Tạ Hiên ngẩn ,  ngờ cô  ghi âm.
 mà...
“Mỹ nhân luôn  quyền lực bẩm sinh.” Tạ Hiên kéo dài giọng, ngả ngớn : “Chị sẽ  thật sự cho rằng chuyện hai nhà liên hôn là vì   tình cảm với Nguyễn Như Mạn chứ? Chị tin , dù    mặt  nhà họ Nguyễn công khai…”
“Hoài Tuyết!” Mễ Bình bất ngờ lớn tiếng gọi, ngắt lời Tạ Hiên: “Sắp bắt đầu vũ hội ,   sửa  lớp trang điểm với  .”
Cô  vốn   danh Tạ Hiên là kẻ trăng hoa, nay thấy   cứ sát  gần Hoài Tuyết  chuyện thì  thoải mái chút nào.
Vốn dĩ nhà họ Nguyễn bây giờ  đủ rối ren,  phận của Nguyễn Như Mạn và Giang Hoài Tuyết  đang  bàn tán khắp nơi. Nếu Hoài Tuyết còn vướng  vị hôn phu của Nguyễn Như Mạn,  ngoài sẽ càng thêm điều tiếng.
Giang Hoài Tuyết gật đầu: “Được.”
Cô  liếc  Tạ Hiên  nào nữa, cầm điện thoại bỏ  túi,  cùng Mễ Bình lên lầu.
Tạ Hiên  im tại chỗ,  theo dáng  cô lúc  dậy – vòng eo thon mềm mại, mắt cá chân trắng ngần ẩn hiện  lớp váy lụa, đôi giày cao gót với tua rua lắc nhẹ theo bước . Mọi chuyển động như đánh thẳng  lòng  .
Anh  cúi mắt, sắc mặt khó lường.
Mễ Bình dẫn Giang Hoài Tuyết  sửa soạn,  trang điểm  nhỏ giọng kể chuyện tai tiếng của Tạ Hiên: “Hoài Tuyết,     ở Đế Kinh nên  , đám  đó chơi bời cực kỳ kinh khủng. Cậu từng  tới ‘Chung Lăng Xuân’ ?”
Chung Lăng Xuân là một hội sở cao cấp nổi tiếng ở Đế Kinh,  đồn rằng tài lực hùng hậu, bối cảnh thần bí.
“Mình    kể, Tạ Hiên với mấy  ấm phú nhị đại  thiết  một phòng riêng ở đó. Họ thường gọi mấy minh tinh  hotgirl đến...  cá cược xem ai đoán đúng đứa bé trong bụng là của ai, ai đoán trúng thì thắng.”
Giang Hoài Tuyết nhíu mày: “Cậu  từ  ?”
“Mình   ngu ngốc, chỗ nào cũng   thử.” Mễ Bình  ngại ngùng: “Có   chơi ở Chung Lăng Xuân, lỡ mở nhầm một phòng. Bên trong  là đám con gái  mặc gì, đang quỳ  sàn. Nghe tiếng mở cửa, họ  thèm ngẩng đầu, chỉ đồng thanh gọi ‘chủ nhân’,   sợ c.h.ế.t khiếp.”
“Sau đó  chạy về kể với  trai thì  mắng một trận, còn  kể cho  đủ thứ chuyện rùng rợn trong đó. Nào là  phòng đặc biệt, đầy roi vọt và đủ kiểu đồ chơi,   còn từng xảy  chuyện nghiêm trọng.”
Giang Hoài Tuyết cảm thấy khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/chuong-57.html.]
“Còn mấy cô gái  thì ? Là tự nguyện ?”
Mễ Bình chun mũi: “Nghe bảo là đôi bên tình nguyện, vì bọn họ trả tiền  nhiều.”
Giang Hoài Tuyết im lặng.
Mễ Bình bôi xong son,  gương,  sang hỏi: “Cậu   dặm thêm chút phấn ?”
Rồi  kịp đợi trả lời  tự lắc đầu: “Hỏi thừa. Cậu chẳng cần mấy thứ đó cũng đủ xinh .”
“Hoài Tuyết nhà  là  nhất!” Cô  ưỡn ngực, đầy tự hào.
“Đợi  hội bắt đầu, kiểu gì cũng  cả đống  mời  nhảy điệu đầu tiên.  đừng nhận lời ai nhé, để  cho .”
Giang Hoài Tuyết mỉm , khẽ : “Được, hôm nay chỉ nhảy với  thôi.”
 kế hoạch là một chuyện, thực tế  đổi chiều  nhanh.
Tối hôm đó, cuối cùng Giang Hoài Tuyết  thể tham gia vũ hội. Dạ hội bắt đầu lúc 8 giờ, nhưng 7 giờ 40, cô nhận  tin nhắn của Tạ Trọng Diên.
Anh hỏi cô  thể đến “Bích Đào Viện”  ,  rằng  nhà họ Tạ đều đang ở đó.
Tạ Trọng Diên  hiếm khi chủ động nhờ cô chuyện gì nên Hoài Tuyết lập tức nghĩ chắc hẳn  quan trọng.
Cô vội chào Mễ Bình, rời khỏi sảnh tiệc. Khi   còn  thấy khách khứa xì xào bàn tán: “Không   tổng giám đốc Tống của khách sạn Thiên Sơn hôm nay sẽ đến ? Sao vẫn  thấy?”
“Nghe   chuyện quan trọng.”
“Quan trọng gì? Hay là  thèm nể mặt?  cũng chẳng ai dám hỏi. Nhìn nhà họ Tạ và Nguyễn cũng  nhắc gì mà.”
“Nói mới nhớ,  đồn   Tống tổng nhắc đến chủ tịch tập đoàn Thiên Sơn là…”
Giang Hoài Tuyết lúc  mới sực nhớ:  đó bố Nguyễn  , đính hôn    mời Tống Tuấn Lương.
 Tống Tuấn Lương   cô gọi  đón ông ngoại, giờ chắc còn đang  đường du lịch  thể đến dự tiệc.