Đại Lão Huyền Học Lại Ngồi Vỉa Hè Bói Toán - Chương 365: Sắp làm người ta chết rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-27 12:40:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vệ Miên còn cố ý nhờ một trong những gã vạm vỡ cầm điện thoại phim, nhất định để đối phương thấy họ đang .

 

“Không thích bắt nạt kẻ yếu ? Không thích giả vờ đạo mạo, đắn ?”

 

“Lát nữa sẽ gửi những video nhóm gia đình của . Không chỉ nhóm gia đình, tất cả các nhóm chat điện thoại của đảm bảo sẽ bỏ sót một cái nào, hoặc đăng trực tiếp lên vòng bạn bè của .”

 

“Không—”

 

Tên cầm thú Hoàng mắt trợn tròn, gần như phát điên.

 

tạo chút danh tiếng trong giới , khi trở về nước, tên cầm thú Hoàng nhận lời mời việc từ nhiều đơn vị mà khác khó lòng .

 

xây dựng hình tượng của ở nước ngoài lớn, tự tạo cho hình ảnh yêu nước nên mới trở về phát triển.

 

Nếu Vệ Miên thực sự phát tán những video , hình ảnh, sự nghiệp, thậm chí cả cuộc đời của sẽ hủy hoại!

 

cầu xin cô, đưa tiền cho cô, dùng tiền mua ? Tài khoản trong nước của hai mươi triệu, cho cô hết, cầu xin cô đừng phát tán!”

 

“Nếu đủ, ngân hàng Thụy Sĩ của còn nữa, cũng thể cho cô!”

 

Tên cầm thú Hoàng mấy gã vạm vỡ khỏa trong phòng, chỉ cảm thấy kinh hồn bạt vía. Ban đầu còn tại Vệ Miên tìm đến , cho đến khi đối phương lộ diện.

 

Thấy khuôn mặt gặp ban ngày, đồng tử tên cầm thú Hoàng co .

 

Chẳng lẽ—

 

Nghĩ đến chuyện với nạn nhân hôm nay, tên cầm thú Hoàng run rẩy khắp , cảm giác hôm nay thể sẽ bỏ mạng ở đây.

 

Vệ Miên vẻ hèn nhát của chỉ thấy mỉa mai. Bây giờ sợ hãi như , lúc gì, cô mỉm khẽ; giọng mang theo băng lạnh.

 

“Có tiền đúng ? Vậy bây giờ chuyển tiền .”

 

Cô suy nghĩ một lát, một tên tài khoản: “Hai mươi triệu.”

 

Tên cầm thú Hoàng tiền, lập tức mừng rỡ, trong lòng an tâm ngay lập tức, càng tin rằng chắc chắn thoát nạn.

 

Hắn từng : gì tiền giải quyết ; nếu , chỉ là tiền đủ.

 

“Được, ! chuyển ngay, chuyển ngay lập tức!”

 

Tên cầm thú Hoàng nghĩ hôm nay coi như xui xẻo, phụ của bắt , thì chỉ còn cách dùng tiền để tránh tai họa.

 

Dưới ánh mắt theo dõi sát của Vệ Miên, bất đắc dĩ chuyển bộ tiền gửi ở mấy ngân hàng tài khoản đó.

 

Sau khi xác nhận tiền chuyển , tên cầm thú Hoàng mới thở phào nhẹ nhõm. Khi ngước mắt Vệ Miên, trong mắt thậm chí còn mang theo vài phần xót xa.

 

“Lần chứ? Có thể thả ?”

 

“Đương nhiên là .”

 

Tên cầm thú Hoàng vui mừng khôn xiết, cẩn thận chỉnh quần áo , cằm ngẩng cao, bước thong dong về phía cửa.

 

Bị phụ bắt thì chứ, chẳng chỉ cần đưa tiền là xong ? Hắn , đời chuyện gì mà tiền giải quyết !

 

Vệ Miên liếc mắt hiệu cho gã vạm vỡ phía . Ngay khi tên cầm thú Hoàng định lao ngoài, gã lập tức bước lên, túm lấy tóc , kéo mạnh trở phòng.

 

Vẻ mặt của tên cầm thú Hoàng còn kịp thu , đột ngột từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Hắn gào lên đầy kinh hãi.

 

“Cô sẽ thả mà!”

 

“Cô đồng ý !”

 

đưa tiền mà!”

 

“Hai mươi triệu đấy! Những hai mươi triệu! Các hai mươi triệu là bao nhiêu tiền , đủ cho các tiêu cả đời đấy!!”

 

Vệ Miên để tâm đến , thản nhiên mở cửa bước ngoài. Cùng với tiếng cửa đóng , giọng lạnh lùng của cô vang lên:

 

“Phục vụ cho chu đáo nhé.”

 

Tên cầm thú Hoàng liều mạng giãy giụa, nhưng đối mặt với mấy gã vạm vỡ, chẳng khác nào con cừu rơi giữa bầy sói, khả năng chống cự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-lai-ngoi-via-he-boi-toan/chuong-365-sap-lam-nguoi-ta-chet-roi.html.]

 

Bọn họ vốn chẳng thương hoa tiếc ngọc, ngoan ngoãn ? Không , đ.á.n.h cho ngoan là — ngoan quá thì mất vui.

 

Thế là vài giờ hành hạ, tên cầm thú Hoàng chỉ còn nửa cái mạng.

 

Một trong những gã vạm vỡ chút ngại ngùng, gãi mũi:

“Xin cô gái, mấy em quá đà… t.h.ả.m một chút.”

 

Trịnh Hạo liếc gã vạm vỡ đó, tên cầm thú Hoàng đang bầm tím mặt mày, chỗ nào lành lặn, phía còn đang rỉ máu, sắp tắt thở đến nơi. Cậu nuốt mạnh một ngụm nước bọt.

 

Người thể hợp cạ với cô tiểu sư thúc, quả nhiên mấy ai bình thường.

Đó mà gọi là “ quá đà” ? Rõ ràng là sắp c.h.ế.t .

 

Vệ Miên xua tay:

“Mặc quần áo cho , mang xuống lầu.”

 

“Vâng!”

 

Hai gã vạm vỡ lập tức hành động, cần Trịnh Hạo tay. Họ kẹp lấy đó, đưa xuống gara ngầm, đó lái xe thẳng đến núi thôn Hoàng Gia.

 

lúc còn hiểu đến đó gì, Vệ Miên đột nhiên đưa tay vuốt nhẹ bên cạnh:

 

“Nói cho chị , em xử lý thế nào?”

 

Trên đất trống mà ai thấy, khuôn mặt xanh xao của Hoàng Kiều nở một nụ từng trải, hợp với tuổi của cô bé. Giọng vang lên, phẳng lặng đến rợn .

 

“Dù ở nhà họ Hoàng, con gái cũng tư cách chôn trong mộ tổ. Ngay cả khi t.h.i t.h.ể của em tìm thấy, cũng chỉ chôn đại ở một nơi hoang vắng nào đó thôi.”

 

“Cũng chẳng khác gì việc ở trong giếng. Hơn nữa, nơi em quen thuộc . Mỗi ngày đều tiếng lá rơi bên ngoài, tiếng mưa rơi, và cả tiếng của đủ loại động vật nhỏ… cũng khá thú vị.”

 

Hoàng Kiều ngẩng khuôn mặt non nớt lên. Miệng là thú vị, nhưng ánh mắt trống rỗng, về phía xa xăm.

 

“Chị ơi, cứ để đáy giếng lạnh lẽo … bầu bạn với em !”

 

Vệ Miên cô bé, trong lòng dâng lên một nỗi thương xót.

 

“Chị thể đưa em đầu thai. Kiếp , em sẽ một đôi cha yêu thương , sống một đời vô lo vô nghĩ. Không cần vì kẻ đáng mà mắc kẹt mãi trong ký ức đau khổ đó. Chị hứa với em, nhất định sẽ khiến chịu quả báo!”

 

Ánh mắt vốn mờ đục của Hoàng Kiều dần dần tập trung Vệ Miên, ánh sáng trong đôi mắt như đang ngưng tụ thành hình.

 

“Thật sự là cha yêu thương, vô lo vô nghĩ ?”

 

“Thật.”

 

“Vậy… , em đầu thai.”

 

Vệ Miên dịu dàng xoa đầu cô bé một nữa.

 

Cô bé từng hưởng nhiều phúc, điều cô bé khao khát cũng chỉ là tình yêu thương của cha mà thôi.

 

Đến nơi quen thuộc, tên cầm thú Hoàng la hét, nhưng thể phát bất kỳ âm thanh nào. Hắn chỉ thể trơ mắt cái giếng khô ngày càng gần, và bóng dáng Hoàng Kiều đang dần hiện rõ mắt.

 

Đồng tử tên cầm thú Hoàng giãn to, dường như hiểu tất cả chuyện là vì .

 

Hắn “bịch” một tiếng quỳ xuống đất, “cộp cộp cộp” dập đầu liên tục.

 

“Kiều… Kiều Kiều, sai ! Anh xin em! Anh là súc sinh… huhu…”

 

Lần , tên cầm thú Hoàng thực sự hối hận, cũng thực sự sợ hãi. Hắn hiểu rốt cuộc đụng bức tường sắt nào, tại chuyện khác phát hiện.

 

Vệ Miên những giọt nước mắt cá sấu hề động lòng, Hoàng Kiều cũng . Chị gái đúng — cần vì tên súc sinh như mà lãng phí quãng thời gian tươi của .

 

Hoàng Kiều khẽ lắc , nhập cơ thể tên cầm thú Hoàng, điều khiển bước về phía miệng giếng, nhấc tấm đá đậy lên.

 

Ngay khoảnh khắc nhảy xuống, cô bé rút hồn phách của , trả cơ thể cho chính .

 

Vừa tiếp quản xác, lập tức cảm nhận cảm giác rơi từ cao xuống đáy giếng là như thế nào — nhưng khác với hình nhỏ bé của Hoàng Kiều năm xưa, nặng nề va đập mạnh thành giếng nhiều .

 

“Ầm—đùng!”

 

Rất nhanh, tên cầm thú Hoàng rơi xuống đáy giếng trong một tư thế quái dị.

 

Đầu gập sang một bên với góc độ thể tưởng tượng nổi — cột sống cổ gãy gập .

Loading...