Đại Lão Tinh Tế Không Nói Võ Đức[Ta Ở Tinh Tế Viết Lại Sơn Hải Kinh] - Chương 43: Đừng có làm bộ làm tịch nữa
Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:28:07
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cách lớp túi giữ tươi, Tống Minh Tiền tò mò chọc ngón tay cây Huyết Kỳ Lân. Một giọt nhựa đỏ tươi từ từ rỉ .
"Á á á! Máu thật ! Hóa đây là lý do nó tên là Huyết Kỳ Lân!" Tống Minh Tiền la toáng lên. Bên ngoài xanh đậm mà bên trong đỏ như máu, lạ thật.
Lý Phược gạt tay , lườm: "Đừng tay táy máy! Làm hỏng thì lấy gì đền!"
Tống Minh Tiền: "..." Đền nổi thật!
"Phược Gia, vụ phần thưởng chắc khủng hơn vụ hạng Đinh nhiều nhỉ?!"
"Mơ cưng! — mà cứ mơ , vì đời đ.á.n.h thuế giấc mơ!"
Trong khi mấy đùa, Hạ Sơ Kiến mở nắp nồi hấp.
Thư Sách
Mùi thơm đặc trưng của thịt bò Một Sừng hòa quyện với hương bột mì Tố Nữ thượng hạng lập tức tấn công khứu giác .
Lý Phược lao bếp đầu tiên: "Tới đây tới đây! Nghe Tiểu Sơ Kiến bánh bao thịt!"
Vừa thấy những chiếc bánh bao trắng trẻo mập mạp, mỗi cái to nửa cân xếp chồng trong nồi hấp đen bạc, choáng váng vì độ hoành tráng.
Tống Minh Tiền mắt đỏ lên vì thèm, đẩy Lý Phược , chộp ngay cái cùng, c.ắ.n một miếng to bất chấp nóng.
"Á á á! Thơm quá mất!"
Hắn nghèo từ vựng đến mức chỉ lặp lặp hai chữ "thơm quá". Lý Phược và Bình Quỳnh thì chẳng thèm gì, chỉ cắm cúi ăn lấy ăn để.
Hạ Sơ Kiến múc thêm cho mỗi một bát cháo gạo tẻ đầy ụ.
Cô tít mắt: "Gạo Ngự Điền Đạm Đài đấy, hàng Hoàng thất chuyên cung, em ăn thử , ngon lắm."
Gạo tẻ là thứ kén ăn nhất, vì để nấu cháo trắng ngon thì nguyên liệu cực phẩm. Cháo thơm nức, Hạ Sơ Kiến ăn đến mấy bát, dù chỉ ăn kèm nửa cái bánh bao.
Nửa cái còn cô cho Tứ Hỉ. Tam Tông và con Sư Thứu A Điêu đang canh gác bên ngoài cũng phần.
Hạ Sơ Kiến Sư Thứu ăn bánh bao , nhưng cứ thử xem . A Điêu nuốt chửng cái bánh trong một nốt nhạc, phấn khích đập đầu cửa đòi thêm cái nữa. Hạ Sơ Kiến đành cho nó thêm một cái.
Tam Tông thì ăn chậm rãi, nhai kỹ nuốt chậm như sợ ăn xong là hết.
Dù ăn thỏa thích, nhưng bánh bao Hạ Sơ Kiến quá to nên vẫn còn thừa hơn chục cái.
Cô gói 2 cái bánh, múc một bát cháo và lấy 2 cái bánh trứng hộp cơm giữ nhiệt, nhờ Lý Phược mang cho Diệp Thế Kiệt.
Lý Phược và Tống Minh Tiền : "Sơ Kiến, về cùng bọn . Đội trưởng khẩu xà tâm phật thôi, hôm qua cũng vì lo cho em nên mới nặng lời. Hắn cố ý ."
Hạ Sơ Kiến hết giận và cũng lo cho vết thương của Diệp Thế Kiệt. Cô : "Em hiểu mà. Các mang cơm cho Đội trưởng, bảo với là hôm nay chúng về Mộc Lan thành nhé?"
"Ok! Không vấn đề! Cứ để lo!" Lý Phược vỗ n.g.ự.c bồm bộp.
Hạ Sơ Kiến thêm: "Em lái chiếc phi hành khí theo , ạ?"
Cô ba với ánh mắt đầy hy vọng.
Lý Phược dám tự quyết, gãi đầu: "...Để hỏi Đội trưởng xem, chắc là thôi..."
...
Lý Phược và Tống Minh Tiền nhà gỗ.
Diệp Thế Kiệt đang sốt cao, nhưng khi uống t.h.u.ố.c hạ sốt đỡ hơn. Vấn đề chính là tinh thần lực tụt cấp khiến hệ miễn dịch suy giảm nghiêm trọng. Đường đường là Gen tiến hóa giả cấp D mà ốm vặt như thường, đúng là mất mặt.
Hai phân công hâm nóng đồ ăn. Mùi thơm tỏa khiến Diệp Thế Kiệt dậy.
Lần từ chối nữa, lẳng lặng nhận lấy bánh bao và bánh trứng, ăn ngấu nghiến. Tống Minh Tiền đưa thêm bát cháo nóng hổi.
Ăn xong, vã mồ hôi, nhẹ nhõm hẳn, Diệp Thế Kiệt mới hỏi: "Sơ Kiến ? Sao về cùng các ?"
Hỏi thế là ý bảo hết giận .
Lý Phược chớp cơ hội trình bày nguyện vọng của Hạ Sơ Kiến.
Diệp Thế Kiệt suy nghĩ, cây Huyết Kỳ Lân Lý Phược đưa, gật đầu: "Được, để cô lái chiếc đó. Dù cũng là chiến lợi phẩm, nếu đồng ý thì coi như tài sản riêng của đội, nộp lên , để Sơ Kiến dùng."
Ý là cho hẳn Hạ Sơ Kiến chiếc xe .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tinh-te-khong-noi-vo-ducta-o-tinh-te-viet-lai-son-hai-kinh/chuong-43-dung-co-lam-bo-lam-tich-nua.html.]
Lý Phược và Diệp Thế Kiệt đều là Gen tiến hóa giả, kiếm tiền dễ, mua xe dân dụng khó. Hạ Sơ Kiến là thường thể tiến hóa, đường kiếm tiền hạn hẹp hơn nhiều.
"Duyệt! Nghe theo Đội trưởng. Để bảo Tài Tỷ." Tống Minh Tiền đồng ý ngay.
Hai bắt đầu thu dọn đồ đạc. Diệp Thế Kiệt ăn thêm cái bánh bao thứ hai ngủ một giấc. Tỉnh dậy, kinh ngạc thấy tinh thần lực hồi phục đáng kể! Từ cấp E lên cấp D sơ kỳ!
Tại thế?
Hắn xâu chuỗi sự việc và nhận điểm khác biệt duy nhất là hai cái bánh bao thịt bò sáng nay!
Hắn nén kích động hỏi Lý Phược: "Bánh bao hôm nay nhân thịt gì thế? Heo rừng ?"
Tống Minh Tiền đáp: "Nghe là bò Một Sừng do tên sát thủ săn . Món cơm rang hôm qua cũng thế."
Mặt Diệp Thế Kiệt co giật. Hắn hận hôm qua bộ tịch ăn bát cơm rang đó!
Hắn bò Một Sừng là đặc sản Rừng Dị Thú nhưng nổi tiếng bằng heo nấm cục đen. Giờ ngẫm , tên sát thủ cấp B đỉnh phong chắc chắn tác dụng hồi phục tinh thần lực của thịt bò nên mới săn!
Diệp Thế Kiệt hỏi tỉnh bơ: "Còn ? thấy thịt ngon đấy."
"Còn, bên xe hình như còn nửa hũ. Xe đó cả kho thực phẩm, bếp và phòng tắm. — Hay chúng lái xe qua đó?"
Muốn xác minh tác dụng của thịt bò, Diệp Thế Kiệt gật đầu cái rụp: "Dọn xong ? Xong thì ."
Đồ đạc trong nhà gỗ dọn sạch. Thịt heo rừng săn hôm đầu còn nhiều, đông cứng ngắc bên ngoài, tủ lạnh xe tác chiến bé tí nhét .
Tống Minh Tiền bảo: "Không lo, mang sang xe Sơ Kiến, bên đó kho rộng, chỉnh nhiệt độ."
Tống Minh Tiền lái xe, Lý Phược cõng Diệp Thế Kiệt lên xe. Chẳng mấy chốc họ đỗ cạnh xe của Hạ Sơ Kiến.
Tống Minh Tiền nhắn tin cho Bình Quỳnh, hỏi ý kiến về việc tặng xe cho Hạ Sơ Kiến.
Bình Quỳnh là tiểu thư nhà trung lưu, để ý mấy cái xe dân dụng , đồng ý ngay tắp lự. Cô luôn với Hạ Sơ Kiến: "Tiểu Sơ Kiến, Đội trưởng đồng ý cho em chiếc xe đấy, cần nộp lên ."
Hạ Sơ Kiến bất ngờ và vui sướng. Cô chỉ định mượn tạm, ai ngờ cho luôn.
Cô ngượng ngùng: "...Hay là em cứ mượn thôi..."
"Thôi ... Cho thì lấy, khách sáo cái gì?" Bình Quỳnh lườm yêu. "Lần em cứu cả đội, tìm Huyết Kỳ Lân, về Hiệp hội còn thưởng to nữa là!"
Hạ Sơ Kiến , từ chối nữa: "Cảm ơn Tài Tỷ, cảm ơn cả Đội trưởng, Phược Gia và Tống nữa."
"Không gì! Để chị nhắn cho họ."
Tống Minh Tiền nhắn : Để qua giúp Sơ Kiến dọn xe một chút.
Bình Quỳnh ngạc nhiên: ...Sạch lắm , cần gì dọn?
Tống Minh Tiền giải thích, thẳng sang.
"Tiểu Sơ Kiến, chúc mừng em xe riêng nhé." Tống Minh Tiền chắp tay chúc mừng.
Hạ Sơ Kiến gật đầu: "Cảm ơn . Đợi cô cô em khỏi bệnh, em sẽ bảo cô cô mời bữa cơm."
Tống Minh Tiền nuốt nước miếng, hăng hái hẳn: "Thế thì để trổ tài ! — Tiểu Sơ Kiến, xe sửa hệ thống định vị, thì khỏi đây là khóa mục tiêu ngay đấy."
Hạ Sơ Kiến: "..."
Ừ nhỉ, quên béng mất vụ .