Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 149: Có Thể Đi Đến Vị Trí Nào

Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:34:54
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Màn ảnh chuyển cảnh, Vệ Miên nhận xung quanh đổi khác — đó là sảnh tiệc của một khách sạn. Có lẽ sắp diễn một đám cưới, khí nhộn nhịp và rộn ràng tiếng .

 

Ánh mắt cô lướt theo dòng khách mời, nhanh dừng khuôn mặt của đôi tân lang tân nương đang sân khấu.

 

Người đó ai khác ngoài Lâm Tuyết và Tôn Ngạn Bác.

 

Cô dâu má hồng rạng rỡ, khóe môi cong lên nụ hạnh phúc.

 

Còn chú rể thì… đến ngốc nghếch.

 

Vệ Miên thu hồi Thiên Nhãn, khóe môi khẽ cong, ánh mắt Lâm Tuyết đầy ý vị:

“Chúc mừng cô Lâm, Đào Hoa Chính của cô xuất hiện .”

 

“Đào... Đào Hoa Chính?”

 

Lâm Tuyết ngẩn , tưởng nhầm. Cái gì mà Đào Hoa Chính chứ? Cô mới ly hôn bao lâu, chuyện mối nhân duyên mới liền xuất hiện ?

 

Vệ Miên chỉ mỉm , thêm. Có những lời, sớm quá sẽ ảnh hưởng đến lựa chọn của đối phương — mà nhân duyên, vốn nên để thuận theo tự nhiên.

 

dậy, lên lầu một lát trở xuống, trong tay cầm một lá Đào Hoa Phù tinh xảo.

“Lá bùa cô hãy đeo bên . Nó thể giúp cô tránh một rắc rối đáng .”

 

Cô ngừng một chút, giọng nhẹ hơn:

“Cũng thể khiến vận Đào Hoa của cô thêm vượng, giúp hai sớm thành đôi.”

 

Theo quan sát của Vệ Miên, giữa hai sẽ chút trắc trở, nhưng cuối cùng vẫn thể vượt qua bình an. Lá bùa chỉ giúp họ thuận đường hơn, giảm bớt những sóng gió ở giữa.

 

Bởi lẽ, Lâm Tuyết mới ly hôn gặp mối Đào Hoa Chính, điều nhất định sẽ khiến Phan Húc Đông hiểu lầm. Gã sẽ cho rằng hai qua từ , tìm cách quấy phá, bôi nhọ danh tiếng của cô.

 

“Vâng.” — Lâm Tuyết gật đầu, tuy hiểu rõ hết, nhưng cô tin năng lực của Vệ Miên, liền nhận lấy lá bùa bằng cả lòng ơn. — “Cảm ơn Đại sư.”

 

Vệ Miên mỉm :

“Lát nữa khi rời khỏi đây, hai định về hướng Nam ?”

 

!”

 

Lâm Tuyết và Phùng Hiến Cương đưa mắt , cùng gật đầu. Trên đường tới đây, họ bàn khi giao bộ trang sức cho Vệ Miên, Phùng Hiến Cương sẽ đưa chị họ đến lớp yoga.

 

Câu của Vệ Miên khiến cả hai đều thoáng giật .

 

Chuyện chỉ hai họ , ?

 

Chẳng lẽ... là tính thật ?

 

Vệ Miên mỉm :

“Lát nữa hai cứ theo kế hoạch ban đầu, Đào Hoa Chính sẽ tự tìm đến. Hơn nữa, đó còn là cô Lâm quen . Còn cụ thể là ai, khi gặp cô sẽ .”

 

quen ?”

 

Từ lúc đến chỗ Đại sư, Lâm Tuyết cảm thấy như một cái máy chỉ lặp , bởi những lời của Vệ Miên luôn khiến cô kinh ngạc.

 

Vệ Miên gật đầu, tiễn hai vẫn còn hoang mang ngoài.

 

Đợi họ khuất, cô mới lấy bộ trang sức trong hộp xem. Phải rằng cả thiết kế lẫn chế tác đều vô cùng tinh xảo.

 

Vệ Miên cũng là con gái, đương nhiên yêu thích những món trang sức , nhưng đồ bày bán trong tiệm vàng thường mang vẻ thô cứng, còn bộ thì khác.

 

lượt đeo thử từng món, cuối cùng chọn một chiếc vòng tay, nhẹ nhàng đeo lên cổ tay .

 

Ở phía bên , Lâm Tuyết và Phùng Hiến Cương đang đường đến lớp yoga. Sợ khí quá yên tĩnh khiến chị họ suy nghĩ lung tung, Phùng Hiến Cương liền liên tục tìm chuyện để .

 

Đèn xanh bật, một chiếc xe buýt bất ngờ chuyển làn vượt vạch với tốc độ nhanh. Phùng Hiến Cương vội vàng đ.á.n.h lái sang một bên, nhưng “rầm” một tiếng, xe va một chiếc SUV màu trắng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-149-co-the-di-den-vi-tri-nao.html.]

“Chị, chị cứ yên trong xe nhé, em xuống xem .”

 

Phùng Hiến Cương mở cửa bước xuống. Bên , chủ chiếc SUV màu trắng cũng xuống xe. Khoảnh khắc ngẩng đầu, Lâm Tuyết từ trong xe ngoài — ánh mắt hai vô tình chạm .

 

!

 

Nhớ lời Vệ Miên , má Lâm Tuyết khẽ ửng hồng.

 

...

 

Đặng Kiến Trung trầm tư xấp tài liệu mà tài xế mang đến. Bên trong là bộ thông tin về Vệ Miên — từ danh sách những từng tìm cô xem bói, cho đến ghi chép chi tiết việc những lời cô dự đoán thực sự ứng nghiệm .

 

Tài liệu dày cộp, đều do Lão Vương — tài xế của Đặng Kiến Trung — đích thu thập. Lão Vương là mà cha Đặng Kiến Trung để , trung thành tuyệt đối với và gia tộc họ Đặng. Bề ngoài ông chỉ là tài xế riêng, nhưng thực chất còn đảm nhận nhiều công việc ngầm, tiện để Đặng Kiến Trung trực tiếp mặt.

 

Cũng vì thế, những gì Lão Vương mang đến luôn độ tin cậy cao.

 

Thực , giới quan chức ít nhiều đều tin phong thủy — chỉ là thể công khai mà thôi. Họ thường mong kết giao với những vị Đại sư thật sự bản lĩnh, để điều chỉnh tinh thần, cầu mong con đường quan lộ hanh thông, thuận buồm xuôi gió.

 

Huống chi, gần đây Đặng Kiến Trung luôn một dự cảm bất an — một cảm giác mơ hồ nhưng dai dẳng. Nếu tính thời gian, lẽ nó bắt đầu từ khi chuyển đến Thanh Bình bao lâu.

 

Lật xem từng trang tài liệu, trong lòng Đặng Kiến Trung dần hình thành kết luận: cô gái trẻ mà con trai quen gầm cầu , e rằng thật sự chút bản lĩnh. Nếu , tự đến nhờ cô xem cho một quẻ.

 

Với địa vị và quyền lực của , việc tra địa chỉ và điện thoại của Vệ Miên chỉ là chuyện nhỏ. Ngày hôm , bảo Lão Vương chuẩn lễ vật, đích mang đến nhà.

 

Khi đó, Vệ Miên đang mặc một chiếc áo choàng xanh nhạt, tưới hoa trong sân nhỏ. Trời nắng nhiều ngày, những khóm hoa trong vườn bắt đầu khô héo.

 

Trịnh Hạo mới mang đến cho cô vòi nước và s.ú.n.g phun nước áp lực cao, còn kiên nhẫn chỉ cô cách sử dụng. Lúc , Vệ Miên đang vui vẻ dạo quanh sân, tưới hoa rửa sạch lối lát gạch.

 

chỉ rửa sạch sân, mà tiện thể còn lau cả khung cửa sổ ngôi nhà kiểu Tây, thậm chí giàn nho phía cũng bỏ sót.

 

Mấy giấy lúc rạp bậu cửa sổ, tò mò dõi theo cô, ánh mắt đầy vẻ ghen tị. Nếu giới hạn trong sân, lẽ chúng cũng theo.

 

Đặng Kiến Trung lớp gạch ẩm ướt chân, ngẩng đầu ngắm cô gái nhỏ đang mải miết chơi đùa với nước. Anh bước đến, gõ nhẹ ba tiếng lên cổng sắt.

 

Nghe thấy tiếng động, Vệ Miên đầu .

 

Vừa , cô lập tức nhận đàn ông trung niên đang ngoài cổng là ai — hai từng gặp ở Tam Thanh Quán. Lúc đó, cô để ý đến tướng mạo của ông , và từ đó dễ dàng suy luận phận.

 

Cô tắt s.ú.n.g nước, nhạt:

“Bí thư Đặng, mời .”

 

Sở dĩ Vệ Miên gọi đúng chức vị của đối phương, là nhờ quan sát tướng mạo và vài lời cô từ Đặng Quân đây.

 

Trán Đặng Kiến Trung tròn đầy, Cung Quan Lộc (cung sự nghiệp) nở nang, sáng sủa — đây là tướng phúc trạch dày, vận thế thịnh vượng. Họ thường thành công sớm, tuổi trẻ danh vọng, quý nhân nâng đỡ và thuộc hạ trung thành, từng bước thăng tiến.

 

“Gò má là phủ của xương. Gò má thì xương tinh , gò má thì cốt khí yếu.”

Gò má của Đặng Kiến Trung cao mà lộ, hai má đầy đặn — điển hình của tướng việc lớn.

 

Cung Nô Bộc (cung thuộc hạ) đầy đặn, thịt — như thường cấp trung thành và kính phục.

 

Hôm ở Tam Thanh Quán, Vệ Miên từng thấy khí vận ông ngút trời — tướng mạo của thăng chức, địa vị vẫn đang trong giai đoạn củng cố.

 

Kết hợp với Cung Phụ Mẫu (cung cha ) mà cô từng xem Đặng Quân, cùng những gì về biến động trong quan trường, Vệ Miên khó để đoán phận thật sự của đàn ông mặt.

 

giờ đây, đầy một tháng kể từ gặp ở Tam Thanh Quán, khí vận đỏ Đặng Kiến Trung những định , mà còn dấu hiệu tiêu tán, sụp đổ.

 

Điều khiến Vệ Miên vô cùng thắc mắc.

 

Đặng Kiến Trung hề ngạc nhiên khi cô nhận phận của , chỉ thản nhiên bước sân nhỏ.

 

Cả hai đều thích lời dư thừa. Đặng Kiến Trung thẳng vấn đề, trầm giọng :

“Vệ đại sư, nhờ cô xem giúp về quan lộ.”

 

 

Loading...