Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1034

Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:01:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

coi trọng, viện của Phượng Linh Linh gần viện đám hạ nhân nên cũng cách xa nhà bếp, dù nhưng thức ăn đưa đến chỗ Phượng Linh Linh lúc nào cũng nguội lạnh.

Giờ là lúc nhà bếp lớn đang chuẩn bữa tối, trong bếp vô cùng náo nhiệt, mấy lò lửa đều đỏ rực. Khương Dư Dư bước cảm nhận rõ luồng khí nóng, cơ thể cũng ấm lên đôi chút.

Đi xuyên qua đám đông đúc, Khương Dư Dư vòng một vòng trong nhà bếp, tiện tay đỡ một đĩa thức ăn giúp một đầu bếp như ai bên cạnh.

Cô xem qua món ăn, thấy tệ nên lập tức bê .

Rồi cô quét mắt một vòng, chọn thêm hai món thanh đạm đặt sẵn bên cạnh, bỏ hộp, xách lên rời .

Các bà t.ử và đầu bếp đang bận rộn trong bếp dường như chẳng ai để ý tới cô, mãi đến khi Khương Dư Dư mang đồ ăn rời khỏi nhà bếp lớn, bên trong mới bắt đầu phản ứng : "Vừa nãy kẻ bưng đồ ăn là nha phòng nào ?"

"Ê? Canh mà phu nhân đích chọn cho bữa tối nay ? Ai bưng ? Là ngươi hả Xuân Đào?"

"Không , nãy giờ vẫn lo nhóm củi bên cạnh mà..."

Nhà bếp lập tức loạn lên một trận nhỏ, còn Khương Dư Dư thì xách đồ ăn về tiểu viện của , bình thản ăn hết phần cơm.

Chờ cơ thể khôi phục chút sức lực, Khương Dư Dư mới cẩn thận cảm nhận và điều chỉnh linh lực trong , cố gắng mượn linh khí bên ngoài để phá vỡ cảm giác bế tắc .

Chỉ là mới điều tức một nửa, cô thấy tiếng cửa viện bên ngoài đẩy mạnh một cái "rầm". Giây , mấy bà t.ử dẫn theo nha hùng hổ xông .

Từ lời kể của Phượng Linh Linh bên cạnh, Khương Dư Dư bà t.ử cầm đầu là Liêu ma ma bên cạnh phu nhân, còn bên cạnh là Cố ma ma phụ trách trông nom chỗ nàng cùng hai tiểu nha .

Chỉ là đám hầu trong viện , từ lúc Phượng Linh Linh chẳng coi nàng là chủ nhân đàng hoàng.

Một là họ tụ tập tám chuyện ăn hạt dưa, hai là ghét bỏ Phượng Linh Linh mặt. Nàng chỉ cần đưa chút yêu cầu là lập tức bóng gió móc mỉa, khi còn tự .

Ba ngày chủ nhân cấm túc chẳng thấy bóng dáng bọn họ . Phượng Linh Linh vốn đến nỗi c.h.ế.t rét, chẳng qua là vì than trong phòng trộm sạch mới nông nỗi đó.

Nàng lạnh đến phát sốt, sốt suốt một ngày một đêm, uống nước cũng gọi ai, gắng sức xuống giường tìm nước cũng thấy, kiệt sức ngã xuống đất, cuối cùng c.h.ế.t cóng.

Lúc , nhóm bà t.ử cửa ngay: "Tiểu thư Linh Linh, phu nhân cô nương bệnh, sợ dưỡng bệnh nên đặc biệt sai lão nô đưa cô nương đến trang viên ở một thời gian, tránh lây bệnh cho trong nhà."

Lời vẻ khách sáo, nhưng bệnh cho ở nhà cho khỏe mà đẩy trang viên, rõ ràng là sợ vài ngày nữa đến lễ cập kê của Phượng Hi Hi xảy chuyện.

Khương Dư Dư mượn thể Phượng Linh Linh thì tất nhiên thể để đám tiếp tục chà đạp chủ nhân ban đầu.

Cô ung dung tại chỗ, Liêu ma ma đối diện, lạnh nhạt : "Ngươi khỏe ? Ta trang viên, thì bảo phu nhân tự tới chuyện."

Liêu ma ma vốn định xong thì sẽ lệnh bắt mang , ngờ đối phương chặn miệng, trong chốc lát cảm thấy mắt gì đó khác lạ, nhưng cũng nghĩ nhiều.

"Bệnh khỏi do cô nương , chuyện nhỏ thế cần phiền phức đến phu nhân giữa mùa đông giá rét thế . Tiểu thư Linh Linh vẫn nên phối hợp chút, đừng khó nô tỳ."

Tuy lời bà còn khách khí, nhưng giọng điệu mang chút đe dọa.

Khương Dư Dư chỉ lạnh nhạt liếc , nghiêm túc hỏi : "Nếu cứ khó thì ?"

Liêu ma ma xong nghẹn lời, trong mắt lộ rõ chán ghét và mất kiên nhẫn, đang định gì đó thì khóe mắt chợt liếc thấy bát đĩa trống đặt bàn bên cạnh, lập tức bước nhanh tới.

 

Khi thấy rõ thức ăn còn sót bàn, sắc mặt Liêu ma ma lập tức trở nên giảo hoạt, như thể bắt nhược điểm, lập tức trừng Khương Dư Dư hét lên: "Lão gia lệnh phạt cô nương nhịn ăn ba ngày, hôm nay mới là ngày thứ ba, cô nương dám lén ăn? Mấy món từ ?"

Câu cuối, Liêu ma ma hỏi thẳng Cố ma ma, mấy hoảng hốt : "Chúng oan đó lão tỷ , chúng nào dám cãi lời lão gia, ba ngày nay đừng là cháo, ngay cả nước cũng giọt nào đưa phòng, chúng cũng nàng lấy cơm từ ..."

Vừa , như chợt nghĩ điều gì bà : "Nghe lúc nãy nhà bếp mất mấy phần thức ăn, chẳng lẽ mấy món ... là trộm mà ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1034.html.]

Nghe Khương Dư Dư ăn trộm cơm nhà bếp, mày Liêu ma ma giật mạnh, thể tin, như bắt cái cớ lớn, lập tức chỉ cô quát lớn: " là nhà trộm! Hôm nay đưa cô nương gặp phu nhân là ! Người , bắt tiểu thư Linh Linh , đưa gặp phu nhân xin chỉ thị!"

Vừa dứt lời, lập tức hai bà t.ử tiến lên, định cưỡng ép đưa .

Khương Dư Dư lạnh lùng , chờ một bà t.ử đưa tay . Cô thản nhiên, giơ tay ấn huyệt tay đối phương, thừa lúc đối phương mềm nhũn thì lật tay xoay chế ngự.

Tuy linh lực khôi phục, nhưng Khương Dư Dư cũng thông thạo một chút quyền pháp trong ngũ thuật của sơn nhất môn.

Chế ngự một bà t.ử gọn gàng, Khương Dư Dư mặt cảm xúc, : "Ta khuyên các nên chuyện t.ử tế, nếu lát nữa động tay chân sẽ khó coi."

Bà t.ử khống chế rên rỉ: ...

Chẳng ngươi động tay ?

Liêu ma ma ngờ rằng Khương Dư Dư dám tay.

trong ba tháng trở về phủ, tính cách dễ nắm bắt của vị tiểu thư thật khiến bà để tâm lắm đến sự đổi của đối phương.

đắc lực bên cạnh phu nhân, bà nhiều kinh nghiệm xử lý những việc thế .

Một tiểu nha đầu, cho dù phản kháng thì thể phản kháng bao nhiêu ?

Ngay lập tức sai theo cùng lệnh: "Đi, để tiểu thư Linh Linh điều một chút."

Một đám lập tức ào ào lao về phía Khương Dư Dư.

Tay Khương Dư Dư đè lên một bà tử, ánh mắt đột ngột chuyển sang Phượng Linh Linh bên cạnh. Lúc Phượng Linh Linh vẫn đang cố gắng lấy can đảm.

Lúc nãy khi Liêu ma ma dẫn sân, Khương Dư Dư nhanh chóng đ.á.n.h một chút linh quang lên nàng .

Linh quang giúp cơ thể ma vốn mờ nhạt của hồn ma mới trở nên rõ ràng hơn, cũng là để nàng sức mạnh phản kháng.

Khương Dư Dư lúc đó dạy nàng bài học đầu tiên: "Khi đến đ.á.n.h , đừng sợ, cứ đ.á.n.h trả ."

Phượng Linh Linh rõ "sợ" cụ thể là gì, nhưng mơ hồ hiểu đó là lời Dư Dư dạy can đảm.

Thấy một nhóm xông về phía Khương Dư Dư, Phượng Linh Linh cuối cùng cũng hạ quyết tâm, cơ thể ma lao mạnh tới, nhập bà t.ử đang Khương Dư Dư đè xuống.

Khương Dư Dư thuận thế buông tay.

Bà t.ử Phượng Linh Linh nhập hồn lập tức thẳng , dang tay ôm chặt lấy một bà t.ử khác bên cạnh.

"Không đ.á.n.h nàng !"

Giọng lớn, nhưng dù cũng là bước can đảm đầu tiên.

Khương Dư Dư miễn cưỡng hài lòng, đó nhân lúc còn đang sững sờ, nhấc chân đá thẳng một trong những dẫn đầu.

Cô thị phạm ngay tại chỗ cho thấy đ.á.n.h đ.á.n.h như thế nào.

Đáng tiếc là Phượng Linh Linh từng đ.á.n.h , chỉ thể điều khiển cơ thể bà t.ử để cản những xông tới.

Căn phòng lập tức loạn lên, Khương Dư Dư tranh thủ cơ hội chen qua đám đông, lao thẳng đến mặt Liêu ma ma, ép tay bà vặn lưng, đó hiệu: "Kêu họ dừng tay ."

 

 

 

Loading...