Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 358: Biệt thự số 29
Cập nhật lúc: 2025-10-27 11:19:00
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hầu hết các biệt thự trong khu Bích Thủy Uyển Lâm đều sửa sang xong, thậm chí vài nhà còn chuyển ở sớm hơn Vệ Miên.
Cô ở biệt thự 30 — căn gần núi nhất trong khu. Hai căn gần nhất là 28 và 29, diện tích nhỏ hơn khá nhiều, nhưng cũng đủ rộng cho một gia đình sinh sống.
Mỗi Vệ Miên lái xe khỏi cổng lớn, cô đều ngang qua một trong hai căn đó — chính là biệt thự 29.
Ở đó sống một gia đình ba . Thỉnh thoảng giúp việc theo giờ hoặc giáo viên dạy năng khiếu đến, nhưng họ chỉ ở trong thời gian ngắn.
Thông thường, trong nhà chỉ nữ chủ nhân và cô con gái nhỏ mới năm tuổi.
Nữ chủ nhân tên là Giang Dao, dáng mũm mĩm, luôn giữ nụ tươi môi, đối xử với hàng xóm nhiệt tình. Mỗi thấy Vệ Miên, cô đều chủ động chào hỏi.
Giang Dao thích bánh, thường khi thành, cô mang một ít tặng cho hàng xóm xung quanh, tiện thể trò chuyện vài câu.
Vợ chồng Giang Dao đều ngoài ba mươi. Chồng cô ít nhất nửa năm công tác xa, bay bay về khắp nơi, nên trong nhà thường chỉ Giang Dao và con gái. Tuy , cô cũng bà nội trợ thời gian.
Giang Dao là chủ chuỗi cửa hàng bánh ngọt, hiện tại vài cửa hàng quỹ đạo định, cô cần đích trông nom mỗi ngày nữa. Niềm vui lớn nhất của cô là ở nhà thử nghiệm và nghiên cứu những món bánh mới.
Con gái cô tên là Viên Viên, cái tên thì cũng đúng như — khuôn mặt tròn trịa, làn da trắng trẻo, mềm mại.
Bà nội của Giang Dao một phần tư dòng m.á.u Nga, nên Viên Viên cũng thừa hưởng chút gen lai — đôi mắt to, lông mi dài, sống mũi cao, trông chẳng khác nào một cô búp bê nhỏ khiến ai gặp cũng véo má hai cái.
Chỉ là, Vệ Miên gặp cô bé nhiều. Đừng thấy mới năm tuổi mà lầm, Viên Viên tiếp nhận giáo d.ụ.c tinh hoa, lịch học năng khiếu dày đặc — hầu như ngày nào cũng kín lịch.
Nghe Giang Dao tất cả những chuyện đều là do bố Viên Viên yêu cầu, nhưng Viên Viên cảm thấy quá mệt mỏi, đôi khi sẽ kiếm cớ cho con gái nghỉ ngơi, để đứa trẻ ngoài thư giãn đôi chút. Hôm nay Giang Dao mang bánh quy đến, hiếm khi dắt theo cô búp bê nhỏ, chỉ là cô bé mím môi, vẻ mặt vui.
Nghe sẽ đến biệt thự 30, tâm trạng Viên Viên lập tức lên ít. Cô bé thích Vệ Miên, đây thường tự chạy đến hàng rào nhà cô , trong, đến khi Ngưu Tĩnh Di phát hiện mới vội vàng chạy .
Lúc , cô bé lưng Giang Dao, lén thò đầu , đôi mắt to chớp chớp, lén Vệ Miên. khi Vệ Miên , nó ngượng ngùng trốn .
Vệ Miên thích trêu chọc cô bé, mà cô bé cũng chẳng bao giờ giận. Cô bé luôn cô bằng ánh mắt mềm mại, còn chủ động chia sẻ đồ ăn vặt trong tay cho cô .
Hôm nay, cô bé vui, cũng mang theo bạn là con gấu bông nhỏ. Trên vẫn là chiếc váy hồng, bàn tay mũm mĩm chỉ cầm một chiếc bánh quy.
“Viên Viên thế, trông vui lắm nhỉ? Có cho chị ăn bánh quy ?” Vệ Miên nửa xổm xuống, chỉ chiếc bánh quy trong tay nó, cố ý trêu.
“Không .” Viên Viên ngẩng đầu lên, đôi mắt to chớp chớp khiến mà lòng tan chảy. Cô bé đưa chiếc bánh quy trong bàn tay mũm mĩm đến sát miệng Vệ Miên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-358-biet-thu-so-29.html.]
“Chị thể c.ắ.n một miếng, một miếng nhỏ thôi nha!”
“Ồ, chỉ cho chị một miếng nhỏ thôi ? miệng chị to lắm, to bằng !” Vệ Miên xong, cố ý há to miệng, “a” một tiếng, c.ắ.n hết chiếc bánh quy, động tác khoa trương đến mức nhai nhai vài cái cũng bật .
Viên Viên chiếc bánh quy chỉ còn một mẩu nhỏ, khuôn mặt phúng phính của Vệ Miên, giận mà còn tò mò hỏi:
“Miệng chị lớn đến thế cơ á?”
Vệ Miên cố ý bắt chước giọng ngọng của cô bé, đáp:
“Ừ ừ, lớn đến thế đấy! Bánh quy của em còn chẳng đủ dính kẽ răng chị , kẽ răng chị to lắm!”
Sau đó, Viên Viên cứ chằm chằm miệng cô , dường như xem kẽ răng thể nhét chiếc bánh quy to đến mức nào, giống con hà mã mà cô bé từng thấy .
Sự chú ý của cô bé chuyển hướng thành công, còn nghĩ đến chuyện sắp học vẽ nữa, tâm trạng rõ ràng lên ít. Giang Dao bên cạnh thấy cũng thở phào nhẹ nhõm. Một đứa trẻ nhỏ như mà mỗi ngày học nhiều lớp bổ túc thế , nếu là đứa trẻ bình thường chắc sớm lóc chịu .
Viên Viên vốn hiểu chuyện, mà bố cô bé vẫn hài lòng, luôn khăng khăng rằng con thắng ngay từ vạch xuất phát, học thêm nhiều thứ nữa, bài vở bận rộn thì học cũng chẳng học . Hôm nay, cô bé giận dỗi, lát nữa học vẽ nên cứ mãi vui.
Cô giáo dạy vẽ là từ nước ngoài trở về, từng đoạt ít giải thưởng quốc tế. Nhiều tổ chức trong nước, thậm chí cả các trường cao đẳng như Học viện Mỹ thuật Trung ương đều mời cô về, chỉ là cô giáo Hoàng vẫn quyết định sẽ . Cô rằng thích trẻ con, nên công việc liên quan đến giáo dục.
Nhân lúc cô còn rảnh, bố Viên Viên tốn ít công sức để mời về dạy riêng cho con. Chỉ là cô giáo Hoàng từng dạy trẻ nhỏ như , bài giảng khá chuyên sâu, mà trong đầu Viên Viên thì vốn nhiều khái niệm, nhiều khi chỉ hiểu lơ mơ.
Đó là điều Giang Dao rút hai buổi học cùng con, nhưng cô cho rằng đây vấn đề. Cô đặc biệt dặn Viên Viên, nếu gì hiểu thì hỏi ngay. Giang Dao quan sát âm thầm, thấy mỗi khi Viên Viên hỏi, cô giáo Hoàng đều kiên nhẫn giảng giải, thậm chí còn đích mẫu cho cô bé xem. Cá nhân Giang Dao cảm thấy gì đáng lo.
Hơn nữa, một điểm cô và bố Viên Viên cùng quan điểm: họ đều cho rằng học vẽ là việc vô cùng hữu ích, dù con bé thích thì cũng nhất định .
Sau hai tháng học, cô thể nhận thấy rõ Viên Viên tiến bộ nhanh, chỉ là đứa trẻ vẫn thích học vẽ. Hỏi vì , cô bé chỉ mở to đôi mắt bạn bằng ánh mắt cầu xin. mặc cho bạn thế nào, cái miệng vẫn mím chặt như vỏ sò, cách nào cạy nổi một lời.
Thậm chí Giang Dao từng thử chơi trò “trao đổi bí mật” với con, mà vẫn moi nổi từ miệng đứa trẻ dù chỉ một chữ. Đứa trẻ từ nhỏ như , một khi , cho dù bạn tốn bao nhiêu công sức cũng đừng mong điều gì từ nó.
Còn một tiếng nữa là đến giờ học vẽ, cô lo lát nữa Viên Viên giở tính, chọc giận cô giáo Hoàng. Lỡ như cô giáo dạy con bé tử tế, thiệt thòi chẳng vẫn là cô ?
Nghĩ , Giang Dao quyết định đưa Viên Viên ngoài. Biết con bé thích Vệ Miên, cô dứt khoát dẫn đến gặp cô , tiện thể mang theo chiếc bánh ngàn lớp sầu riêng xong để mời Vệ Miên nếm thử.
“Tiểu Miên, em nếm thử giúp chị xem bánh ngàn lớp sầu riêng hương vị thế nào nhé. Chị đổi công thức một chút, em thử xem ngon hơn ?”
Trong hộp Giang Dao mang đến ba miếng bánh ngàn lớp sầu riêng, theo ba công thức khác , hương vị chỉ chênh lệch nhỏ. Có vị giác nhạy thì thấy chẳng khác gì , nhưng lưỡi tinh tế sẽ lập tức nhận sự khác biệt.
“Em thấy miếng thứ ba là ngon nhất! Thanh ngọt mà ngấy, vị kem tươi lấn át vị sầu riêng. Chị Giang, em ăn bánh ngàn lớp sầu riêng của nhiều tiệm , vẫn là của chị ngon nhất, chuẩn vị nhất, ăn mãi chán!”
Giang Dao khen đến mức suýt quên mất là ai. Bảo con gái cô thích Vệ Miên đến thế — ngay cả bản cô cũng chẳng thể thích. Cô gái xinh , chuyện dễ , mà khẩu vị . Ai đồ ăn chẳng thích khác ăn hết đĩa, đặc biệt là khi đó là món do chính tay .