Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1021

Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:00:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói , sư tỷ dẫn đứa bé một căn phòng nhỏ bên cạnh.

Phòng trận pháp cách âm, ở giữa là một trận pháp đơn giản.

Sư tỷ hiệu cho đứa bé chính giữa, hỏi: "Đứng yên ở đó, cảm nhận một chút cho chị em thấy gì?"

Đây là một trận pháp cơ bản, cảm ứng với linh lực sẽ thấy một hình ảnh đặc biệt khi bước .

Chỉ cần thấy hình ảnh là coi như cảm ứng với linh lực, coi là qua.

Đứa bé ngoan ngoãn bước trung tâm trận pháp, yên, ngước mắt lên thì thấy trong gian mặt, lấy là trung tâm, xuất hiện những ảo ảnh như vòng xoay treo nôi của trẻ con.

Đứa bé ngẩng đầu , giọng non nớt nhưng rõ ràng, lượt những gì thấy: "Đại bàng, sư tử, hoa, cây to, cáo..."

Khi đứa bé từng thứ một, biểu cảm của sư tỷ ban đầu chỉ là dỗ trẻ, nhưng dần dần đổi.

Khi đứa bé xong tám ảo ảnh xuất hiện trong trận pháp, sư tỷ chút kích động.

"Đứa nhỏ tư chất cao quá!"

Phải mấy ngày nay kiểm tra, giỏi nhất cũng chỉ thấy bảy ảo ảnh.

Ai cũng trẻ nhỏ linh hơn, nên trong giới huyền môn cũng bắt đầu bồi dưỡng từ thời thơ ấu.

Sư tỷ kìm nở nụ , đang định bảo đứa bé khỏi trận pháp.

Tiêu Đồ nhạy bén phát hiện, khi đứa bé đang chăm chú đếm ảo ảnh trong trận pháp, chân nó dường như một ngọn lửa màu đỏ chớp lóe lên.

Sắc mặt Tiêu Đồ lập tức đổi, một lời mà lập tức kéo sư tỷ sang một bên, trong nháy mắt tạo bộ giáp bảo hộ.

Ngay khoảnh khắc giáp bảo hộ mở , trận pháp chân đứa bé bùng lên một ngọn lửa dữ dội, giây tiếp theo,"bùm" một tiếng, trận pháp nổ tung.

Nhờ trận pháp cách âm, bên ngoài động tĩnh bên trong.

Tiêu Đồ và sư tỷ trong phòng đều sững sờ.

Khói bụi tản , hai chỉ thấy đứa bé vẫn bình yên ở trung tâm, còn trận pháp chân nó biến mất .

"Em... em ?"

Sư tỷ đứa bé, vẻ mặt hoảng hốt.

Tiêu Đồ thì căng, im lặng một lúc với sư tỷ: "Coi bộ đứa thích hợp giới huyền môn ."

Vừa , thứ tỏa linh lực, mà là yêu lực.

Nó rõ ràng là một tiểu yêu!

Tiêu Đồ giận dữ kéo đứa bé khỏi khu tuyển sinh, tìm một chỗ vắng , lạnh giọng tra hỏi: "Nhóc là một tiểu yêu, chạy đến địa bàn huyền môn quậy phá gì? Rốt cuộc nhóc gì? Khai mau, tống nhóc ngục yêu quái, ở đó bạn với lão chuột tinh!"

Nghe đến "chuột tinh", đứa bé co rúm , mặt đầy vẻ vô tội, im lặng một lúc lẩm bẩm: "Em... em chỉ tìm chị thôi."

Tiêu Đồ nghiêm mặt hỏi: "Ai cơ? Chị nào? Tên gì, là yêu quái thuộc tính gì?"

Chỉ thấy đứa bé giơ tay, chỉ poster quảng cáo bên ngoài khu tuyển sinh, tấm ảnh Khương Dư Dư chụp chung với Thồ Tinh Trúc, chính xác hơn là phần bóng lưng mờ nhạt poster: "Là cô ."

Tiêu Đồ sững , đơ luôn.

"Nhóc... nhóc tìm Dư Dư?"

Khương Dư Dư quen với một tiểu yêu rõ lai lịch như thế hồi nào chứ?

mà... tuy rõ, nhưng mấy "đứa nhỏ" Khương Dư Dư thu nhận cũng ít .

Thêm một đứa, hình như cũng chẳng gì lạ nhỉ?

Không đoán lai lịch đứa bé , Tiêu Đồ lập tức gọi Khương Dư Dư đến.

Nửa tiếng , Khương Dư Dư xuất hiện tại tòa nhà Cục Quản lý Yêu quái, gặp tiểu yêu mà Tiêu Đồ thể phóng hỏa.

Vừa thấy đứa bé, Khương Dư Dư lập tức sững .

Không vì nhận nó, mà bởi vì...

Cô cảm nhận đứa bé một luồng yêu khí quen thuộc đến khó tin...

Đó là...

Khí tức của phượng hoàng.

"Phượng hoàng ?"

Khương Dư Dư hỏi đứa trẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1021.html.]

 

Đứa trẻ trả lời, nhưng Tiêu Đồ bên cạnh ngớ .

"Cái gì? Chị nhóc con là phượng hoàng?"

Chuyện ... phượng hoàng hạ phàm cũng thể nhỏ như chứ?

Hơn nữa, phượng hoàng chẳng biến mất từ lâu ?

Dù gì long tộc vẫn còn truyền thừa, nhưng phượng hoàng gần như tuyệt tích, tự dưng bây giờ bỗng nhiên xuất hiện một con?

đưa đến Cục Quản lý Yêu quái để đăng ký nên lúc Văn Nhân Cửu Tiêu cũng mặt. So với Tiêu Đồ đang hốt hoảng, Văn Nhân Cửu Tiêu bình tĩnh hơn nhiều.

" là phượng hoàng, nhưng mà nhóc ký ức truyền thừa của ."

Nói cách khác, đứa trẻ là phượng hoàng.

Thậm chí, nó còn là yêu quái.

Yêu tộc, đặc biệt là đại yêu khi sinh đều ký ức truyền thừa, trường hợp như đứa trẻ mặt thế là vô cùng hiếm thấy.

Còn về chuyện tại nhớ là phượng hoàng nhưng tìm đến Khương Dư Dư...

Có lẽ là vì thế gian , chỉ Khương Dư Dư mới thể sử dụng sức mạnh của phượng hoàng.

"Chị."

Đứa trẻ thấy Khương Dư Dư lập tức chạy lon ton đến bên cạnh cô. Nó tầm năm, sáu tuổi, đôi mắt đen láy trong veo, ngẩng đầu cô với ánh mắt tò mò.

Tiêu Đồ bên cạnh thấy tiếng gọi "chị" thì tức bốc khói.

Rõ ràng trông còn trẻ hơn Khương Dư Dư nhiều, dựa mà nhóc con gặp gọi là bố, còn gọi Khương Dư Dư là chị?

Đây chẳng phân biệt đối xử ?

dù là Khương Dư Dư đứa trẻ đều để ý gì đến Tiêu Đồ.

Sau khi tiếng gọi "chị", Khương Dư Dư chỉ nhẹ nhàng vươn tay , ngón tay ngưng tụ một tia yêu khí đỏ. Ngay đó, một ngọn lửa phượng hoàng nhỏ bé bùng lên ở đầu ngón tay cô.

Đứa trẻ thoáng sững sờ, đó như thu hút, cũng vươn tay .

Một ngọn lửa phượng hoàng mini cũng bùng lên đầu ngón tay bé.

Hai ngọn lửa chạm , nhanh chóng hòa một, dần biến hóa, hình thành một con phượng hoàng nhỏ bằng lửa.

Điều chứng minh rằng, ngọn lửa phượng hoàng đứa trẻ và sức mạnh phượng hoàng mà Khương Dư Dư tình cờ đều xuất phát từ cùng một nguồn.

Thậm chí, khả năng đến từ cùng một con phượng hoàng.

Ánh mắt Khương Dư Dư đứa trẻ bỗng trở nên phức tạp hơn vài phần.

lông phượng mà cô lấy từ Sư Ngô Thục đây là sợi lông rụng mấy nghìn năm , mà đứa trẻ mặt thì rõ ràng là một phượng hoàng mới đời lâu.

Nếu cả hai là cùng một con phượng hoàng thì nhóc con , chẳng lẽ là phượng hoàng khi niết bàn tái sinh?

Văn Nhân Cửu Tiêu quan sát cô thuần thục sử dụng bốn loại yêu lực còn lưu trong cơ thể.

mạnh hơn hẳn lúc phô diễn sức mạnh khi chứng minh là "vật chứa phù hợp". Bây giờ, ông đối đầu trực tiếp với cô thì dốc lực thì cũng là kèo khó, ai thắng ai thua.

Mà cô vượt qua cách chênh lệch sức mạnh như chỉ trong vỏn vẹn hai năm.

Đây chính là thiên phú sức mạnh của Thập Vĩ Thiên Hồ chuyển thế ?

"Cục Quản lý Yêu quái sẽ lập hồ sơ cho nhóc, nhưng vì nhóc ký ức truyền thừa, cũng giám hộ, sẽ tạm thời sắp xếp cho nhóc ở bên khu phố yêu."

Văn Nhân Cửu Tiêu xong sang Khương Dư Dư: "Nhóc cứ để tạm thời theo cháu, chứ?"

Khương Dư Dư: ...

Người tìm đến , cô còn thể từ chối ?

Cô gật đầu, đứa trẻ.

"Đã theo chị thì cũng tên. Em còn nhớ tên ?"

Đứa trẻ như đang cố gắng nhớ , đó khẽ một cái tên.

"Tam Thụ."

Khương Dư Dư nhướng mày, kịp gì, Tiêu Đồ bên cạnh nhịn mà buột miệng châm chọc.

 

 

 

Loading...