Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 217: Vẻ ngoài cao nhân

Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:11:08
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vệ Miên liếc bóng lưng thẳng tắp, sạch sẽ của Đường Uyển.

 

Cô dường như đoán phần nào nguyên nhân chuyện “ma ám” trong đoàn phim.

 

thể đây xem một lát ?”

 

Vệ Miên kiễng chân về phía đám đông. Từ khi đến thế giới , cô từng thấy ai phép cả.

 

Hơn nữa, Chính Dương Tông xưa nay chỉ lập bệ thờ trong những trường hợp đặc biệt; còn đa phần đều dùng bùa chú, pháp khí hoặc thuật pháp để giải quyết trực tiếp — nhanh, gọn và chính xác.

 

Vị “đồng nghiệp” mắt thì khác hẳn: lập bệ thờ, dâng cúng, còn nhảy múa xoay vòng — thôi cũng thấy “ vẻ”.

 

Dương Hải Bình đương nhiên chẳng lý do gì để phản đối. Nghe Vệ Miên hỏi về Đường Uyển, còn tưởng cô cũng như những cô gái trẻ bình thường khác — thích thần tượng.

 

Anh vui vẻ dẫn cô gần hơn một chút, cố tình để cô ở vị trí thể rõ Đường Uyển nhất.

 

Phía Vệ Miên là một nữ diễn viên khuôn mặt trái xoan, đôi mày lá liễu. Cô đầu , thấy Dương Hải Bình dẫn theo một cô gái đến, gì mà chỉ lặng lẽ dịch chân sang một bên, nhường chỗ cho cô .

 

Thấy đối phương ý như , Dương Hải Bình mỉm hài lòng, để Vệ Miên vị trí đó.

 

Vệ Miên khẽ nhướng mày, nhỏ giọng cảm ơn, nghiêm túc chằm chằm vị đạo sĩ đang phép bệ thờ.

 

Vị đạo sĩ trung niên họ Vu, gọi là Vu đại sư. Ông ngoài bốn mươi tuổi, để hai hàng ria mép, dung mạo tiên phong đạo cốt, trông phong thái của bậc cao nhân.

 

Vu đại sư vung phất trần vài lượt, cầm lấy kiếm gỗ đào đặt bệ, bắt đầu múa. Miệng ông ngừng lẩm nhẩm niệm chú, múa thi triển một loại kiếm pháp huyền ảo nào đó.

 

Mọi đều chăm chú quan sát, ai dám chớp mắt.

 

Rất nhanh, kiếm pháp của Vu đại sư đến chiêu cuối cùng. Ông ném lá bùa trong tay , lập tức đ.â.m mạnh kiếm gỗ đào về phía , mũi kiếm đ.â.m trúng chính giữa lá bùa.

 

Trong tầm mắt của , lá bùa phủ đầy những nét vẽ quái dị màu đỏ bỗng nhiên bốc cháy. Ngọn lửa bùng lên dữ dội nhanh chóng thiêu rụi lá bùa thành tro bụi.

 

“Xoẹt!”

 

Tiếng hít hà kinh ngạc vang lên khắp xung quanh.

 

Mọi đều c.h.ế.t lặng hiện tượng siêu nhiên , ánh mắt về phía Vu đại sư hẹn mà cùng mang theo vẻ kính phục và sợ sệt.

 

Đây đúng là cao nhân thật !

 

Vu đại sư thi triển xong chiêu cuối, thu kiếm gỗ đào bằng một động tác đầy hoa mỹ, đưa tay lau mồ hôi trán do “tiêu hao quá nhiều pháp lực” mà thành.

 

Ông nghiêm nghị với mấy trong tổ đạo diễn:

 

“Các vị cứ yên tâm, ác quỷ quấy phá trong đoàn phim đ.á.n.h tan !”

 

Mọi đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Tâm trạng căng như dây đàn của tổ đạo diễn cuối cùng cũng buông lỏng. Nhà sản xuất nhếch cằm, trong mắt ánh lên vẻ đắc ý — quả nhiên, vẫn là ông . Những khác mà họ từng mời đến, chẳng qua đều là đồ vô dụng cả.

 

Mọi đều cho rằng chuyện ma ám giải quyết, nên Vu đại sư bằng ánh mắt ơn. Chỉ riêng Đường Uyển là khác.

 

Sắc mặt cô cứng đờ.

 

Đường Uyển lặng lẽ cảm nhận, nhưng cảm giác lạnh lẽo bao trùm vẫn còn đó. Không những thế, cô còn thấy — mơ hồ mà rõ ràng — tiếng ai oán của thứ đó.

 

Tiếng chói tai, thê lương đến rợn .

 

Ban đầu, Đường Uyển còn lo lắng Vu đại sư thực sự bản lĩnh, sợ ông sẽ phát hiện sự khác thường cơ thể . nhanh, cô liền gạt bỏ ý nghĩ đó.

 

Bởi vì từ đầu đến cuối, khi Vu đại sư thấy cô , ông chẳng hề phản ứng gì khác lạ.

 

Đến khi pháp sự kết thúc, Đường Uyển càng khẳng định chắc chắn hơn — Vu đại sư chỉ là một kẻ lừa đảo.

 

Nghĩ đến việc “thứ đó” gần đây càng lúc càng điên cuồng đeo bám, sắc mặt Đường Uyển trở nên khó coi. Có lẽ, cô nhanh chóng tìm một vị đại sư thật sự bản lĩnh — để giải quyết triệt để chuyện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-217-ve-ngoai-cao-nhan.html.]

 

Nhà sản xuất vội vàng bước lên, xin tài khoản ngân hàng của Vu đại sư, lập tức bảo chuyển hai trăm nghìn tệ.

 

Vu đại sư sững sờ — rõ ràng đó, giá như thế ?

 

Thấy ông vẻ nghi hoặc, trợ lý của đoàn phim liền nhanh chóng bước tới, tươi giải thích:

 

“Là thế , Vu đại sư. Bên chúng cũng xem hiệu quả của buổi pháp sự . Chút nữa thử xem , nếu thứ bình thường thì coi như vấn đề gì nữa. Còn nếu tối nay thực sự thấy tiếng trẻ con nữa, sáng mai chúng sẽ chuyển nốt bốn trăm nghìn tệ còn cho ngài. Lúc đó, bên sẽ thêm sáu mươi nghìn nữa cho tròn — lộc phát đại thuận, ngài thấy ?”

 

Nếu là bình thường, thêm tiền chắc chắn sẽ vui vẻ đồng ý. Dù đoàn phim lớn như cũng chẳng thể quỵt ; nhận hôm nay ngày mai, cũng chẳng khác biệt gì.

 

đối với Vu đại sư thì khác.

 

Trong lòng ông âm thầm rủa thầm nhà sản xuất là lão cáo già — rõ ràng đó , xong pháp sự sẽ trả đủ sáu trăm nghìn. Giờ còn bày đặt “xem hiệu quả” mới thanh toán!

 

Pháp sự ông hiệu quả gì, chính ông còn ? Nếu thật sự hiệu quả, thì ông còn ở đây gì?

 

Chắc chắn là dùng đến tám chiếc kiệu mới thể mời ông tới!

 

Sắc mặt Vu đại sư trở nên khó coi. Bốn trăm sáu mươi nghìn tệ còn xem như cần nghĩ tới nữa, giờ chỉ chạy trốn trong đêm mới là thật.

 

Tuy , ông vẫn vùng vẫy thêm một chút — ừm, cũng coi như lấy lùi tiến.

 

Thế là ông giả vờ tỏ vẻ thâm sâu, :

“Tiếng trẻ con mà các vị thấy, thực là do Quỷ Đồng — hồn ma của trẻ con. Không nó đến từ , chỉ là ở đó buồn chán nên tìm một xuống bầu bạn cùng.”

 

Những từng thấy tiếng lập tức nổi hết da gà. Xuống đó bầu bạn ư? Chẳng lấy mạng họ !

 

Thật sự quá kinh khủng — họ suýt nữa thì mất mạng !

 

Vu đại sư thấy dọa mấy , ánh mắt thoáng hiện lên một tia hài lòng.

 

“Nó vốn ngưng tụ từ Âm khí. Sau khi đ.á.n.h tan Quỷ Đồng đó, Âm khí nó tản trong khí. Phải mất hai đến ba ngày mới thể tiêu tán . Hai ngày tới, nếu vẫn còn thấy tiếng thì cũng đừng sợ — đó chỉ là tàn niệm của thứ đó đang quấy nhiễu, mà tàn niệm cũng chỉ thể tồn tại chừng hai ngày thôi.”

 

Nói xong như , đều tin. Những nghi ngờ ban đầu của nhà sản xuất cũng theo đó mà tan biến. Ông suy nghĩ kỹ , quả thật thấy lý.

 

Trong lòng ông càng thêm tin tưởng Vu đại sư mấy phần.

 

Vu đại sư sang nhà sản xuất, vẫn giữ dáng vẻ ung dung của bậc cao nhân, hờ hững :

“Vậy thì... các vị thanh toán nốt tiền còn hai ngày nữa cũng .”

 

“Không cần, cần! Đã là ngày mai thì ngày mai! Nếu Đại sư thấy ngại, chuyển khoản ngay bây giờ cũng !”

 

Nhà sản xuất vội vàng xòa, liên tục xin , còn chút nào dáng vẻ kiêu ngạo thường thấy ở đoàn phim.

 

Vu đại sư lúc cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ thản nhiên, chỉ khẽ gật đầu. Như , dù buổi trừ tà thật sự vô hiệu, ngày mai ông vẫn thể nhận tiền còn .

 

Ông vẻ coi tiền tài như cặn bã, cúi đầu thu dọn pháp khí mang theo, tiện thể khéo léo thuyết phục nhà sản xuất mua một cặp sư tử đồng của .

 

Ông , đó là pháp vật dùng để trấn giữ tà ma. Sau đoàn phim đến cũng nên mang theo, chỉ cần đặt đúng theo phương vị mà ông chỉ định, sẽ còn xảy chuyện tương tự nữa.

 

Nhà sản xuất ngốc nghếch và lắm tiền thật sự tin, còn bỏ thêm hai trăm nghìn tệ để mua.

 

Vệ Miên bên cạnh xem bộ quá trình, chỉ thấy buồn . Ngay từ lúc Vu đại sư xuất hiện, cô ông là kẻ lừa đảo — bởi cô cảm nhận chút d.a.o động linh khí nào từ ông .

 

Còn lá bùa “tự bốc cháy” cần lửa, rõ ràng là dùng một thủ thuật hóa học đơn giản, lẽ chỉ cần rắc thêm một ít chất dễ cháy là xong.

 

Về phần lời ông “Âm khí cần hai ngày mới tiêu tán ” thì càng vô lý. Bởi chỉ cần là trừ quỷ sư bản lĩnh thật sự, đều thể dùng bùa chú để tịnh hóa bộ âm khí còn sót ngay tại chỗ.

 

òn cái gọi là “sư tử đồng” , thực chỉ là đôi sư tử bình thường đến mức thể bình thường hơn. Ngay cả khai quang cũng , thì tính là pháp khí gì chứ?

 

Cũng thể vô dụng — cùng lắm thì mang chỗ thu mua phế liệu, khi còn bán theo giá đồng cân.

 

 

Loading...