Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1072

Cập nhật lúc: 2025-12-15 13:02:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hừ.

Khi đó Chử Bắc Hạc mặt cảm xúc, ánh mắt quốc sư như một kẻ c.h.ế.t.

Thần nữ tế trời khác với thiên t.ử tế trời.

Thiên t.ử tế trời chẳng qua là dâng lễ cầu khấn, nhưng thần nữ tế trời dùng chính mạng sống để tế.

Quốc sư thẳng ai là phượng hoàng thần nữ.

tất cả đều ông đang đến ai.

Chử Bắc Hạc tất nhiên cũng hiểu rõ, nhưng vẫn hỏi: "Phượng hoàng thần nữ mà quốc sư là ai?"

Quốc sư mặt mày nghiêm nghị, đối diện với giọng lạnh lùng của Chử Bắc Hạc, vẫn thẳng thắn trả lời: "Người triệu thiên tượng bách điểu triều phụng gần đây, là trưởng nữ nhà họ Phượng, Phượng Linh Linh."

Chử Bắc Hạc biểu cảm, tiếp tục hỏi: "Phượng Linh Linh là Hoàng hậu do trẫm đích ban chỉ sắc phong, ngươi dùng tính mạng quốc mẫu để tế trời ?"

Quốc sư nhắc nhở: "Bệ hạ! Phượng Linh Linh lễ sắc phong Hoàng hậu, quốc mẫu thực sự."

Nếu Phượng Linh Linh là Hoàng hậu mà ông yêu cầu quốc mẫu c.h.ế.t thì đó là trọng tội.

trớ trêu , dù thánh chỉ, nàng vẫn lễ chính thức trong cung, xem là Hoàng hậu thật sự.

Vậy thì nàng chỉ thể là phượng hoàng thần nữ do trời chọn.

Thần nữ tế trời, là đạo trời hiển nhiên.

Lời , các đại thần bên đều cảm thấy lý.

Nếu thể dùng mạng một đổi lấy an cho bách tính phương Bắc khỏi t.h.ả.m họa tuyết lở thì phong nàng thần nữ cũng là chuyện đương nhiên.

Chử Bắc Hạc tiếng xì xào đài tế, trong mắt phủ một tầng sương lạnh, hỏi thêm gì nữa, liền lạnh giọng : "Quốc sư yêu tà mê hoặc, xằng thiên tượng, mưu hại quốc mẫu, loạn triều cương Thiên Nguyên, bắt ."

Sau câu của Chử Bắc Hạc, lập tức thị vệ tiến lên, động tác gọn gàng trói quốc sư dẫn .

Sắc mặt quốc sư tái nhợt, khi đưa còn lớn tiếng kêu, nhưng chỉ một ánh mắt của Chử Bắc Hạc quét qua, thị vệ lập tức bịt miệng ông kéo .

Một thiên quan trẻ tuổi bên cạnh thấy thế liền bước , lớn tiếng : "Bệ hạ! Quốc sư chỉ là thuật thiên tượng, bệ hạ , chẳng vì một mà bỏ mặc muôn dân thiên hạ... ưm!"

Chưa kịp xong, vị tiểu thiên quan cũng bịt miệng kéo .

những lời lọt tai các đại thần và cung nhân.

Lúc Nguyên tướng cuối cùng cũng bước , khuyên can hoàng đế: "Bệ hạ, quốc sư thông hiểu thiên ý, nếu bệ hạ ngơ thiên ý, e rằng sẽ khiến lòng dân nguội lạnh."

Chử Bắc Hạc chỉ cần thấy ông bước hôm nay việc do ông chủ mưu cũng chắc chắn mưu đồ riêng.

Không thèm đôi co về chuyện thiên ý, Chử Bắc Hạc chỉ hỏi: "Nguyên Tướng cũng bắt luôn ?"

Giọng Chử Bắc Hạc lạnh băng, ánh mắt Nguyên tướng chút tình cảm.

Anh chỉ tạm Chử Bi hoàng đế, nên thường can thiệp quá sâu triều chính. cứ để mặc những kẻ tự quyết đại sự quốc gia, kết quả là bọn họ tưởng thể thao túng , Chử Bắc Hạc định nhịn nữa.

Anh hôn quân, nhưng nếu kẻ lợi dụng thiên tai để động đến nên động thì cũng ngại hôn quân một .

Thấy các đại thần bên bắt đầu xôn xao, Chử Bắc Hạc dứt khoát ngẩng đầu, cao giọng hướng lên trời: "Nếu Thiên Nguyên dùng mạng một nữ nhân mới thể hóa giải tai họa, thì chính là do trẫm và các thần t.ử vô năng. Nếu thiên ý giáng phạt để yên tai ương phương Bắc, trẫm đây nguyện chịu thiên lôi giáng phạt."

Lời dứt, các đại thần quanh lễ đài tế trời lập tức quỳ xuống, hoảng sợ hô lớn "Bệ hạ thể!"

Chử Bắc Hạc ai, chỉ ngẩng mây đen trời, phát uy áp linh hồn của Long Mạch, bình thản : "Hôm nay trẫm dâng hương trọng lễ tế trời, nếu thiên phạt, một trẫm gánh chịu."

 

Nói xong, dùng sức cắm nén hương lớn trong tay lư hương mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1072.html.]

Khi cắm hương, rõ ràng cảm nhận lực cản, nhưng Chử Bắc Hạc đổi sắc, dùng ánh sáng vàng kim bao phủ nén hương, dứt khoát cắm xuống, đó xoay , bước từng bước rời khỏi lễ đài.

Trên bầu trời âm u như tiếng sấm vang lên.

Các đại thần đều nín thở, dõi theo từng bước chân của Chử Bắc Hạc.

Rồi kinh ngạc thấy, theo từng bước chân rời , mây đen trời dần tan, cả tiếng sấm trong mây cũng dần biến mất.

Đến khi bước xuống bậc cuối cùng, mây đen trời tan sạch, ánh sáng trở như lúc đầu.

Các đại thần ngây một lúc mới kịp phản ứng, đồng loạt quỳ xuống hô vạn tuế.

Chử Bắc Hạc lạnh lùng . Đợi họ im lặng xong, mới chậm rãi tuyên bố: "Thiên lôi giáng chứng tỏ thiên ý quốc sư đều là lời dối trá. Từ hôm nay, bãi miễn chức quốc sư."

Nói xong, quan tâm triều thần phản ứng thế nào mà dẫn đoàn nghi trượng rời khỏi.

Chỉ đến khi đoàn của Chử Bắc Hạc xa, các đại thần mới hoảng hốt đuổi theo.

Trong đó từ xa Nguyên Tướng, cúi đầu hổ thẹn.

Vì Chử Bắc Hạc phản ứng quá nhanh, ngay lập tức xin trời đ.á.n.h khiến vị thần t.ử kịp lấy cái c.h.ế.t can gián.

Nếu , chỉ cần c.h.ế.t lễ đài hôm nay thì chuyện Phượng Linh Linh dùng mạng tế trời sẽ thành sự thật.

Lúc đó, dù là bệ hạ cũng khó lòng xoay chuyển.

Họ tưởng kế sách của đủ ngoan độc, nhưng ngờ, bệ hạ còn cứng rắn hơn họ.

Dù hôm nay đạt kết quả mong , nhưng khi đoàn tế lễ trở về cung, tin quốc sư truyền thiên ý yêu cầu phượng hoàng thần nữ tế trời cũng lan truyền về kinh đô và hoàng cung.

Cơ hội hiếm , nếu hoàng đế tiếng triều thần thì sẽ dùng tiếng dân chúng ép buộc.

Hôm nay, dù Nguyên Tướng chủ mưu, nhưng cũng ý tham gia, nên ngay khi tin truyền về Kinh Thành, của ông cũng bắt đầu thêm mắm dặm muối lan truyền tin tức.

Ông chẳng cần thiên ý quốc sư là thật giả, nhưng con gái phủ Nguyên Tướng Hoàng hậu, thế thì Phượng Linh Linh nhất định c.h.ế.t. ...

Hoàng cung.

Trước khi tin cô tế trời truyền về kinh, Khương Dư Dư tin từ Kiêm Gia.

Người thường mất nửa ngày mới về , nhưng Kiêm Gia chỉ là chớp mắt qua .

Vì thế, Khương Dư Dư tình hình ở lễ tế trời nhanh hơn bất kỳ ai.

từng nghĩ đến khả năng thế lực ẩn trong cung tay thì đại lễ tế trời là cơ hội nhất, nhưng Khương Dư Dư ngờ rằng đối tượng mà đối phương nhắm đến là cô.

Sau khi báo tin, Kiêm Gia xuống một bên: "Chuyện sắp tới thì cần đoán nữa, dân chúng nhất định sẽ ép Chử Bắc Hạc đưa ngươi tế trời. Dù c.h.ế.t một chẳng ảnh hưởng gì họ, vì c.h.ế.t họ."

Nói đến đây, khóe môi Kiêm Gia hiện chút châm chọc, nhưng khi Khương Dư Dư, ánh mắt vô cùng trong trẻo, : "Nếu ngươi thật sự còn cách, khó Chử Bắc Hạc, thể giúp một tay, điều kiện đơn giản thôi."

Vừa , ánh mắt nàng lướt đến chiếc chuông cổ tay cô, rõ ràng vẫn nó.

Khương Dư Dư rõ năng lực của Thập Vĩ Thiên Hồ, cũng hiểu với phận như nàng thì dễ gì dính nhân quả nhân gian, nên khi chủ động đề nghị giúp đỡ thì chắc chắn đơn giản vì chuông của cô.

Trong lòng cô thấy ấm áp, vội từ chối, chỉ : "Nếu thật sự còn cách, sẽ nhờ ngài tay."

hiện tại chỉ là chiêu trò kích động dư luận, đến mức cần Kiêm Gia can thiệp.

Khương Dư Dư thể tự đối phó.

Kiêm Gia thấy cô từ chối ngay, cũng đồng ý, chỉ yên lặng chống cằm, chờ xem cô sẽ ứng phó thế nào.

 

 

 

Loading...