“Còn  thể giữ  mạng sống,   cảm ơn ơn  g.i.ế.c của Tam công chúa .”
Giọng  nhàn nhạt buông xuống.
Cái khí thế của  ở địa vị cao  cho phép phản bác.
Dù   hề nghiêm khắc một tiếng nào, nhưng vẫn khiến    dám tiếp tục lỗ mãng.
Nói xong, bưng chén  lên, uống một ngụm  lạnh.
Thân thể Ninh Quốc chấn động.
Cuối cùng cúi đầu, giọng  run rẩy:
“Tạ ơn Vương gia, tạ ơn công chúa điện hạ  giết.”
Dứt lời, Ninh Quốc và Ninh Khuynh Thành liền  lôi .
Còn tỳ nữ áo xám ngã  mặt đất, cũng  lôi  bán  tiện tịch.
Trong lúc  chuyện, trời    tối đen.
Các tỳ nữ cầm đèn,  ở bên cạnh chờ.
Ánh nến lay động, chiếu  khuôn mặt của mấy .
Sự việc xử lý xong, nụ   mặt Nam Di cuối cùng cũng biến mất.
Ánh mắt  Phượng Cửu Tô và Nam Nhiễm một lát.
Môi đỏ giật giật, cuối cùng vẫn   một lời nào.
Rời khỏi Vương phủ.
Đình nghỉ mát , liền chỉ còn  Nam Nhiễm và Phượng Cửu Tô hai .
Trong đêm yên tĩnh .
Phượng Cửu Tô cụp mắt, lướt qua gương mặt Nam Nhiễm.
“Đừng sờ nữa.”
Hắn nhàn nhạt mở miệng.
Khiến các nha , thị vệ ngoài đình nghỉ mát sững sờ.
Công chúa điện hạ và Vương gia đang  gì ?
Tay Nam Nhiễm  mới rời khỏi mu bàn tay .
Liền   nắm ngược .
Trên tay thoáng dùng sức.
Nam Nhiễm liền   ôm  lòng.
Khóe môi Phượng Cửu Tô nở nụ .
Không  tại ,  chuyện với cô, luôn khiến tâm trạng   lên.
Thân thể mềm mại  ôm  lòng, thậm chí còn  thể ngửi thấy mùi bánh hoa quế   cô.
Hôm nay, rốt cuộc cô  ăn bao nhiêu?
Nam Nhiễm   ôm bất ngờ như .
Sức khỏe của cô vẫn  .
Chỉ là...
Cô im lặng duỗi tay, sờ sờ eo .
Hôm nay từ lúc thức dậy, eo  luôn đau và mỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-323-nguoi-hao-nhiep-chinh-vuong-dai-nhan-64.html.]
Tay cô liền đặt lên cổ Phượng Cửu Tô.
Cảm nhận  cảm giác lành lạnh của , dụi dụi.
Tiếp đó, đôi mắt liền khép .
Phượng Cửu Tô thấy cô thản nhiên như , một chút ngượng ngùng cũng  .
Khóe môi nở nụ , đậm hơn một chút.
Bế ngang  lên,  xuống đình nghỉ mát.
Ánh trăng chiếu rọi, dọc theo con đường sỏi đá  về phía tẩm điện.
Hắn một  bạch y, dáng  cao thẳng.
Trong lòng còn ôm một nữ tử.
Nữ tử hai tay ôm cổ , tư thế hai   ái .
Từ xa, liền  thấy giọng  chậm rãi của Phượng Cửu Tô truyền đến:
“Ăn nhiều điểm tâm như , chắc là  đói .”
“Ừm.”
Cô thuận miệng lên tiếng.
Tiếp đó, liền   thấy giọng :
“Đã là  đói,   cũng nên bàn luận về chuyện sáng nay ngươi trộm  ?”
Nam Nhiễm:
“Ừm... hửm?”
Cô  định mở miệng  chuyện.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Liền  Phượng Cửu Tô chặn :
“Bổn vương  ngươi   nhiều lời  .  vẫn nên để dành chút sức lực. Dù  còn   ấm giường cho bổn vương.”
Đôi mắt đen láy của Nam Nhiễm  .
“Làm ấm giường còn tốn sức gì?”
Cửa tẩm điện  đá văng .
Dưới ánh nến, chiếu rọi dáng vẻ của cô.
Giọng  chậm rãi:
“Làm ấm giường  cần sức. Làm ấm cơ thể cho bổn vương, thì cần.”
Trúc Thanh  theo   mà mặt đỏ bừng.
Vương gia ,   càn rỡ như ??
Tiếng   dứt, cửa tẩm điện đóng .
Nam Nhiễm  ôm  về phía giường.
Trúc Thanh cho rằng như   đủ  mặt nàng đỏ bừng  hổ.
Kết quả đêm nay, nàng  ở cửa tẩm điện,  động tĩnh bên trong.
Mặt Trúc Thanh đỏ bừng,  lúc nào bình thường  .
······
Cứ như , Nam Nhiễm liền ở  Vương phủ.
Ban đầu, Trúc Thanh  lo lắng, chuyện  dù  cũng   cho danh tiếng của công chúa điện hạ.
Ban ngày còn bốn chương.