Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 216: Nữ chính

Cập nhật lúc: 2025-10-13 14:22:33
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không ngờ cô gái nhỏ chỉ liếc vài , lập tức thẳng về phía .

 

Quản lý sản xuất mặc áo vest in tên “Tiên Hiệp Tình Duyên”, Vệ Miên đối chiếu với bức ảnh Lý Hương Lan gửi trong điện thoại, nhanh chóng xác định phận đối phương.

 

Cô dừng mặt Dương Hải Bình, lễ phép :

“Chào Dương, là Vệ Miên, do cô Lý giới thiệu.”

 

Dương Hải Bình: “...??”

 

Lúc mới thật sự hiểu thế nào là “trẻ tuổi” mà Lý Hương Lan — trẻ đến mức khiến nghi ngờ cô gái đủ tuổi thành niên .

 

“Đại sư, mời bên !” Dương Hải Bình kịp thời thu vẻ kinh ngạc, cúi , động tác mời Vệ Miên trong.

 

“Đại sư quả nhiên là trẻ tuổi tài cao. Hương Lan đây cô còn trẻ, gặp mới là trẻ đến mức .”

 

Sau vài câu khách sáo, Dương Hải Bình nhanh chóng thẳng vấn đề, kể bộ những chuyện kỳ lạ xảy trong đoàn phim thời gian gần đây.

 

Đi theo bên cạnh Dương Hải Bình là một quản lý sản xuất thực tập mới đến — một trai trẻ tuổi, khuôn mặt mang đầy vẻ hoang mang và nghi ngờ nhân sinh.

 

Đây… là “đại sư” ư? Có đáng tin ?

 

Sau khi Dương Hải Bình kể bộ sự việc, Vệ Miên bước khu vực đoàn phim, đặc biệt chú ý quan sát những nơi khả năng tụ âm khí.

 

Thế nhưng, suốt một vòng, cô cảm nhận chỗ nào âm khí quá nặng.

 

, vài trong đoàn tản một luồng âm khí nhàn nhạt.

 

“Những thấy tiếng trẻ con … là mấy đúng ?”

 

Vệ Miên nhẹ nhàng chỉ tay về phía nhóm đó.

 

Dương Hải Bình lập tức hít sâu một , giọng giấu nổi vẻ kinh ngạc:

“Sao… ?”

 

Vệ Miên chỉ khẽ mỉm , trả lời.

 

Vận của những phần chập chờn, nếu thật sự ma quỷ xuất hiện, chắc chắn họ sẽ là những đầu tiên thấy.

 

Thấy Vệ Miên gì, Dương Hải Bình cũng dám hỏi thêm, chỉ cảm thấy lòng tin đối với cô tăng lên vài phần.

 

Ba tiếp tục trong. Khi thấy Hải ca – quản lý hiện trường – dẫn theo một cô gái xinh bước , trong đoàn phim đều khỏi xôn xao.

 

Họ nhỏ giọng bàn tán, đoán già đoán non rằng nhà nào đó chen chân thử vai.

Chuyện như đây xảy nhiều , ai nấy cũng quen mắt.

 

Những nhân viên đoàn đích dẫn như thế , thường chỉ là khách mời cho một vai nhỏ, hoặc vai phụ ít đất diễn.

 

Còn kiểu xuất hiện tiền hô hậu ủng, cả ê-kíp kèm, mới thường là những vai “ m.á.u mặt”.

 

Hiện giờ, tin đồn đoàn phim ma ám lan khắp nơi. Những quá thiếu tiền đều tìm cách sớm chuyển sang đoàn khác để tránh xui rủi.

 

Còn vai phụ nhỏ diễn viên quần chúng thì thiếu gì chen — chẳng ai thèm để tâm đến.

 

Vệ Miên gặp tổng đạo diễn. Ba một vòng quanh đoàn phim, rốt cuộc cũng phát hiện điều gì bất thường.

 

Tuy , cô tỏ vô cùng thích thú.

 

Các diễn viên đều mặc trang phục cổ trang. Nếu bối cảnh xung quanh mà chỉ , kết hợp với lời thoại và động tác của họ, trông thật sự tiên khí ngút trời. Vệ Miên những bộ trang phục mà lòng ngứa ngáy.

 

Mấy thứ ... giống quần áo cô từng mặc , chỉ khác ở chất liệu — trông phiêu dật và oai phong hơn nhiều so với Chính Dương Tông năm xưa.

 

Một nữ diễn viên đóng vai nữ tu ngang qua, Vệ Miên còn nhịn khẽ đưa tay chạm vạt áo, ừm, chất liệu cũng tệ!

 

Khi đầu , cô bắt gặp vẻ mặt lo lắng giấu nổi của Dương Hải Bình, liền mỉm trấn an:

 

“Nếu thật sự là thứ , nó chỉ xuất hiện ban đêm thôi. Bây giờ thấy gì là chuyện bình thường.”

 

Vệ Miên giơ cổ tay đồng hồ, gần năm giờ .

“Hay là ăn cơm , đợi trời tối ?”

 

Dương Hải Bình tự cùng, nhưng công việc trong đoàn bận ngập đầu. Sợ lỡ thời gian của Vệ Miên, dứt khoát giao cô cho trai trẻ cùng.

 

Chàng trai đó tên là Tần Tranh, mới nghề năm nay, hiện vẫn đang trong thời gian thực tập.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-216-nu-chinh.html.]

 

Cậu Hải ca mời một “đại sư” đến trừ tà, nhưng Vệ Miên bên cạnh, trong lòng khỏi lẩm bẩm — Đây… là đại sư ?

 

Trông thế nào cũng chỉ là một cô gái nhỏ xinh xắn mà thôi.

 

Tần Tranh nghĩ đối phương cũng còn trẻ như , nên coi như em gái khóa mà đối đãi, chỉ là cố gắng giữ thái độ cung kính và lịch sự hơn một chút.

 

Các quán ăn quanh phim trường ít, đủ loại món đều .

 

Tần Tranh dáng “chủ nhà” giới thiệu:

“Quán sủi cảo Trương gia từng ăn , món tôm hẹ của họ ngon lắm, mấy món khác thì tạm thôi.”

 

“Cá nướng Đại Hải cũng , quan trọng là khống chế lửa cho . Lần ăn, cá giòn, thơm, dễ chịu.”

 

“Ở đây còn một quán mì bò nữa, cô xuống xe là gặp ngay. Mẹ ‘lên xe sủi cảo, xuống xe mì’ — đường dài xong ăn một bát mì là hợp nhất.”

 

 

Cuối cùng, hai vẫn chọn ăn mì bò. Hương vị ngon bằng quán Vệ Miên thường ăn ở Thanh Bình, nhưng cũng xem như tạm .

 

Ăn xong thì trời tối hẳn.

 

Chỗ ở phía Bắc so với Thanh Bình, nên trời tối sớm hơn bên gần nửa tiếng.

 

Khi họ , đoàn phim lúc chiều còn nhộn nhịp kẻ , giờ yên tĩnh hơn hẳn.

 

“Người hết ? Không lẽ ngừng ? nhớ giờ vẫn còn mấy cảnh nữa mà!”

 

Đi sâu bên trong, họ mới thấy . Lều với phông xanh sáng rực, đèn chiếu chói lòa, bộ nhân viên đoàn phim cùng các diễn viên chính đều tụ tập giữa sân trống.

 

Lúc , thành một vòng tròn, vẻ mặt kích động xen chút sợ hãi, ánh mắt dán chặt đang ở giữa.

 

Tần Tranh cao nên dễ dàng thấy rõ chuyện đang xảy . Trên gương mặt thoáng hiện vẻ ngượng ngùng, lập tức bắt đầu tìm bóng dáng của Dương Hải Bình.

 

Hóa là... đang lên đồng!

 

Người đó trông chuyên nghiệp hơn Vệ Miên nhiều. Ông mặc một bộ đạo bào, tay cầm phất trần quất lia lịa, động tác dứt khoát, nhanh đến hoa cả mắt.

 

Khá là vẻ.

 

Vệ Miên đưa mắt bàn thờ mặt đạo sĩ — đó đặt hai con gà vàng ươm, bên cạnh còn một thanh kiếm gỗ đào.

 

Một lát , đạo sĩ dừng , khẽ cúi đầu, đôi mắt nhắm nghiền, miệng lẩm bẩm điều gì đó, thể thỉnh thoảng run lên bần bật.

 

Tần Tranh thấy Dương Hải Bình cũng đang gần tổ đạo diễn, dáo dác quanh, liền vẫy tay gọi .

 

Dương Hải Bình trông thấy, lập tức tách khỏi đám đông, bước nhanh về phía Vệ Miên.

 

Trên gương mặt thoáng hiện chút ngượng ngùng:

“Thật sự xin , Vệ Đại sư. cũng mới nhà sản xuất mời thêm một vị đại sư khác. Họ là nhà đầu tư, chúng dám phật ý, nên chỉ thể để họ phép .”

 

Sợ Vệ Miên vui, vội thêm:

cô yên tâm, và đạo diễn Tang bàn bạc . Đại sư đến thì nhất định thể để cô vất vả uổng công. Phí tổn chúng sẽ chi trả đầy đủ. Nếu cô thời gian, thể ở đây chơi vài ngày, sẽ sắp xếp một hướng dẫn viên địa phương cùng cô. Cô thấy thế nào?”

 

Vệ Miên đang định đáp “ ” thì ánh mắt chợt dừng . Cô khẽ đầu.

 

Là Đường Uyển!

 

Ánh mắt Vệ Miên lướt qua khuôn mặt , đôi mày khẽ nhíu. Cô sang Dương Hải Bình, giọng trầm xuống:

“Anh Dương, Đường Uyển cũng ở trong đoàn phim của các ?”

 

Dương Hải Bình sững một chút. Hai còn đang chuyện về chuyện phép, Vệ Miên đột ngột nhắc đến Đường Uyển?

 

Tuy , vẫn thật thà trả lời:

 

“Cô là nữ chính của bộ phim .”

 

Theo lý mà , Đường Uyển giành ngôi vị Ảnh hậu điện ảnh, lẽ sẽ còn nhận vai trong phim truyền hình nữa.

 

Thế nhưng, khi kịch bản gửi đến, cô chỉ do dự hai ngày gật đầu đồng ý.

 

Dương Hải Bình rõ lý do. Chỉ Từ Khải khẽ tiết lộ rằng đạo diễn Tang từng ơn nâng đỡ với Đường Uyển.

 

, nhận vai diễn, xem như cô đang trả ơn .

Loading...