Ninh Khuynh Thành  bên ngoài tự nhiên cũng  thấy cuộc đối thoại bên trong.
Nàng nắm chặt tay.
Cho đến khi  thấy một tiếng:
“Vào .”
Lời  dứt, Ninh Khuynh Thành mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Thoáng thả lỏng một chút.
Diệp Tử Đào bên cạnh   thấy cảnh .
Nàng tự  còn đang căng thẳng,  còn  sức  mà để ý  khác?
Nàng một chút cũng    tụ họp.
Với bọn họ   .
Nàng cũng   đếm tiền cùng Nhiễm Nhiễm.
Rất nhanh, liền thấy A Trạch công công  .
Ông  tư thế mời:
“Quận chúa, Khuynh Thành cô nương, Vương gia mời hai vị .”
Ninh Khuynh Thành thong dong gật đầu,  mặt hiếm khi lộ  một nụ .
“Làm phiền công công.”
Nói xong, hai   .
Các thị nữ giúp hai vị chuẩn   và điểm tâm.
Trong phòng  chút yên tĩnh.
Ánh mắt Phượng Cửu Tô   phía cửa trống .
A Trạch vội vàng mở miệng:
“Vương gia, Bao cô nương hôm nay  ngoài du ngoạn  chút mệt, nên  về phòng .”
Nhắc đến Bao Nhiễm Nhiễm, đường cong  môi Phượng Cửu Tô  lớn hơn một chút.
Giọng Phượng Cửu Tô nhàn nhạt:
“Ồ? Vậy ?”
Nói xong câu , trong phòng  một  nữa trở nên yên tĩnh.
Trưởng công chúa và Nhị hoàng tử  .
Trưởng công chúa mang vẻ nghi hoặc:
“Vị Bao cô nương  là...?”
Phượng Cửu Tô cụp mắt:
“Chỉ là một tỳ nữ ham ăn thôi.”
Nhẹ nhàng lướt qua, dường như cũng    nhiều.
Trưởng công chúa mở đầu câu chuyện,  khí dần dần bắt đầu  thiện hơn.
Ánh mắt Nam Di  về phía Khuynh Thành,  mặt tươi  hơn một chút.
“Khuynh Thành, chúng   lâu  gặp. Dạo    ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-290-nguoi-hao-nhiep-chinh-vuong-dai-nhan-31.html.]
Ninh Khuynh Thành khẽ cúi .
“Đều  ạ.”
Trưởng công chúa  vẻ nghiêm túc:
“Khuynh Thành, chúng  hai  quen   lâu, cần gì  xa lạ như ?”
Nói xong, ánh mắt trưởng công chúa  về phía Phượng Cửu Tô.
Nụ  lớn hơn một chút.
“Huống chi,   chúng   chừng còn kết thành thông gia. Ngày ,  lẽ còn  đổi miệng gọi là hoàng tẩu nữa đấy.”
Dứt lời, Ninh Khuynh Thành cúi đầu, gương mặt  ửng hồng, liếc  về phía Phượng Cửu Tô một cái.
Chỉ là  hồi lâu, thần sắc Phượng Cửu Tô   bất kỳ  đổi nào.
Ninh Khuynh Thành che giấu  sự thất vọng nho nhỏ trong lòng.
Diệp Tử Đào  thấy lời , bĩu môi.
Nàng   là  đến mà.
Những   mỗi  đến đều nhắc đến những chuyện .
Chẳng lẽ trong lòng   tự  ?
Không  là do trong phòng quá yên tĩnh,  là biểu cảm của Diệp Tử Đào quá rõ ràng.
Nhị hoàng tử Nam Đình mân mê chiếc quạt xếp trong tay,  mở miệng:
“Diệp quận chúa, ngươi dường như  chuyện  ?”
Lúc ,  ánh mắt đồng loạt  về phía Diệp Tử Đào.
Bao gồm cả Phượng Cửu Tô vẫn  từng lên tiếng.
Nếu là ngày thường, Diệp Tử Đào chắc chắn sẽ lắc đầu tiếp tục  đà điểu.
 cũng     vì quen  Bao Nhiễm Nhiễm  .
Diệp Tử Đào cảm thấy,  nên vì tẩu tẩu tương lai của  mà dọn sạch chướng ngại vật mới đúng.
Nếu   biểu ca thật sự  những    khó, cưới Ninh Khuynh Thành,  thì   nàng thật sự   ngày lành.
Diệp Tử Đào gật đầu.
“ là  chuyện  .”
“Ồ? Nói  xem nào?”
Diệp Tử Đào hít sâu một , từ chỗ  của   lên.
“Tử Đào cũng   Ninh Khuynh Thành  tẩu tẩu.”
Nói xong, Diệp Tử Đào  tiên lén  Phượng Cửu Tô một cái.
Thấy  mang theo nụ  nhạt,  hề ngăn cản.
Diệp Tử Đào trong lòng lúc  mới  định .
Ninh Khuynh Thành   câu  đột ngột   cho khó xử, sắc mặt    lắm.
Trưởng công chúa  , ngón tay đỏ tươi đặt lên tay vịn.
Trông  vẻ suy tư  Diệp Tử Đào.
“ nàng và Vương gia,  hôn ước. Lệnh của cha , lời  mai mối   thể  tuân theo?”