Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1070

Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:02:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cũng chỉ ly đầu tiên thôi, mấy ly đừng hòng bắt Chử Bắc Hạc phục vụ nữa.

May mà ai cũng quá ham ăn, kể cả Kiêm Gia uống cũng chỉ vì tò mò.

Cầm ly sữa đặc chế nhâm nhi, Kiêm Gia chú ý tới lá bài cứng tay Thương Lân.

Sau một vòng quan sát và chơi thử, nàng tuyên bố học nên rời khỏi chỗ Thương Lân, sang ghế trống đối diện, bốn cứ thế quanh bàn chơi bài.

Nắng chiều ấm áp rọi xuống sân.

Trong cung điện nghiêm trang, chỉ góc vang lên tiếng .

Thời gian thư thả hiếm hoi, bốn quanh bàn, mỗi đều dán vài mảnh giấy lên mặt, nhưng ai nấy đều chăm chú bài tay, nét mặt nghiêm túc và căng thẳng.

Còn Tam Thụ vốn đang ấp trứng phượng để nuôi dưỡng linh hồn phượng hoàng từ khi nào hóa thành một con phượng nhỏ, lúc đang vai Thương Lân, bài của , sang Khương Dư Dư đối diện.

Bỗng đuôi của con phượng nhỏ vung lên, ngọn lửa nơi đuôi khẽ biến thành một ký hiệu.

Khương Dư Dư rõ, Kiêm Gia bên ném một quả cầu lửa tới: "Gian lận mặt , đ.á.n.h ?"

Tam Thụ né kịp, đuôi sượt nhẹ nhưng thương, chỉ bay một vòng đầu bọn họ đáp xuống vai Khương Dư Dư, dụi dụi.

Khương Dư Dư vươn tay chạm nhẹ đầu nó, : "Không cần giúp bài, tỷ tỷ tự thắng ."

Ánh mắt Kiêm Gia dõi theo động tác đó liếc chiếc chuông đồng cổ treo cổ tay Khương Dư Dư, nhanh chóng dời mắt, khẽ : "Ngươi thắng ai? Một linh hồn dị giới mà năng cũng lớn lối quá."

Khương Dư Dư giờ cũng hiểu sơ sơ tính cách nàng, thêm mấy ván chơi cùng nên cũng sợ, chỉ lạnh nhạt đáp: "Ngài mượn vận khí của Thương Lân mới thắng hai ván. Cứ theo đó, cần Tam Thụ giúp, thắng cuối cùng chắc chắn là ."

Bị trúng, mười cái đuôi của Kiêm Gia lập tức xòe bung lưng: "Ta là Thập Vĩ Thiên Hồ lẫy lừng, cần mượn vận khí mới thắng ngươi chắc?"

Mười đuôi bung , khí thế ngút trời, nhưng quá đà, một đuôi vô tình đụng ấm sữa đang đun lò.

Bốn phản ứng thì thấy ấm lật nghiêng, sữa nóng hổi đổ ào xuống... đúng ngay quả trứng phượng hoàng đang sưởi cạnh lò.

Trong khoảnh khắc, cả bốn , bao gồm cả Kiêm Gia gây họa, đều im bặt.

Thương Lân định thi pháp thanh tẩy quả trứng thì bất ngờ thấy lớp vỏ hút sạch bộ sữa chỉ trong chớp mắt.

Giây tiếp theo, vỏ trứng vang lên một tiếng rắc.

Khi âm thanh đó vang lên, chiếc vỏ trứng mang hoa văn phượng hoàng rực rỡ bắt đầu nứt một đường, đó khí tức thuộc về phượng hoàng từ trong trứng tràn mãnh liệt...

Tam Thụ là đầu tiên cảm nhận khí tức thần hồn giống hệt , lập tức kêu lên một tiếng, hoá thành tiểu phượng hoàng lửa nhỏ bé bay vút lên trung.

Dường như cảm ứng, khe nứt vỏ trứng ngày càng lớn, trong chớp mắt toác một lỗ hổng.

Một luồng khí đỏ từ trong trứng phóng , như một ngọn lửa nhỏ đuổi theo phượng hoàng lửa Tam Thụ, trong khoảnh khắc chạm gần, nó hóa thành một con phượng hoàng lửa nhỏ y hệt.

Phượng hoàng xuất thế, trời hoàng cung lập tức xuất hiện ánh sáng ngũ sắc.

Dù cách một lớp kết giới, nhưng tất cả chim muông trong Kinh Thành vẫn cảm nhận , đồng loạt cất tiếng hót vang trời, cùng bay lên, tụ hội trung, quanh quẩn bay lượn hoàng cung.

Cảnh tượng tương tự , chỉ khác là phượng hoàng dẫn đầu.

chỉ cần nghĩ đến đang ở trong hoàng cung lúc , tất cả đều bình tĩnh hơn nhiều, thậm chí còn cảm thấy đó là điều đương nhiên.

So với phản ứng khác của các nơi trong Kinh Thành dị tượng chim muông bay quanh thành, bốn trong viện lúc bình tĩnh hơn nhiều.

 

Phượng hoàng xuất thế tuy là chuyện vui, nhưng ai nấy đều là từng trải, chỉ lặng lẽ hai con phượng hoàng lửa nhỏ xoay tròn .

Một lúc , tiểu phượng hoàng lưu luyến rời khỏi Tam Thụ, bay về vỏ trứng phượng hoàng của .

Trong trứng phát ánh sáng đỏ như lửa, khi ánh sáng tản , mấy cúi đầu , thấy từ chỗ nứt của vỏ trứng một tiểu bé con trần trụi đang bám mép trứng, tò mò ló đầu họ.

"Ồ, đây là phượng hoàng ? Nhỏ ?"

Tiên hồ Kiêm Gia là đầu tiên mở miệng, quên mất nãy gây chuyện gì, một cái đuôi nghịch ngợm vươn tới gần bé con.

Chỏm lông đầu đuôi chọc thẳng mặt bé con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1070.html.]

Gương mặt bé xíu của bé con gần như phủ kín bởi lông đuôi, hai bàn tay mũm mĩm cứ vung vẩy loạn xạ.

Thấy Kiêm Gia bắt nạt bé con, Thương Lân chút bất đắc dĩ, định vươn tay gỡ đuôi nàng , nhưng kịp gì thì bé con ôm chặt chỏm đuôi , há miệng c.ắ.n lấy.

"Á!"

Kiêm Gia hét lên, cái đuôi bé con c.ắ.n cứ lắc lư trong trung, trông đáng sợ buồn .

Cuối cùng Thương Lân cũng gỡ bé con xuống khỏi đuôi nàng, nàng kịp kêu ca: "Nó c.ắ.n đuôi !"

Thương Lân nàng một cái đầy bất lực: "Nếu nàng trêu nó thì nó cắn."

Kiêm Gia chẳng buồn quan tâm châm ngòi , chỉ tiếp tục trợn mắt Thương Lân, lặp : "Nó c.ắ.n !"

Thương Lân trầm mặc một lúc, nàng bé con trong tay, hồi lâu mới : "Đợi nó lớn lên, sẽ dạy dỗ nó."

Thiên vị thấy rõ, đến cả Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc bên cạnh cũng nên gì.

Kiêm Gia thì hài lòng, chẳng thèm để ý đến bé con nữa, chỗ cũ.

Tiểu phượng hoàng chẳng hề "ghim", vẫn ngọ nguậy trong lòng bàn tay Thương Lân, chớp mắt, cả bùng lên ngọn lửa phượng hoàng.

Dù bàn tay nóng rát, Thương Lân vẫn buông ngay mà để mặc bé con vỗ cánh lửa mọc lưng, bay khỏi tay , loạng choạng đáp xuống bàn mặt Kiêm Gia, dang tay như ôm.

Kiêm Gia dĩ nhiên ôm, vung đuôi chọc chọc nó: "Làm gì đấy? Khiêu khích ?"

"Ta nghĩ... khi nó thích ngài."

Khương Dư Dư xong thì thấy Kiêm Gia rùng , thu đuôi về ngay.

"Nó thích gì? Ta thích nó."

Nàng chẳng hề hảo cảm với kẻ c.ắ.n .

Kiêm Gia gì luôn dựa tâm trạng, chẳng vì nó là bé con mà nương tay, nhưng cũng chẳng cố tình khó.

Thương Lân hiểu tính nàng, cũng chẳng phản ứng gì đặc biệt. Như mới là Kiêm Gia.

Bé con xong thì nghiêng đầu, dường như hiểu mà cũng như hiểu.

Đôi mắt tròn xoe đảo quanh, bò tới chỗ ly sữa uống hết bên cạnh Kiêm Gia.

Kiêm Gia cứ tưởng nó định giành sữa của nàng, định dạy cho một bài học, ai ngờ bé con như lực sĩ, ôm cả ly sữa nâng lên, đặt mặt nàng.

Hành động đó khiến Kiêm Gia cũng ngẩn .

Nhóc con , xem cũng mắt đấy.

"Thôi , tạm nhận ngươi tiểu ."

Nói xong, Kiêm Gia nhận lấy ly sữa, hút một ngụm.

Tiểu phượng hoàng tít mắt, bàn, hết , trông vô cùng vui vẻ.

Thấy , Thương Lân đề nghị đặt tên cho nó.

Tộc phượng hoàng giao quả trứng cho , đương nhiên quyền đặt tên, nhưng sang Kiêm Gia, bảo nàng đặt.

Kiêm Gia nghĩ đây là tiểu của thì đặt .

Nàng ngẩng đầu suy nghĩ, : "Khi nó nở, trời hiện dị sắc, ngũ quang lưu chuyển, gọi là Ngũ Quang ."

Dù Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư sớm đó là trứng của Ngũ Quang, cũng tên nó là gì, nhưng khi cái tên Kiêm Gia chính miệng đặt, cả hai vẫn thấy lòng khẽ rung động.

Khoảnh khắc đó, cứ như gì đó âm thầm kết nối với .

 

 

 

Loading...