Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1031

Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:01:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đặc biệt là... tên đó còn lửa phượng hoàng của Tam Thụ bảo hộ.

Chử Bắc Hạc nghiêng về khả năng Thúc Ách để một phần ý thức trong cơ thể Tam Thụ, như thể dễ dàng khống chế Tam Thụ bất cứ lúc nào. Dù ý thức tạm thời biến mất, nhưng chỉ cần gã thì vẫn thể giành quyền kiểm soát.

Tam Thụ chính là chuyển sinh của Ngũ Quang, dù đối phương còn ký ức truyền thừa gì, cũng thể khoanh tay bạn một nữa trở thành con rối của ác niệm.

Khương Dư Dư rõ ràng cũng hiểu ý , lập tức : "Nếu , hết hãy tìm cách cắt đứt liên kết giữa Thúc Ách và thần hồn của Tam Thụ."

Làm như , cho dù Thúc Ách tiêu diệt, Tam Thụ cũng liên lụy vì là phân ...

Chử Bắc Hạc Khương Dư Dư, ngạc nhiên khi cô chủ động đưa ý tưởng như thế.

thì cô luôn là mềm lòng.

Tuy nhiên...

"Trước khi bàn đến chuyện đó, em nên giải thích với lý do tại giấu tự đối đầu với Thúc Ách ? Còn tự ý kéo tên đó vực ý niệm của em nữa?"

Chử Bắc Hạc đột ngột chuyển chủ đề khiến Khương Dư Dư bất ngờ, nhưng cô vẫn nhanh chóng giải thích: "Em chuẩn mới tự đối mặt với tên đó. Cũng là em gọi , chỉ là em nghĩ, em ánh sáng vàng kim từ đá tâm mạch, mà những ánh sáng vàng kim đó cũng tương đương với ..."

Chử Bắc Hạc cô, hỏi với giọng chậm rãi: "Vậy ý em là em chỉ cần ánh sáng vàng kim của , chứ cần con ?"

Khương Dư Dư: ...

Cảm giác như đây là câu hỏi c.h.ế.t chắc, cô từ chối trả lời. ...

Ở một nơi xa, tại một tòa lâu đài cổ bên hải ngoại.

Trong một phòng ngủ trang trí tinh xảo, một đàn ông vẻ ngoài bệnh tật nhưng tuấn tú từ từ mở mắt, đôi mắt đen sâu thẳm như vực thẳm ẩn chứa nét nguy hiểm.

Khương Dư Dư... dù chỉ là một giao chiến mang tính thử nghiệm, nhưng cô dễ dàng phá hủy một luồng ý thức của .

.

Ý thức của gã hàng ngàn hàng vạn.

Nơi ác niệm sinh sôi... đều là nơi tồn tại ý thức của gã. ...

Trung tâm thương mại.

Tiêu Đồ và Sư Ngô Thục vị trí của Khương Dư Dư và Tam Thụ ban nãy trừng trừng.

Khương Dư Dư cùng Tam Thụ vẫn trở về, họ cũng khi nào hai sẽ về, chỉ còn cách tiếp tục canh tại chỗ.

Đang lúc Tiêu Đồ nghĩ nên trực tiếp báo cáo tình hình lên Cục An ninh Đặc biệt để bên đó cử đến thì đột nhiên, khí tức của Khương Dư Dư và Tam Thụ xuất hiện ở một hướng khác.

Ngay đó, Khương Dư Dư gửi tin nhắn cho Tiêu Đồ và Sư Ngô Thục.

Tin nhắn về, bảo hai về nhà .

Sư Ngô Thục , đương nhiên theo lời Khương Dư Dư, nhưng Tiêu Đồ ngoan như .

Cậu tận mắt thấy mới yên tâm.

Thế là kéo Sư Ngô Thục vội vã trở về phố yêu.

Về đến nhà ở phố yêu, Tiêu Đồ phản xạ xông , nhưng chợt nhớ điều gì đó, động tác đẩy cửa dừng , đổi thành gõ cửa.

May mà trong đó thấy động tĩnh, lập tức lên tiếng: "Vào ."

Tiêu Đồ mới cùng Sư Ngô Thục ung dung bước sân, thấy trong sân Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc, định hỏi ngay tại Dư Dư đột nhiên kéo đứa trẻ lãnh vực thì bất ngờ thấy gốc cây ngân hạnh mặt hai một đứa trẻ dây leo quấn thành kén, chỉ lộ một cái đầu, xung quanh còn một lớp bùa kết giới ánh sáng vàng kim.

Tiêu Đồ suýt ngẩn : "Dư Dư... nó... nó mà bọn em ?"

, với tính cách Khương Dư Dư thì cô cũng sẽ "đánh phạt" trẻ con kiểu .

 

Rồi nghĩ, trẻ con sai, kéo lãnh vực dạy bảo thì thôi chứ ngoài còn quấn dây thành thế , chẳng quá ?

Tiêu Đồ phân vân nên xin tha cho đứa trẻ .

Lúc Khương Dư Dư giải thích ngắn gọn về chuyện xảy : "Tam Thụ là phân của Thúc Ách."

Một câu súc tích, khiến Tiêu Đồ ngay lập tức hiểu tình hình, lập tức nghiêm túc hẳn, lời xin tha định đổi thành: "Dây leo trông vẻ chắc lắm, là thêm vài cấm chế nữa ?"

Không nữa thì thể nghĩ đến nhà giam của Cục An ninh Đặc biệt và Cục Quản lý Yêu quái.

Từ khi Thúc Ách chính là ông trùm chạy trốn của tổ chức Quỷ Vụ , ít trong giới huyền môn coi cái tên như một mối nguy hiểm.

Cục An ninh Đặc biệt từng phát thông báo chính thức, để huyền sư hoặc yêu tộc truy tìm Thúc Ách bắt về, mà là cảnh báo.

Cảnh báo bất cứ huyền sư yêu tộc nào nếu chắc chắn thì tuyệt đối đừng đơn độc đối đầu với Thúc Ách.

Nhỡ học nghệ giỏi mà đơn độc gặp Thúc Ách, nhiều khả năng sẽ c.h.ế.t ngay.

Thậm chí còn thể ác niệm của tên đó nuốt chửng, trở thành "mồi" nuôi ác niệm.

Tiêu Đồ là em trai thiết của Dư Dư và Chử Bắc Hạc, đương nhiên rõ sự tồn tại của Thúc Ách nghĩa gì.

Lúc , Tam Thụ với ánh mắt phức tạp cảnh giác.

Cậu thật sự hiểu, đứa trẻ đơn thuần, vô hại thể là phân của Thúc Ách...

Rõ ràng đó khi phát hiện ác niệm, bé còn lập tức tay dạy dỗ đàn ông cầm d.a.o .

Chính là cái tên cầm d.a.o đe dọa bạn gái vì chia tay xong đòi rạch mặt , tự bốc cháy nhưng cơ thể gì, thế mà vẫn cứ than đau ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1031.html.]

Nhìn ánh mắt Tiêu Đồ , Tam Thụ cúi đầu, như đứa trẻ sai.

Từ khi chuyển sinh thành công, ngoài Thúc Ách, Tiêu Đồ là thứ hai Tam Thụ gặp.

Người còn dẫn Tam Thụ mua quần áo, ăn đồ ngon, Tam Thụ trai ghét.

May mà Khương Dư Dư kịp thời giải thích tình hình cụ thể, ý thức của Thúc Ách giờ biến mất, mắt chính là Tam Thụ thật, Tiêu Đồ mới thở phào nhẹ nhõm.

Rồi hỏi Khương Dư Dư: "Hai giao cho Cục Quản lý Yêu quái canh giữ mà đem về nhà, còn kế hoạch gì với nó ?"

Tiêu Đồ tuy phần lớn thời gian chơi bời, nhưng thỉnh thoảng cũng chỗ tinh tế, như lúc .

Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc , kế hoạch bàn đó.

"Tam Thụ dù là thần hồn phân tách của Thúc Ách, nhưng bản đúng là phượng hoàng chuyển thế. Thúc Ách lợi dụng điểm gửi Tam Thụ đến bên chị, đây cũng là một cơ hội khác của chúng ."

Là cơ hội cứu thần hồn Ngũ Quang nuốt chửng khỏi tay Thúc Ách.

Thúc Ách thể lợi dụng thần hồn Ngũ Quang để điều khiển Tam Thụ, thì ngược , họ cũng thể lợi dụng liên kết giữa Tam Thụ và thần hồn Ngũ Quang để kéo thần hồn Ngũ Quang trở xác chuyển sinh của Tam Thụ, từ đó thoát khỏi Thúc Ách.

Ý tưởng một phần là vì Chử Bắc Hạc là bạn cũ, nếu khả năng, đương nhiên giúp thần hồn Ngũ Quang thoát khỏi sự kiểm soát của ác niệm.

Mặt khác, nếu Thúc Ách mất sức mạnh Ngũ Quang, thể sức mạnh vật lý của tên đó cũng sẽ giảm bớt.

Lửa phượng hoàng khả năng kiềm chế ác niệm, nhưng bản thể phượng hoàng là vật chứa ác niệm nhất.

"Muốn kéo thần hồn còn trong Thúc Ách trở về thì thần hồn hiện tại của Tam Thụ đủ sức, nên bọn chị nghĩ chỉ phượng hoàng mới kéo thần hồn phượng hoàng."

Nên, kết quả bàn bạc giữa cô và Chử Bắc Hạc là...

 

"Tìm Ngũ Quang ba nghìn năm khi ác niệm nuốt chửng, dùng thần hồn Ngũ Quang ba nghìn năm để kéo thần hồn phượng hoàng nuốt ba nghìn năm qua trở về."

thảo luận cách cụ thể, nhưng đây là phương án khả thi duy nhất.

Tiêu Đồ đến đây một nữa ngẩn : "Thần hồn ba nghìn năm , tìm? Chẳng lẽ đưa Tam Thụ về ba nghìn năm để tìm ?"

Nói đến đây, hai mặt, nuốt nước bọt, nhỏ giọng nhắc : "Không chứ?"

Kiểu xuyên gian, xuyên thời gian á hả?

Chơi lớn ?

Không , họ thể chuyện ?

Lúc , Chử Bắc Hạc từ tốn : "Muốn hồi chuyển thời , trở về quá khứ thì thường . theo , cây Phù Tang chỉ sức mạnh liên kết tam giới, mà còn khả năng xuyên qua thời ."

Sư Ngô Thục gật đầu tán thành: "Hình như truyền thuyết như , tiếc là cây Phù Tang là thần mộc cổ xưa tuyệt chủng lâu , còn tìm thấy nữa."

Sư Ngô Thục xong, Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư cùng ông đầy ẩn ý.

Không chỉ hai đó, ngay cả Tiêu Đồ cũng chằm chằm ông .

Sư Ngô Thục ngẩn , giật nhận điều gì, vội : "... từng hái cành Phù Tang!"

Dù thích hái nhặt lặt vặt linh tinh, nhưng cây Phù Tang thì ông thật sự từng chạm đến! Chủ yếu là vì từng gặp.

"Không ?"

Khương Dư Dư nhịn hỏi xác nhận nữa, trong giọng dường như còn pha chút tiếc nuối, mặc dù nhưng những mặt đều ý của cô...

Tưởng ...

Sư Ngô Thục Khương Dư Dư hỏi, cao lớn cúi đầu, tỏ chút vẻ hối : "Xin đại nhân, cành Phù Tang."

Hiếm khi đại nhân chủ động xin một thứ gì đó.

Nếu ông , từ nay về , đại nhân cũng sẵn lòng nuôi ông ...

Mặc dù giờ ông quá cần nuôi, nhưng ông luôn ngưỡng mộ Tiêu Đồ thể luôn theo bên cạnh hai đại nhân.

Khương Dư Dư ngờ ông còn nghiêm túc xin vì chuyện , vội an ủi ông : "Không cũng , chúng cũng chỉ hỏi xem khả năng thôi, nếu cành Phù Tang thì chúng tìm chỗ khác cũng ."

Vừa dứt lời, đầu Văn Nhân Bách Tuyết bỗng nhiên ló từ bên tường, về phía Khương Dư Dư và những trong sân.

"Cành Phù Tang hả? đó!"

Khương Dư Dư giật , hỏi: "Sao dì ở đây?"

Văn Nhân Bách Tuyết mỉm , ngay đó nụ từ từ thành mếu, vẻ mặt buồn bã: "Dì nên đến tìm cháu... Cháu giờ là cửu vĩ, còn dì chỉ là lục vĩ tầm thường, cách giữa hai chúng chênh lệch một trời một vực, dì còn tư cách để đến chơi với cháu nữa..."

Khương Dư Dư lạnh nhạt diễn, một lúc lâu mới cắt ngang: "Dì cứ thẳng về cành Phù Tang ."

Văn Nhân Bách Tuyết đáp, cũng một diễn độc thoại nên tung , nhảy thẳng từ tường sân, đứa trẻ trói thành kén gốc cây, tỏ vẻ thích thú thẳng: "Cây sinh mệnh của tộc Văn Nhân chắc cháu từng thấy , cây sinh mệnh đó chiết từ một dải linh khí của cành Phù Tang."

cành Phù Tang gốc, nhưng vẫn mang sức mạnh của cây Phù Tang.

Nếu trở thành cây sinh mệnh truyền đời mấy nghìn năm của tộc Văn Nhân.

Khương Dư Dư cành Phù Tang ngay mắt, chần chừ mà lập tức dẫn Chử Bắc Hạc trở về tộc địa Văn Nhân.

Giờ đây cổng tộc Văn Nhân còn ngăn cô như nữa.

Từ khi cô dành hai năm để từ lục vĩ đột phá lên cửu vĩ, dù còn xa để đạt đến Thập Vĩ Thiên Hồ, nhưng tốc độ luyện ba đuôi trong hai năm đ.á.n.h cho các lão tộc vốn từng xem thường và nghi ngờ cô một trận đau điếng.

 

 

 

Loading...