Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 263: Không bán được
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:40:03
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trịnh Hạo càng nghĩ càng thấy lo.
Ở bên Vệ Miên lâu, cũng dần nhận — đừng bề ngoài cô mang danh “sư thúc”, thật kinh nghiệm xã hội gần như bằng .
Thế nhưng, những chuyện dù bạn chỉ sơ qua, cô vẫn thể nhanh chóng hiểu hàm ý bên trong.
Chính vì , con một điểm mâu thuẫn — khiến khác rốt cuộc là cô thực sự ngây ngô, chỉ là hiểu nhưng tuân theo.
Tuy Trịnh Hạo sư thúc lợi hại, nhưng đó là khi đối phó với ma quỷ và tà vật. Còn đối phó với con thật, thì là chuyện khác.
Pháp khí thể dùng để trừ tà, nhưng nếu dùng với , thì vô dụng.
Thế giới của sống, cuối cùng vẫn là chuyện của âm mưu, thủ đoạn và quyền thế.
Vì Trịnh Hạo “giao cho ”, nên Vệ Miên cũng bận tâm thêm nữa.
Hai ngày , cô vẫn học và tan học như bình thường, cách đối xử với bạn bè trong trường cũng gì đổi.
Sau một thời gian, khi chuyện lắng xuống, trong trường thấy Vệ Miên cũng dần quen thuộc hơn.
Dù cô thật sự trông chẳng khác gì một sinh viên bình thường — gì đặc biệt, cũng bay lên trời xuống đất, qua chẳng thấy đạo pháp cao siêu nào cả.
Thế nên, quan tâm đến cô cũng ngày một ít .
Tào Hồng khi xin nghỉ vài ngày mới lớp, trông gầy rõ rệt, đôi mắt còn sưng đỏ.
Vệ Miên thấy, khẽ nhướng mày — ngờ Tào Hồng tình cảm sâu nặng với Mã Minh Huệ đến .
Tào Hồng đầu , khéo chạm ánh mắt của Vệ Miên còn kịp thu về.
Cô ngẩn một giây, hất mặt, lườm Vệ Miên một cái thật sắc, đó lạnh lùng .
Vệ Miên khó hiểu — cô phát bệnh gì nữa.
cũng chẳng để tâm, dù cô chặn điện thoại của Mã Minh Huệ, đối phương tìm cũng chẳng liên lạc .
ngờ, ngày hôm cô nhận tin nhắn nữa — , cô đổi sang một khác, dãy tới năm con chín, càng thêm phô trương.
“Bạn học Vệ, nếu em nể mặt , thì chi bằng tự qua đó nhé? Nhà em ở khu Lệ Cảnh Uyển đúng ? Hóa là mua căn nhà nhỏ ma ám của Hạ Kim Lương .”
Ánh mắt Vệ Miên khẽ nheo . Lời của Mã Minh Huệ chẳng khác nào công khai cho cô — cô cho điều tra về .
Giọng của Mã Minh Huệ bên vẫn tiếp tục vang lên:
“Em mua căn nhà nhỏ đó hết bao nhiêu tiền? Hơn một triệu ? thẳng thế , ý tìm em là gì, chắc thông minh như em cũng hiểu chứ?”
“Nếu theo , chỉ cần khiến vui vẻ, đừng là hơn một triệu — ngay cả nhà vài triệu, vài chục triệu, cũng thể mua cho em, thì nào?”
Vệ Miên đáp bằng giọng điềm tĩnh:
“Đi theo cô? là nữ, cô cũng là nữ, gì mà theo?”
“Nữ thì ?”
Mã Minh Huệ để mắt đến ít cô gái xinh . Về phương diện , cô gần như cả một bộ lý lẽ riêng trong đầu; cộng thêm quyền thế và tiền bạc, hầu như chẳng ai thể thoát khỏi tay cô .
“Đàn ông chẳng ai gì. Chỉ cần cho họ cơ hội, ai là hư hỏng. Cuối cùng, tổn thương vẫn là phụ nữ chúng thôi.”
“Cho nên, hiểu phụ nữ nhất, mãi mãi vẫn là phụ nữ. Hơn nữa, dù xét ở khía cạnh nào nữa, chị Minh Huệ cũng thua kém bất kỳ đàn ông nào, đúng ? Em thích gì, chị mua cho em cái đó — túi xách hàng hiệu, trang sức, xe , cả nhà cửa?”
“Chỉ cần em chịu dỗ chị vui vẻ, những thứ đó đều chẳng thành vấn đề.”
Vệ Miên khẽ “ồ” một tiếng, giả vờ suy nghĩ một lúc mới hỏi:
“Vậy nếu đồng ý thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-263-khong-ban-duoc.html.]
“Không đồng ý ?”
Ngay lập tức, giọng của Mã Minh Huệ bên điện thoại trở nên lạnh lẽo, như chứa đầy những mảnh băng vỡ.
“Không đồng ý? Quê em ở tỉnh An đúng ?”
“Thị trấn Thạch Đầu, thành phố Hòa Bình, tỉnh An. Mẹ em là Hầu Tương Cầm, bố dượng là Trần Bảo Trụ. Bên một trai do Trần Bảo Trụ mang đến, tên Trần Quân; phía là một em gái cùng khác cha — Trần Bảo Nhi.”
“Nếu em đồng ý, thì chỉ đành liên lạc với những của em thôi. Tin rằng, họ sẽ đồng ý em.”
Nghe cô nhắc đến những đó, trong lòng Vệ Miên vẫn hề gợn sóng.
“Ồ, tùy cô.”
Nói xong, cô dứt khoát cúp máy, lập tức chặn luôn đó.
Người đúng là vấn đề thần kinh như Trịnh Hạo từng . Lần từ chối , mà vẫn còn gọi đến.
Vệ Miên hề lo lắng cô sẽ thực sự động đến vợ chồng Trần Bảo Trụ. Nếu cô thì cứ , dù hai đó cũng chẳng lành gì. Trước đây họ nợ nguyên chủ nhiều như thế, giờ chịu chút khổ cô cũng chẳng .
Chỉ là, Vệ Miên vẫn cẩn thận. Cô dặn Trịnh Hạo cho theo dõi tình hình ở thị trấn Thạch Đầu, nếu biến động gì thì lập tức báo cho cô .
Dẫu , nếu dồn ép cặp vợ chồng đó quá, khó tránh khỏi việc họ sẽ tìm đến cô.
————
Thời tiết chuyển sang oi bức khi bước tháng Sáu.
Sáng sớm hôm , Vệ Miên tỉnh dậy cảm thấy khí hầm hập. Cô mở điện thoại kiểm tra dự báo thời tiết — quả nhiên, nhiệt độ cao nhất trong ngày lên tới ba mươi tư độ, là ngày nóng nhất kể từ đầu mùa hè.
Tuy nhiên, dự báo cho buổi chiều sẽ mưa rào kèm dông. Chỉ cần một trận mưa đổ xuống, nhiệt độ chắc chắn sẽ dịu đôi chút.
Ban đầu, Vệ Miên định sẽ ngoài. Thế nhưng, ngờ gọi điện đến tìm cô với vẻ vội vàng.
Người gọi là Chú Tiền — chủ cửa hàng trang sức Kim Ngọc Mãn Đường. Kể từ khi Vệ Miên giúp ông chỉnh phong thủy, việc kinh doanh của cửa hàng luôn thuận buồm xuôi gió.
Thêm đó, khi Chú Tiền còn quyên góp một lượng lớn vật tư cứu trợ trong đợt thiên tai, nhờ mà tiếng tăm và uy tín của ông cũng tăng lên ít, tiền bạc thu về càng nhiều.
Từ đó trở , hễ nơi nào xảy thiên tai, ông đều là đầu tiên quyên tiền, quyên vật phẩm — tích đức quảng bá danh tiếng, từng bỏ lỡ cơ hội nào để việc thiện.
Ông tin tưởng năng lực của Vệ Miên, và gọi cho cô, cũng là giới thiệu một bạn đặc biệt.
Bạn của Chú Tiền tên là Hà Đại Long, trong lĩnh vực bất động sản. Dưới danh nghĩa của ông một khu đất khá lớn.
Gia đình họ Hà vốn là một gia tộc nhỏ. Hai năm , ông cụ trong nhà qua đời; khi lâm chung chia tài sản cho các con trai.
Vốn dĩ, doanh nghiệp nhà họ Hà là một công ty gia đình quy mô khá, mấy em chỉ cần giữ phần cổ phần của cùng điều hành là .
Thế nhưng, khi ông cụ mất, ba em vì chuyện ai chia nhiều hơn ai mà cãi vã bao nhiêu . Họ chỉ âm thầm chơi , hãm hại lẫn , mà về thậm chí còn x.é to.ạc mặt, lao đ.á.n.h .
Khi ông cụ mất, họ lập tức chia tài sản, mỗi tách quản lý phần kinh doanh riêng, đồng thời dọn khỏi nhà cũ. Từ đó, quan hệ em gần như cắt đứt, ai nấy đều mang thái độ đội trời chung.
Trong ba , Hà Đại Long là con cả, nhưng phần tài sản mà ông cụ Hà để cho ông là ít nhất. Người chia nhiều nhất là con út — vì là con muộn, nên ông cụ cưng chiều hết mực.
Sau khi nhận phần của , Hà Đại Long bắt đầu sắp xếp, tính toán bộ tài sản. Ông dự định sẽ dựa kinh nghiệm tích lũy trong những năm việc tại công ty gia đình để tự gây dựng sự nghiệp từ đầu.
Trong tài sản mà gia đình để , một khu đất ở vùng ngoại ô phía Tây. Mảnh đất vốn là phần hai em trai chê bỏ, nhưng Hà Đại Long nghĩ: “Muỗi nhỏ cũng thịt.”
Không hiểu khi ông nghĩ gì, chỉ cho rằng nếu phát triển khu biệt thự tại đây thì chắc chắn sẽ kiếm tiền, cân nhắc xem mảnh đất mà hai em thèm ngó tới liệu vấn đề gì về phong thủy .
Vì mới chia tài sản, phần cổ phần công ty của ông quy đổi thành tiền mặt, nên trong tay lúc đó khá rủng rỉnh. Hà Đại Long liền dốc sức tìm một nhà thiết kế nước ngoài, giao cho thiết kế bộ khu biệt thự — quả thật, bản thiết kế , phong cách sang trọng và hiện đại.
Chỉ tiếc rằng, thì thật, nhưng chẳng ai mua.
Phần lớn tài sản của Hà Đại Long đều dồn hết khu biệt thự , thế mà giờ nhà bán , dòng tiền đọng . Lúc , ông bắt đầu thực sự lo lắng, yên.