấy, múc một muỗng lớn, ăn một miếng, cảm thấy cơn nóng bực bội trong đều tan biến.

 

Thấy cô ăn ngấu nghiến, Phó Thời Diên rút một tờ khăn giấy: "Xem em ăn kìa."

 

Vừa , đưa tay lau khóe miệng cho Tương Ly.

 

"Ăn chậm thôi, ai giành với em ."

 

Tương Ly cảm nhận đầu ngón tay lạnh của , xuyên qua khăn giấy, lướt qua khóe môi . Cô chút ngây Phó Thời Diên.

 

Cảm giác quen thuộc từng gặp đó ập đến.

 

Thấy cô ngây ngốc , Phó Thời Diên nhướng mày, bật : "Sao như ?"

 

Tương Ly khẽ lắc đầu: "Không gì, chỉ là cảm thấy Phó Tổng nhập vai khá nhanh."

 

Phó Thời Diên nhẹ: "Có lẽ luôn ý đồ , bây giờ cuối cùng đạt điều mong , đương nhiên là dễ dàng đến tay ."

 

Tương Ly ngạc nhiên : "Phó Tổng hề che giấu chút nào ?"

 

Phó Thời Diên ừ một tiếng, như đang suy nghĩ: "Tại che giấu chứ? thích em. luôn nghĩ thể hiện rõ ràng, chẳng lẽ cách thể hiện của vẫn còn quá mờ ám ?"

 

Nhìn ánh mắt chân thành của , Tương Ly suýt chút nữa băng phấn sặc.

 

Chưa bao giờ cô nghĩ rằng Phó Thời Diên thẳng thắn, trực tiếp như .

 

Cô đột nhiên chút lúng túng, nên phản ứng thế nào.

 

 

Loading...