Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1077

Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:09:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Với pháp lực của Kiêm Gia, để dừng trận tuyết tai ở phương Bắc thì sẽ cần tiêu hao nhiều sức mạnh nên ban đầu nàng chỉ định cho tuyết ngừng một lúc là đủ.

Chỉ cần một lúc để dân chúng lời của Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư là .

Tuy nhiên, lúc , dù nàng ngừng thuật pháp nhưng ánh nắng vẫn tan , tuyết cũng rơi nữa, trận tuyết như thể thực sự kết thúc.

Kiêm Gia kìm ngẩng đầu trời, lẩm bẩm hỏi nhỏ: "Là ông dừng trận tuyết ? Cũng là vì Khương Dư Dư ?"

Thiên Đạo lời cầu nguyện của Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc, cho nên mới dừng trận tai kiếp phương Bắc ?

Chuyện đó thể ?

Chẳng lẽ Khương Dư Dư cũng là con gái ruột của Thiên Đạo?

Nếu thì Kiêm Gia thể hiểu Thiên Đạo nể mặt cô nàng như thế.

Bất kể Kiêm Gia nghĩ gì, nhờ món "quà" mà nàng và Thương Lân tặng, dân chúng phương Bắc tạm thời xoa dịu, lòng đến mức hỗn loạn vì thiên ý nữa.

Không lâu , lương thực và quan viên cứu tế từ triều đình đến các nơi, dân chúng phương Bắc cuối cùng cũng định.

Tuyết lớn bắt đầu tan, triều đình bận rộn suốt hơn một tháng, cuối cùng cũng giúp dân chúng phương Bắc vượt qua trận tuyết từng .

Để chúc mừng, Chử Bắc Hạc mở tiệc trong cung khoản đãi các đại thần, cũng là yến tiệc đầu tiên do Hoàng thượng và Hoàng hậu chủ trì kể từ lễ sắc phong.

Một nữa khoác lên bộ lễ phục Hoàng hậu trang trọng, Khương Dư Dư tuy thấy phiền phức nhưng cũng hiểu điều thể thiếu.

Dân chúng cần an ủi, quần thần cũng cần trấn an.

Vừa mới mặc xong, cô lập tức thấy Chử Bắc Hạc bước , là long bào đen thêu chỉ vàng, tôn lên khí chất vương giả quanh .

Nhìn mặt, Khương Dư Dư thoáng cảm giác họ thật sự hòa thời .

thì khi trải qua thiên tai phương Bắc, thứ mắt đều chân thực đến khó tin.

Chử Bắc Hạc đến là để đón cô cùng , thấy cô đang mà ngẩn thì hỏi: "Đang nghĩ gì ?"

"Nghĩ xem chúng trông giống một đôi đế hậu thật sự ."

là, bọn họ càng ngày càng giống thuộc về thời . vì xung quanh còn nhiều cung nhân hầu hạ nên thể quá rõ ràng.

Chử Bắc Hạc hiểu ý cô. Anh phất tay hiệu cung nhân lui xuống, đó kéo cô xuống.

 

Hai tuy cử hành đại lễ, chính thức là phu thê, nhưng vì thiên tai phương Bắc nên cả hai đều bận rộn, thời gian mặn nồng hôn lễ.

Hơn nữa, theo như thỏa thuận đó, khi thành hôn thì ngoài cách xưng hô mặt ngoài đổi thì thứ khác vẫn như cũ.

hiện tại, họ là phu thê danh chính ngôn thuận.

Chỉ là mang phận khác mà thôi.

Nghĩ đến đây, Chử Bắc Hạc bỗng lên tiếng: "Thần hồn của Chử Bi cố tình phong ấn, thời gian dưỡng phần lớn. Đợi khi hồi phục thì cũng trả thể cho . Đến lúc đó, chúng sẽ trở về."

Khương Dư Dư ngờ bất ngờ nhắc đến chuyện trở về, định mở miệng hỏi thì thấy Chử Bắc Hạc đặt tay lên tay cô, cô chăm chú, nghiêm túc: "Ý là, khi trở về, cùng em tổ chức một hôn lễ thật sự thuộc về riêng hai chúng ."

Không phận khác, mà là hôn lễ của Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư, đường đường chính chính.

Họ từng hai lễ cưới, nhưng nào cũng đủ trang trọng.

Thiên Đạo thừa nhận, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn luôn cho cô một hôn lễ đàng hoàng, và bạn bè chứng kiến.

Trước , từng sẽ đợi khi Dư Dư nghiệp mới tính. Giờ hai năm trôi qua, Dư Dư cũng nghiệp sớm. Tuy vẫn còn lời hẹn ba năm với tộc Văn Nhân, nhưng Chử Bắc Hạc cảm thấy điều đó mâu thuẫn.

Làm bà Chử vẫn thể tiếp tục tu luyện thành Thập Vĩ, ?

Khương Dư Dư ngờ Chử Bắc Hạc đột ngột nhắc tới chuyện . Sau thoáng sững sờ, cô đôi mắt đen trầm nghiêm túc của , chỉ hỏi: "Đây là lời cầu hôn ?"

Chử Bắc Hạc sững , đó quả quyết: "Phải."

Khương Dư Dư bật , dôi mắt cong cong, , dùng giọng chắc chắn và nghiêm túc đáp: "Em đồng ý."

Sau khi trở về, chúng sẽ kết hôn.

Có quyết định , những gì diễn trong yến tiệc đối với hai cũng còn quan trọng nữa.

Trên mái nhà, Thương Lân và Kiêm Gia mái ngói vàng lấp lánh, thản nhiên hết bộ cuộc đối thoại của hai trong phòng.

Kiêm Gia đùa nghịch con phượng hoàng nhỏ cỡ cánh tay bên cạnh, hỏi Thương Lân: "Tại loài luôn thích dùng các nghi thức để chứng minh rằng họ là phu thê thế nhỉ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1077.html.]

Không cử hành nghi thức thì chẳng lẽ thể là phu thê ?

Nghe , Thương Lân liếc nàng một cái, hồi lâu mới dời ánh mắt , đáp: "Bởi vì quan hệ phu thê cũng là một bản khế ước. Họ lấy trời đất chứng, chỉ để cho thiên hạ họ kết thành đôi lứa, mà còn là để với bạn đời của rằng "đời sẽ ở bên , mãi mãi đổi"."

Giọng của Thương Lân vẫn chậm rãi, trầm và nghiêm nghị như khi.

Kiêm Gia xong thì nghiêng đầu , đột nhiên tựa sát hỏi: "Vậy chúng nên một nghi lễ để với trời đất rằng cũng là của , thể đổi ?"

Thương Lân: ...

Bị ánh mắt rực cháy của Kiêm Gia chằm chằm, sắc mặt của Thương Lân vẫn đổi, chỉ là đường viền môi mím chặt cho thấy hề vô cảm.

Kiêm Gia cứ thế hồi lâu mà thấy câu trả lời, đang định giận dỗi xòe đuôi quất thì một cơn gió nhẹ mái nhà đưa giọng trầm thấp của đến bên tai nàng.

Hắn : "Tùy nàng."...

Bữa tiệc , các vị đại thần tham dự vui , nhưng Chử Bắc Hạc và Kiêm Gia thì khá vui.

Chỉ là niềm vui kéo dài bao lâu.

Tuy rằng tai họa ở phương Bắc giải trừ, nhưng cả Thương Lân lẫn Khương Dư Dư đều hiểu rõ rằng trận bão tuyết là kết thúc.

 

Không chuyện xa xôi, mắt là kẻ từng phong ấn hồn phách của Chử Bi, mưu đồ dùng Đế vương để khống chế Thiên Nguyên. Kẻ đó cho đến nay vẫn phát hiện.

Chử Bắc Hạc tuy hạ lệnh bắt giữ quốc sư, nhưng ngay đêm giam ngục của Huyền Thính Ty, quốc sư bỗng phát hắc khí, như thể nhanh chóng mục nát, cuối cùng chỉ còn một đống thịt thối.

Điều cho thấy, quốc sư chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay kẻ khác.

Theo cảm nhận của Thương Lân, tai họa thực sự của Thiên Nguyên chính là thứ "nhân họa" do con gây .

Hơn nữa, tai họa thực sự sẽ thể dễ dàng vượt qua chỉ bằng mấy lễ tế trời xoa dịu dân tâm.

Thậm chí, sự kết thúc của trận tuyết còn chứng minh một điều...

Tai họa phương Bắc là kết thúc, mà chỉ là một lời cảnh báo khi bắt đầu. ...

Năm Thiên Nguyên thứ 143, ngay nạn tuyết, khi xuân sắp về, Huyền Thính Ty bất ngờ gửi liên tiếp vài bản tấu, báo rằng gần đây dị thú xuất hiện khắp nơi trong lãnh thổ Thiên Nguyên.

Bắc vực xuất hiện Xích Khuyển, Nam hải Phù Hề, Tây sơn thấy Chu Yểm, Đông nguyên gặp Khâm Hóa.

Bốn con đều là yêu thú ghi trong cổ thư, bất kể xuất hình dạng đều một điểm chung.

"Hễ thấy là binh họa." (*)

(*) Nạn chiến tranh

Thương Lân : "Dị thú tứ phương đồng loạt xuất hiện, Thiên Nguyên sắp sửa đón nhận đại binh họa."

Ngay lời đó, bốn quốc gia xung quanh đồng loạt phát động tấn công Thiên Nguyên.

Bốn nước khí thế hùng hổ, như bàn bạc từ , cho Thiên Nguyên kịp trở tay.

Triều đình kết thúc một trận thiên tai, kịp nghỉ ngơi thì đối mặt với binh họa bốn phương, ít than thở: "Trời diệt triều Thiên Nguyên!"

Chử Bắc Hạc với phận Đế vương tạm quyền đương nhiên thể để mặc chuyện xảy .

Anh ngay lập tức ban chiếu quốc, quyết tâm tiêu diệt ngoại địch.

Quân đội bốn phương nhận điều lệnh, nhanh chóng hành động.

Dù Chử Bắc Hạc phản ứng cực nhanh, nhưng Bắc vực trải qua thiên tai, cả dân chúng lẫn binh lính biên cương đều hồi phục, thể chống cự kẻ địch mạnh mẽ.

Quân đội biên giới liên tiếp thất thủ, phòng tuyến Bắc vực lui dần từng bước.

Để định lòng quân, Chử Bắc Hạc đưa một quyết định khiến tất cả đều ngờ tới.

Anh đích trận.

Địch kéo đến cửa, sẽ đích đ.á.n.h trả chúng về.

Đến lúc , dù là thiên họa nhân họa, ở đây, ở vị trí thì trách nhiệm bảo vệ dân chúng Thiên Nguyên.

Chử Bi con, , triều đình ai đủ sức nhiếp chính. Quyết định của Chử Bắc Hạc lập tức vấp sự phản đối kịch liệt từ các đại thần.

Trước lời khuyên can của triều thần, Chử Bắc Hạc mặt đổi sắc, chỉ : "Ý trẫm quyết."

 

 

Loading...