Hơi thở quanh   lưu chuyển, ước chừng một canh giờ .
Hơi thở mạnh mẽ tràn ngập dần dần tan .
Mở mắt , thần sắc dần dần khôi phục bình thường.
Chỉ là vẻ mặt lạnh lùng đó của , phảng phất như  hòa  một thể với động băng .
Rất lâu ,   lãnh đạm một câu:
“Độc trong cơ thể,   giải .”
Trong đầu  một  nữa hiện   nhiều hình ảnh.
Chỉ là   khuôn mặt của cô gái đó   thể thấy rõ.
Cô ôm , những chuyện xảy  trong động băng , đều rõ ràng  mắt.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây:  https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Những chuyện đó... đều là do  ?
Hắn  những vết cào  cánh tay .
Hồi tưởng  chuyện xảy   đó.
Khi   ý thức, chỉ nhớ rằng  ngửi thấy mùi thơm lạ    phụ nữ , khơi dậy tàn độc  áp chế trong cơ thể .
Khiến cho khí huyết của  cuộn trào, tu vi sinh  hỗn loạn.
Sau đó nữa... chính là khi  tỉnh  bây giờ.
Những ký ức thêm  trong đầu, hẳn là thật.
Chỉ là đó là những việc   trong lúc tẩu hỏa nhập ma.
Luôn  một cảm giác  chân thật.
Cô  cô tên là Nam Nhiễm.
Ngón tay thon dài vuốt ve.
Chỉ nhớ rõ  thể mềm mại, trèo lên trong lòng .
Cô  chạy .
Đang nghĩ, ánh mắt rơi xuống cổ tay của chính .
Trên đó  một hình hoa văn màu đen, như một hình xăm khắc  cổ tay .
Hắn vươn tay, vuốt ve một chút.
Nếu lúc đó Nam Nhiễm  thể cẩn thận một chút.
Có lẽ sẽ phát hiện, hình hoa văn ở chỗ xương quai xanh của  và hình hoa văn mới xuất hiện  cổ tay của Túc Bạch giống hệt .
Buông mi mắt che  con ngươi,    rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Tí tách, tí tách.
Trong động băng ,  truyền đến tiếng nước.
Có băng đang tan chảy.
Qua ba ngày thời gian.
Nam Nhiễm rời khỏi Thánh sơn   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-lai-muon-noi-dien-roi/chuong-360-kieu-hoa-va-ma-ton-23.html.]
Tại một con hẻm dài náo nhiệt phồn hoa nhất của Cổ Tương thành.
Trước cửa Hoa Mãn Lâu, nơi  công việc kinh doanh  nhất.
Đồ Khả Tình  đổi sang nam trang, đầu đội ngọc quan, một  áo gấm lụa, trông hệt như một tiểu công tử môi hồng răng trắng.
Đây cũng là   cách nào,  truy sát nàng  quá nhiều, đổi sang nam trang, kín đáo hơn một chút.
Còn về phần Nam Nhiễm.
Vẫn mặc chiếc váy trắng.
Mi mắt buông xuống mang theo một vẻ  mảnh mai khó  thể miêu tả.
Từ khi bước  con hẻm , ánh mắt lưu luyến của đàn ông liền  rời khỏi  cô.
Đồ Khả Tình cũng   cách nào, ân công trông quá bắt mắt.
Liền  một chiếc mặt nạ màu đen, đeo lên mặt Nam Nhiễm, lúc  mới đỡ hơn một chút.
Hai    Hoa Mãn Lâu.
Xung quanh   nhiều nữ tử trang điểm diễm lệ, ăn mặc hở hang, uốn éo vòng eo nũng nịu kêu:
“Gia, ngài  đến  .”
“Liễu Liễu nhớ ngài lâu lắm .”
“Vị gia  ~~”
Nam Nhiễm  khắp nơi,  chút hứng thú:
“Đây là chỗ nào?”
Đồ Khả Tình sờ cằm :
“Thanh lâu.”
Đồ Khả Tình  , hai mắt  nóng lòng  thử.
Vô cùng   .
Nàng lớn từng  , còn  bao giờ đến nơi như .
Tò mò a tò mò.
Bên trong rốt cuộc trông như thế nào.
Vừa nghĩ, nàng  nhỏ giọng :
“Ân công,   nơi  còn  các nam nhân gọi là tiêu hồn động.”
Mi mắt Nam Nhiễm buông xuống,  ba chữ "tiêu hồn động", mi mắt nhảy một cái.
Hai  đang  chuyện ở cửa, bỗng nhiên một nơi truyền đến một giọng nữ sắc nhọn:
“Đồ Khả Tình! Là ngươi!!”
Liền thấy nàng  mặc y phục màu lam nhạt, là  tử nội môn của Thanh Sơn Phái.
Nữ tử tay cầm bội kiếm, giây tiếp theo liền rút kiếm  chĩa thẳng  Đồ Khả Tình.
Hiển nhiên là hận Đồ Khả Tình đến cực điểm, mới  thể quen thuộc với dáng vẻ của nàng  như .
Giả thành nam trang cũng  thể liếc mắt một cái nhận .