Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1019
Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:00:36
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên mạng xã hội, câu chuyện về buổi livestream dân tình dậy sóng.
Tên của Lưu Tân Đống lập tức leo lên top tìm kiếm, danh sách hai mươi chín nạn nhân mà Khương Dư Dư liệt kê cũng đăng tải riêng.
Không ít cư dân mạng tự phát kêu gọi nhà của các nạn nhân.
Tại một thị trấn nhỏ ở Nam Thành, Trương Thục Phân chợ về nhà thì thấy mấy bà hàng xóm đang tụ tập bàn tán. Họ thấy bà về thì gọi: "Thục Phân , dạo con bé Hứa Băng nhà chị liên lạc với chị ?"
Nghe nhắc đến tên con gái, trong mắt Trương Thục Phân thoáng hiện chút oán trách, giọng điệu mang theo cả mấy phần chua ngoa: "Nó còn coi đây là nhà ? Hai năm bỏ nhà liên lạc gì nữa, cũng hết hy vọng , nuôi một đứa con gái mà như ..."
Nhắc đến đứa con gái là bà c.h.ử.i rủa ngớt. Mấy bà hàng xóm bình thường vẫn khuyên nhủ, nhưng lúc chỉ lặng im, ánh mắt phức tạp bà , hồi lâu mới : "Hay là chị thử liên lạc với nó xem . Trên mạng đến cái tên Hứa Băng , tuổi tác, tên tuổi đều trùng khớp với con chị đấy, ít cũng hỏi một tiếng cho yên tâm chứ."
Trương Thục Phân ban đầu hiểu chuyện gì, đến khi một vị đại sư mạng vạch trần một tên sát nhân biến thái g.i.ế.c hàng loạt, trong nạn nhân còn tên là Hứa Băng.
Nghe thấy kẻ g.i.ế.c đến từ Sơn Thị, nhớ con gái khi rời nhà hình như cũng đến Sơn Thị, tim bà bỗng nhói lên một cái, nhưng ngoài mặt vẫn cứng miệng: "Con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó dễ gì mà xảy chuyện. Nó tài giỏi lắm cơ mà, trùng tên trùng họ đầy ."
Nói bà nhà, đóng cửa , tay ôm mớ rau rớt đầy đất.
Tay bà run run, móc điện thoại , bấm hai năm liên lạc, gọi gọi , nhưng vẫn ai bắt máy.
Ban đầu bà còn cố trấn an bản , nhưng cơ thể cũng dần run lên, giọng cũng kèm tiếng nức nở: "Con ranh c.h.ế.t tiệt, máy !!"
Con trai nhà họ Hứa thấy tiếng động thì bước khỏi phòng, thấy bệt đất bấm điện thoại thì ngẩn hỏi: "Mẹ, gì thế?"
Trương Thục Phân ngẩng đầu, ngơ ngác mấy giây, đứa con trai bỗng òa nức nở: "Đào ! Em con... Con tìm em ... Tìm nó về... Băng Băng của ... thể chuyện gì ... hu hu hu..."
Ngoài gia đình Trương Thục Phân, còn hơn chục gia đình khác rơi cảnh.
Có những tìm xác, nhà cũng nhận nhưng hung thủ, những tìm xác nhưng mãi ai nhận và cả những hề con hại.
Cả ngày hôm đó, cả Sơn Thị cùng nhiều gia đình khắp nước Hoa đều chìm trong lo lắng và tiếng bi thương.
Kẻ tội đồ Lưu Tân Đống và gia đình gã cũng nhanh chóng cư dân mạng đào bới sạch sẽ.
Bố gã ly dị từ lâu, mỗi tái hôn lập gia đình mới, khi thấy tin tức về kẻ g.i.ế.c hàng loạt biến thái mạng, ngoài cú sốc ban đầu, họ lập tức buông những lời c.h.ử.i rủa: "Hồi đó nên sinh nó!"
"Nhà họ Lưu cái loại g.i.ế.c đúng là mất hết mặt mũi !"
" đứa con !"
Tiếng c.h.ử.i rủa và phỉ nhổ tràn lan khắp mạng và đời thực, dù Lưu Tân Đống thấy nhưng dường như vẫn thể thấy vô lời nguyền rủa đó, từng khắc từng khắc, ngừng dày vò linh hồn gã, khiến gã dù sống cũng yên.
Trong nhà nhỏ ở phố yêu.
Khương Dư Dư gốc cây ngân hạnh, đang thử hòa sợi tơ đen trong miếng ngọc một tấm bùa trắng trống .
Chử Bắc Hạc bước tới, sợi tơ đen cô đang vẽ , cảm nhận kỹ nhướng mày: "Đây là... ác niệm của Lưu Tân Đống?"
Khương Dư Dư gật đầu: "Em thử dẫn một chút trong lãnh vực, ngờ thật sự dẫn ."
Nói dừng , Chử Bắc Hạc, trong mắt ánh lên chút trong trẻo: "Anh từng , Thúc Ách là do ác niệm của nhân gian hóa thành. Em đang nghĩ, nếu đủ ác niệm, liệu thể dẫn tên đó đến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1019.html.]
Thúc Ách biến mất hai năm nay, nhưng dẫu vẫn là một mối họa.
Dù cô vẫn luyện thành Thập Vĩ Thiên Hồ nhưng cũng nên dành thời gian xử lý chuyện thôi.
Khương Dư Dư tưởng rằng sẽ nhận sự ủng hộ của Chử Bắc Hạc. Dù thì bên ba năm, bất kể cô gì, Chử Bắc Hạc luôn ủng hộ cô.
Thế nhưng cô , Chử Bắc Hạc phản ứng như khi.
Khương Dư Dư đầu thì thấy đang , đôi mắt đen thẳm, vươn tay nắm lấy bàn tay cô đang chuẩn dẫn tia ác niệm , giọng nay từng nghiêm túc đến : "Dư Dư, hứa với , đừng tiếp tục thu thập những ác niệm , càng nghiên cứu."
Anh hiếm khi nghiêm túc như thế, tuy Khương Dư Dư hiểu, nhưng cũng phản bác ngay, mà thẳng, vẻ chờ giải thích.
Chử Bắc Hạc cũng ngờ Khương Dư Dư thể thông qua vực ý niệm mà thu thập những ác niệm vốn nên giữ thế .
Phải rằng năm xưa Thúc Ách mượn hiến tế của tộc Đệ Cửu cũng mất trăm năm mới luyện hóa một con cổ trùng ác niệm.
bất kể hình thức nào, ác niệm vốn dĩ thứ thể dễ dàng chạm .
Chử Bắc Hạc : "Nếu thu thập đủ nhiều ác niệm, tiên tiếp xúc với đủ nhiều cái ác. Dưới ác niệm khổng lồ, dù là em thì cũng khả năng nuốt chửng."
"Anh từng quen một , đó cố gắng dùng bản để hóa giải ác niệm thế gian, nhưng kết quả cuối cùng là ác niệm nuốt chửng, trở thành chính ác niệm đó."
Khương Dư Dư hiếm khi nhắc đến mà từng quen khi còn là Long Mạch nên khá tò mò: "Người mà là ai?"
Chử Bắc Hạc cô, ánh mắt dịu , nhưng giọng vẫn rõ ràng từng chứ: "Người đó chính là Thúc Ách bây giờ."
Khương Dư Dư run lên, dù phần nào nghi ngờ, nhưng vẫn khỏi kinh ngạc: " từng Thúc Ách là hiện của ác niệm nhân gian mà?"
Nếu là hiện , còn nuốt chửng khác?
Chử Bắc Hạc : "Cái tên Thúc Ách vốn dĩ đại diện cho ác niệm nhân gian. Khi ác niệm của gã nuốt chửng một khác, gã thể cướp đoạt thể và sức mạnh của đó, thậm chí thế đó. thế, dù bề ngoài và khí tức vẫn giống hệt cũ thì cũng chỉ thể là Thúc Ách."
Từ khoảnh khắc nuốt chửng, mất tên gọi thật sự của .
Cũng mất chính bản .
Người mà Chử Bắc Hạc là một trong ít bạn bè của , nhưng khi đối phương ác niệm nuốt chửng, Chử Bắc Hạc cũng còn dám coi là bạn nữa.
Khương Dư Dư ngờ "duyên phận" giữa Chử Bắc Hạc và Thúc Ách, nhưng cô nghi ngờ những gì Chử Bắc Hạc .
Không hỏi thêm, Khương Dư Dư rút tay khỏi lòng bàn tay , đó, một tay bấm pháp quyết, đưa sợi ác niệm đang rút dở trở về trong miếng ngọc, còn tiện tay đặt lên đó một ấn phong ấn.
Chử Bắc Hạc chỉ lặng lẽ hành động của cô, đôi mắt đen như hồ sâu, phảng phất ánh lên chút dịu dàng, hỏi cô: "Em tin ?"
Khương Dư Dư , cảm thấy câu hỏi chút thừa: "Chỉ cần là lời thì em đều tin."
Anh cô nên dễ dàng chạm ác niệm, thì cô sẽ chạm .
Dù trong lòng tò mò suy nghĩ gì, cô cũng sẽ chạm .
Không chỉ vì là Chử Bắc Hạc, mà còn vì là Long Mạch tồn tại chục nghìn năm.