Giọng  non nớt xen lẫn chút nức nở.
Nam Nhiễm cúi , xé một mảnh áo của một tên, lau m.á.u  tay,  dùng mảnh vải đó quấn qua loa.
Cô tiếp tục  về phía .
Vừa  cô  :
“  nay  bao giờ đánh . Vừa , là mày  lầm .”
Giọng  lười biếng vẫn dễ  như ban đầu.
Không  là do lời Nam Nhiễm  quá chắc nịch  .
Mà Tiểu Hắc Long  sinh  chút hoang mang:
[Thật ?]
Nam Nhiễm:
“ lừa mày bao giờ ?”
Tiểu Hắc Long im lặng.
Một lúc lâu , nó gào lên:
[Cô rõ ràng là  đánh ,  tay cô còn dính DNA của  khác kìa!]
Nam Nhiễm cụp mắt:
“Suỵt, im lặng một lát.”
Tiểu Hắc Long bất giác hạ nhỏ giọng:
[Ký chủ,  cũng là vì   cho cô thôi.]
Chỉ là, những lời  của nó  nhận  bất kỳ hồi đáp nào từ ký chủ.
Cổng trường cấp ba Đế Đô.
Một chiếc Lincoln màu đen dừng ở cổng.
Một nam sinh mặc đồng phục của trường.
Dáng  cao ráo, đồng phục  cắt may  vặn. Cậu  đó, thần sắc lạnh lùng như một bức tượng điêu khắc.
Đôi mắt đen láy thờ ơ,  thấu hết  chuyện xảy  trong con hẻm.
Ánh mắt   bất kỳ d.a.o động nào,  đó  dời .
Cậu lạnh lùng  vô  ánh mắt ngưỡng mộ hoặc yêu mến của các nữ sinh đang đổ dồn về phía .
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“A, là học trưởng Bạc Phong!”
“Trời ơi,  trai quá,  trai quá  mất!”
Cậu cất bước, như thể   chuyện gì xảy ,   trong trường.
Sau khi Bạc Phong , một nữ sinh phía  run rẩy.
Cô bé thì thầm:
“Đẹp trai thì  trai thật, nhưng mà lạnh lùng quá. Không  cô gái như thế nào mới lọt  mắt xanh của   .”
Nữ sinh bên cạnh với ánh mắt đầy ngưỡng mộ  Bạc Phong bước  trường:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-3-ban-hoc-cau-dung-qua-lanh-lung-2.html.]
“Con trai độc nhất của Bạc gia ở Kinh đô,  thừa kế tương lai của Bạc gia. Tớ cảm thấy, ngoài tớ ,  thế giới   ai xứng với   cả.”
Ừm, xem   mê trai đến mức tẩu hỏa nhập ma .
Bên       lâu, Nam Nhiễm liền  tới cổng trường.
Cô đang chuẩn    thì thấy một chiếc xe thể thao lao tới.
Một  bước xuống xe.
Người đó lười biếng dựa  xe, toát  vẻ phóng khoáng của tuổi trẻ.
Nam Nhiễm dừng bước.
Cô  nam sinh mặc đồng phục giống .
Lại một  nữa, trong đám đông vang lên những tiếng hét mê trai:
“A a a, là hot boy Trình!”
“Đẹp trai quá.”
“Hôm nay là ngày gì may mắn ? Sáng sớm   thấy cả hot boy Trình và học trưởng Bạc Phong!”
Sau đó   thấy giọng  của ai đó đầy do dự và bối rối:
“Nếu hot boy Trình và học trưởng Bạc Phong cùng tỏ tình với tớ, tớ nên chấp nhận ai đây?”
“ , đúng , khó xử quá .”
Xem   chỉ  một  đang  mơ giữa ban ngày.
Cuối cùng  một nam sinh  ngang qua,   nổi nữa, liền buông lời châm chọc:
“Nếu một trong hai  họ mà để mắt tới mấy  các cô, thì đúng là đầu óc  kẹp cửa .”
...
Tiểu Hắc Long thấy ký chủ cứ  chằm chằm  , liền  bằng giọng non nớt:
[Ký chủ,   là hoa   chủ  đó.]
Nam Nhiễm vẫn  đó ,  nhúc nhích.
Nam Nhiễm   trai ,     tỏa  một thứ ánh sáng mờ nhạt khác biệt so với những  khác.
Giống như là... những viên  minh châu phát sáng mà cô cất giữ .
Có thể tự  phát sáng.
Nếu    điểm gì khác với những viên  minh châu trong tầng hầm của cô, thì đó là   mắt là , là vật sống.
Còn những thứ trong tầng hầm của cô, là những vật c.h.ế.t tròn trịa.
Một lúc lâu  cô mới lên tiếng:
“Dạ minh châu sống?”
Tiểu Hắc Long ngơ ngác:
[Hả? Ký chủ?]
Tiểu Hắc Long  mới trói buộc với ký chủ, nên vẫn  hiểu rõ về Nam Nhiễm.
Đồng chí Nam Nhiễm đối với những thứ lấp lánh sáng ngời ,  một sự yêu thích đến mức  nhấc nổi chân .