Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:04:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Thục Cầm thấy quản gia gì, liền cho rằng đối phương lọt tai những lời , trong lòng khỏi lạnh.

tận mắt chứng kiến cảnh con nhóc vong ân bội nghĩa đuổi khỏi cửa, đến lúc đó xem nó còn dám bày cái thái độ ngạo mạn mặt bà .

Còn chuyện nhường suất đại diện tiêu biểu, Bạch Thục Cầm càng tự tin. Chỉ cần bám nhà họ Khương, bà căn bản chẳng cần phí lời với con bé nữa. Một suất thôi mà — Nhị Nhị , cứ trực tiếp lấy là .

Người giúp việc bên cạnh từ lúc Bạch Thục Cầm và Quan Nhị Nhị bước vẫn luôn giữ im lặng. Quy củ nhà họ Khương vô cùng nghiêm ngặt, tuyệt đối tùy tiện xen lời khi chủ nhân tiếp khách.

Chỉ là, càng những lời hai con , giúp việc càng cảm thấy gì đó .

Những điều họ bàn luận… chẳng đang đến vị cô chủ mà nhà họ Khương mới tìm về ?

Chuyện

Quản gia thấy thái độ của Bạch Thục Cầm ngày càng quá quắt, cuối cùng nhịn nữa, đành lên tiếng:

“Bà Quan, cô Quan… hai …”

Lời còn kịp hết, một giọng khác chen ngang.

“Có chuyện gì ?”

Người lên tiếng chính là Khương Hoài. Vừa kết thúc cuộc gọi, thì bất ngờ trông thấy Quan Dư Dư đang cùng đám . Anh vô thức tăng nhanh bước chân, chỉ vài bước tới gần.

Vừa thấy Khương Hoài, ánh mắt Quan Nhị Nhị lập tức sáng rực.

Bạch Thục Cầm cũng nhanh chóng đ.á.n.h giá trai trẻ mặt. Ánh lướt qua chiếc khuy măng sét đính kim cương cùng chiếc đồng hồ xa xỉ trị giá hàng chục triệu cổ tay , trong lòng thầm suy đoán phận — rốt cuộc là chủ nào của nhà họ Khương?

Quản gia thấy Khương Hoài xuất hiện, sắc mặt lập tức nghiêm , định mở miệng giải thích. nhận hỏi là cô chủ, ông liền mím môi, thêm lời nào.

Quan Dư Dư cũng rõ vì . Có lẽ vì đó Khương Hoài che chở cho cô, hoặc đơn giản là bản năng, nhưng khi hỏi, cô liền thuận miệng “mách”:

“Ồ, họ mới bắt nạt em đấy ạ.”

Chỉ một câu ngắn ngủi, nhưng bầu khí xung quanh lập tức trở nên quái lạ.

Bạch Thục Cầm sững trong chốc lát, lập tức nổi giận quát lớn:

“Con nhỏ c.h.ế.t tiệt! Cô linh tinh cái gì thế hả?!”

Vừa dứt lời, bà giơ tay lên, định tát thẳng mặt Quan Dư Dư.

Khương Hoài ban đầu còn cảm thấy buồn dáng vẻ “ mách” của em gái, nhưng khoảnh khắc thấy cánh tay giơ lên, nụ môi lập tức tắt ngấm, ánh mắt lạnh .

Thế nhưng, khi Khương Hoài kịp tay, cô em gái nhỏ trông vẻ yếu ớt nhanh hơn một bước.

Quan Dư Dư giơ tay lên, gọn gàng nắm chặt lấy cổ tay Bạch Thục Cầm.

Hành động bất ngờ chỉ khiến Khương Hoài sững sờ, mà ngay cả Bạch Thục Cầm cũng trợn mắt, rõ ràng ngờ cô dám phản kháng. Theo phản xạ, bà giật mạnh tay về phía .

ngờ, dù lực tay của Quan Dư Dư trông vẻ nhẹ nhàng, cứng rắn đến lạ. Bạch Thục Cầm nhất thời thể rút tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-10.html.]

Quan Dư Dư cứ thế giữ chặt cổ tay bà , cúi xuống, giọng bình thản mà lạnh lẽo:

“Đừng quên, còn là con gái nhà họ Quan nữa. cũng sẽ để bà đ.á.n.h mắng thêm bất cứ nào.”

Dứt lời, cô lập tức buông tay.

Bạch Thục Cầm đang dùng sức giãy giụa, thả đột ngột liền loạng choạng ngã lùi về .

“Mẹ!”

Quan Nhị Nhị hoảng hốt kêu lên, vội vàng đỡ lấy Bạch Thục Cầm, suýt chút nữa thì bà ngã nhào xuống đất. Sau đó, cô phắt , trừng mắt Quan Dư Dư, vẻ mặt thể tin nổi:

“Chị! Dù cũng là nuôi chị khôn lớn, chị thể động tay động chân với chứ? Chị… chị quá đáng !”

Ngay cả trong tình huống , Quan Nhị Nhị vẫn kiên trì diễn vở kịch “kẻ đáng thương phụ bạc”.

, trong mắt ngoài, kẻ dám tay với nuôi dưỡng d.ụ.c , chẳng ai cho rằng đó là kẻ vô ơn bạc nghĩa.

Quan Dư Dư quá chán ghét sự giả tạo . Cô nhếch cằm, chút nể nang phản bác:

“Vậy mắt nào của cô thấy tay với bà ? Nếu mắt cô mù , thì cũng đừng tưởng ai cũng mù như cô.”

Khương Hoài bên cạnh , đáy mắt ánh lên ý đầy hứng thú.

Ban đầu còn tưởng em gái ngoan ngoãn, dễ bắt nạt. Không ngờ khi phản kích, sắc bén đến , chẳng hề lưu tình.

Không tệ. là con cháu nhà họ Khương.

Càng , càng thấy thú vị. Trái , Bạch Thục Cầm tức đến mức mặt đỏ bừng.

nuôi lớn con bé , bà đ.á.n.h thì nó ngoan ngoãn yên cho đ.á.n.h mới đúng!

Vậy mà bây giờ, chỉ dám chống trả, còn dám mắng cả Nhị Nhị?!

Cơn giận bốc thẳng lên đầu, Bạch Thục Cầm cũng chẳng buồn để ý đây là địa bàn nhà họ Khương. Bà hất mạnh Quan Nhị Nhị sang một bên, lao thẳng về phía Quan Dư Dư.

“Con nhỏ c.h.ế.t tiệt! Con đĩ nhà mày—!”

Quan Dư Dư mặt biểu cảm, lùi một bước, chuẩn tay.

ngay khoảnh khắc đó, một bóng nhanh hơn cô một nhịp, bước lên chắn ngay mặt cô.

 

 

 

 

 

Loading...