Khi Giang Hoài Tuyết gọi nhà họ Tạ  ,   thấy Tạ Trọng Diên  thể cử động tay thì  khỏi vui mừng khôn xiết, cảm ơn Giang Hoài Tuyết rối rít.
 
Sau khi Giang Hoài Tuyết  về kế hoạch của , cô vốn nghĩ nhà họ Tạ sẽ e ngại và cần thêm lời thuyết phục, nhưng  ngờ   chỉ cần  thấy cô  cách cứu Tạ Trọng Diên là vô cùng phấn khởi.
 
Tạ Tuệ Lệ đặc biệt quan tâm đến hôn ước giữa Giang Hoài Tuyết và Tạ Trọng Diên.
 
“Ý của Hoài Tuyết là công khai hôn ước? Sau đó, lấy lý do hôn ước để cháu và Trọng Diên  thể hợp lý xuất hiện cùng ?” 
 
Giang Hoài Tuyết đáp: “ , chủ yếu là để che mắt thiên hạ.”
 
Mọi  trong nhà còn đang suy ngẫm về lời  của cô,  để ý đến sự kỳ lạ trong câu , chỉ  Tạ Trọng Diên khẽ động đầu  cô.
 
Giang Hoài Tuyết  bao giờ giấu diếm năng lực kỳ diệu của , chuyện Tạ Trọng Diên gặp vận hạn cũng ít ai  đến, cô cần che giấu điều gì đây? Cô  giống  thích  gò bó, tại    công bố hôn ước rầm rộ đến thế?
 
Suy nghĩ lý trí mách bảo Tạ Trọng Diên rằng Giang Hoài Tuyết    đơn giản,  thể đang  một kế hoạch   , nhưng trực giác của    thể cảnh giác với cô.
 
Như thể tâm hồn   sớm  rằng cô    .
 
“Chuyện lớn như , cần  chọn một ngày lành tháng .” Tạ Tuệ Lệ tràn đầy kỳ vọng: “May mà Hoài Tuyết am hiểu những điều ,  bằng chọn ngày  luôn ?”
 
Giang Hoài Tuyết: “…”
 
Là một đại sư huyền học, chính cô cũng  từng nghĩ đến việc chọn ngày .
 
Cô thành thật đáp: “Thực  mấy ngày tới đều là ngày  cả,  dự định sẽ giải quyết xong chuyện mua nhà trong vòng một tuần và chuyển  ngay.”
 
“Hoài Tuyết   nhà ?”
 
Ông cụ Tạ gõ gậy xuống đất.
 
“Hoài Tuyết vì cứu Trọng Diên mà  quá vất vả ,   thể để cháu  chi thêm nữa? Chi bằng cứ chuyển đến nhà cũ của nhà họ Tạ, hoặc tùy ý chọn một căn nhà thuộc sở hữu của gia đình.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/chuong-32.html.]
“ .” Tạ Tuệ Lệ tán thành: “Nhà họ Tạ tiền nhiều của lắm, Hoài Tuyết chi thêm tiền  gì?”
 
Người  năng lực xuất chúng như Giang Hoài Tuyết,   danh tiếng chắc chắn sẽ vang xa, trở thành một  mà ai cũng  kính nể. Nếu lúc  nhà họ Tạ  thể kết mối thiện duyên với cô thì cũng là điều .
 
Hơn nữa, cô   ân cứu mạng đối với nhà họ Tạ, nếu tặng cô một căn biệt thự  thậm chí mười, hai mươi căn, nhà họ Tạ cũng sẽ  ngại.
 
Giang Hoài Tuyết: “Không cần  khách sáo  .  còn  đón ông nội qua ở cùng.”
 
Mọi  đều   ông cô  đến là ông cụ Giang,   nuôi nấng cô lớn lên và cũng là một đại sư huyền học.
 
Tạ Tuệ Lệ, với ý định kết  với Giang Hoài Tuyết, liền đề nghị: “Hoài Tuyết, nhờ cháu giúp đỡ còn  cảm tạ chu đáo. Hay là tặng cháu một căn biệt thự thuộc khu Bích Đào Viên, coi như lễ cảm ơn .”
 
Bà  sợ Giang Hoài Tuyết từ chối, nhẹ nhàng bổ sung: “Khu Bích Đào Viên giờ  còn mở bán nữa, đều là những biệt thự đơn lập, cả khu chỉ  hơn ba mươi hộ gia đình,  yên tĩnh,  già sẽ  thích.”
 
Nghe bà  miêu tả, Giang Hoài Tuyết cũng hiểu  đây là căn nhà   giá trị.
 
Ở Đế Kinh, nơi tấc đất tấc vàng, nếu khu biệt thự chỉ  hơn ba mươi căn thì chi phí đầu tư  khu vực  chắc chắn  cao.
 
Ông cụ Tạ cũng lên tiếng: “Căn nhà  khá , hơn nữa,  cách từ đó đến trường của cháu  đến trụ sở công ty của Trọng Diên đều gần, giao thông thuận tiện.”
 
Không  tu vi để bay và là nạn nhân thường xuyên của nạn tắc đường ở Đế Kinh, Giang Hoài Tuyết lập tức đồng ý khi  .
 
“Vậy  xin nhận.”
 
Cô  rõ nhà họ Tạ dự định trả cho cô bao nhiêu, nhưng cô  thiếu tiền, lúc  tặng nhà đúng là tiện hơn, đỡ tốn thời gian cho cô.
 
Tạ Tuệ Lệ  tươi rói: “Vậy quyết định  , tất cả cứ để  lo liệu.”
 
Giang Hoài Tuyết thắc mắc: “Lo liệu gì ạ?”
 
Tạ Huệ Lệ mỉm  đầy thần bí: “Đầu tiên, chúng  sẽ  một khảo sát nho nhỏ, Hoài Tuyết  rảnh ?”