Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 345: Đừng ai hòng lấy đi một xu nào
    Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:09:39
    Lượt xem: 12 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng, họ quyết định tạm thời ly hôn với Vương Tử Văn.
Bà Mã và bà Vương bí mật tìm cho Mã Tam một phụ nữ “dễ sinh nở”. Chỉ cần đó mang thai, họ sẽ lập tức đá Vương Tử Văn khỏi nhà.
Lý do thể ly hôn ngay là vì bà Vương thứ thật kín kẽ — tuyệt đối để Vương Tử Văn chia một xu nào. Trong thời gian đó, họ sẽ âm thầm chuyển hết tiền bạc, tài sản của gia đình sang nơi khác.
Đợi đến khi thủ tục ly hôn tất, tài sản chung chẳng còn gì, để Vương Tử Văn tay trắng rời .
Bà Mã nghĩ nghĩ , càng thấy kế hoạch quả thật thỏa.
Hai kết hôn nhiều năm, Mã Tam luôn là nuôi Vương Tử Văn. Cô chỉ chẳng giúp gì, mà còn thường xuyên mang tiền về cho nhà đẻ, bù đắp cho bên đó.
Năm xưa, nhà họ Mã nghèo khó là thế mà vẫn bỏ ba mươi vạn tiền sính lễ cho cô . Không đòi tiền đó là hết tình hết nghĩa , còn chia thêm tiền từ nhà ư? Bà Mã tuyệt đối đồng ý.
Đặc biệt là đưa cho cái đám nhà “trơ trẽn” của cô — bà Mã thà ném hết tiền , cũng bao giờ chịu cho họ một xu!
Mang theo suy nghĩ , hai bà lão nhanh chóng tìm một phụ nữ gọi là “dễ sinh nở”, sẵn sàng thế chỗ.
Đối với của , Mã Tam đương nhiên hề đề phòng, nên một say rượu, rơi cái bẫy của hai bà lão, và “gạo nấu thành cơm” với phụ nữ .
Ban đầu, cảm thấy vô cùng và hối hận, dùng tiền để giải quyết chuyện, thậm chí còn định thú nhận với Vương Tử Văn. Nếu cô thể tha thứ, dự tính sẽ để phần lớn tài sản trong nhà cho cô , thủ tục ly hôn.
Tuy nhiên, ý định của vấp sự phản đối kịch liệt từ hai bà lão.
Bà Mã thậm chí còn lóc, ăn vạ, dọa tự tử — “nhất khốc, nhị náo, tam thượng điếu” — ép Mã Tam giữ kín chuyện .
Mã Tam lời , vì bà một nuôi khôn lớn, cực khổ trăm bề. Lần duy nhất từng cãi lời bà là khi quyết tâm kết hôn với Vương Tử Văn.
Vì , , khi đối mặt với việc dọa c.h.ế.t, cuối cùng vẫn chọn thỏa hiệp.
Đàn ông ăn vụng chỉ hai loại: một là từng, hai là vô . Mã Tam và Vương Tử Văn bước “bảy năm ngứa ngáy” — giai đoạn hôn nhân dễ rạn nứt — nên khi một phụ nữ trẻ trung, khác hẳn vợ , nhiệt tình như lửa xuất hiện, nhanh sa ngã.
Người phụ nữ trẻ, cơ thể khỏe mạnh; Mã Tam đang ở độ tuổi tráng niên. Hai qua vài , chẳng bao lâu cô mang thai.
Người phụ nữ đó mang thai.
Lần , bà Mã thể yên nữa. Bà khát khao một đứa cháu trai – một bé đáng yêu, trắng trẻo, mềm mại, sẽ chạy lon ton theo gọi bà là “bà nội”.
bà thể điều đó, vì vị trí con dâu hiện tại do một phụ nữ khác chiếm giữ.
Lúc , Vương Tử Văn đang chìm đắm trong việc thờ cúng thần thánh, thoát . Cô suốt ngày thần thần bí bí, ngay cả việc thức dậy cũng chọn đúng phương hướng, thường xuyên cầm cuốn lịch vạn sự vẽ vời tính toán.
Vẫn theo ngày tháng tính đó, cô kéo Mã Tam chuyện vợ chồng ngừng nghỉ.
Nhìn đứa con trai sắp hút cạn sức lực, bà Mã cuối cùng cũng hạ quyết tâm — nhất định khiến hai ly hôn, càng sớm càng !
Nào ngờ, chuyển bộ tiền tiết kiệm sang tên bà, nhà cửa còn kịp sang tên thì Vương Tử Văn tin mang thai.
Kết hôn nhiều năm như , chẳng hề động tĩnh gì, đột nhiên mang thai!
Lúc , phụ nữ bên ngoài của Mã Tam cũng sắp đến ngày lâm bồn. Tin Vương Tử Văn m.a.n.g t.h.a.i khiến hai con cảm thấy chút vui mừng nào.
Vì vợ đang mang thai, nên chồng thể đòi ly hôn lúc — bất kể lý do là gì.
Còn chuyện để cô tay trắng —
Lại càng thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-345-dung-ai-hong-lay-di-mot-xu-nao.html.]
Lúc , Mã Tam cùng hai bà lão — bà Vương và bà Mã — tụ tập bàn bạc xem nên thế nào.
Nếu xét đến tình cảm cá nhân, Mã Tam đương nhiên con sinh trong hôn nhân. bây giờ, Vương Tử Văn chẳng khác nào một vũng bùn lầy bám — ngoài sự ghê tởm , vẫn chỉ là ghê tởm — khác với tình mới.
Còn hai bà lão, tự nhiên càng theo ý của Mã Tam. Hơn nữa, mối quan hệ giữa họ và Vương Tử Văn căng thẳng đến mức đó, phụ nữ chịu chăm sóc bà Mã lúc tuổi già còn chắc!
Hoặc nếu chăm sóc, lỡ đối xử hà khắc thì ?
Vì , ba bàn hai cách.
Cách thứ nhất: phá bỏ đứa bé trong bụng Vương Tử Văn, tuyệt đối để cô sinh . Cùng lắm thì bồi thường kinh tế cho cô khi ly hôn.
Cách thứ hai: để cô sinh đứa bé , đó ly hôn — đứa bé sẽ thuộc về nhà họ Mã.
nếu chọn cách , thời gian thể kéo dài lâu, dù pháp luật quy định rõ: trong thời gian vợ m.a.n.g t.h.a.i và nuôi con bằng sữa , phép ly hôn.
Hơn nữa con còn nhỏ tuổi, tòa án càng dễ xử cho nuôi con.
Nhà họ Mã bây giờ chỉ Mã Tam là đàn ông; nối dõi tông đường thì đương nhiên sinh thật nhiều con, còn đứa bé là ai quan trọng, chỉ cần bố đứa bé là Mã Tam là .
Lúc ba bàn bạc vô tình phụ nữ mới của Mã Tam thấy. Cô hết cả hai cách, mặt lập tức sa sầm xuống.
Theo cô , cách thứ hai tuyệt đối thể chấp nhận . Thời gian m.a.n.g t.h.a.i cùng nuôi con bằng sữa cộng ít nhất ba năm — chẳng lẽ bắt cô đợi ba năm, hai ly hôn mới kết hôn với Mã Tam? Thời gian nhất của cô chỉ mấy năm đó, tổng cộng mấy cái “ba năm”, thể vì mà chờ đợi?
Cô sờ bụng , ánh mắt ngày càng âm trầm. Người nhà họ Mã vẫn còn nhát gan; phá bỏ đứa bé thì là gì? Theo cô , nên trực tiếp lấy mạng Vương Tử Văn, còn bồi thường kinh tế cho cô — bồi thường cái con khỉ — tiền đều là của con trai cô ! Đừng ai hòng lấy một xu nào!
Người phụ nữ tên Ân Hồng, là kẻ giỏi nịnh nọt và khôn khéo. Cô vất vả mới bám Mã Tam — một đàn ông trẻ tuổi, tài giỏi, trai phong độ — mà tìm thứ hai hơn? So với những ông già nửa bước xuống mồ, đúng là báu vật!
Hơn nữa, cô cả đời kẻ tiểu tam sống trong bóng tối, thấy ánh mặt trời!
Ngày hôm đó, Mã Tam đến thăm Ân Hồng. Sắc mặt cô trắng bệch bất thường, ở đầu giường với vẻ hoảng hốt.
“Có chuyện gì ? Bụng khó chịu chỗ nào ?”
Mã Tam thấy cô đón thấy lạ, giờ dáng vẻ thất thần thì càng lo lắng hơn, sợ đứa bé chuyện chẳng lành.
Khóe miệng Ân Hồng gượng yếu ớt, cố vẻ bình tĩnh để khỏi lo.
“Bé con , đừng lo.”
“Vậy còn em thì ? Môi trắng bệch thế .” Mã Tam vẫn yên tâm.
“Chỉ là... sợ thôi.”
Ân Hồng rúc chặt Mã Tam, giọng run run, “Hôm nay đồng nghiệp cũ của em gọi điện. Cô vô tình mang thai, nhưng vì công việc định nên tạm thời sinh. Thế là cô nhờ một dì ở quê tìm giúp một con búp bê để... phá thai.”
“Em từng đến chuyện dùng búp bê phá thai. Cô kể, con búp bê đó cầu ở ngọn núi làng — nơi thờ một vị thần nổi tiếng trong vùng.”
“Dì cô cầu xong, đêm đó vị thần liền ban cho bà một con búp bê trong giấc mơ — là một con búp bê .”
“Chỉ cần đặt con búp bê bên cạnh bà bầu, để bà bầu thấy nó mỗi ngày, càng ở bên nó càng lâu càng , thì tiên đồng trong búp bê sẽ chui bụng đó.”
“Khi tiên đồng nhập , chẳng bao lâu sẽ hấp thụ hết đứa bé thành hình. Sau đó, tiên đồng về trong búp bê. Đồng nghiệp cũ của em , ở quê cô , vẫn dùng cách để phá thai!”
“Cô bảo, chị gái từng như — đó cơ thể như từng mang thai, thậm chí còn nghi ngờ bệnh viện chẩn đoán nhầm . Ông xã , tuy thì thần kỳ... nhưng em vẫn thấy sợ quá!”
