Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1085

Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:09:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng Chử Bắc Hạc, như xuyên qua để về một khác.

Lờ mờ, Khương Dư Dư dường như cảm nhận điều gì, đang định lao tới nữa.

Giây tiếp theo, cô một luồng sức mạnh mạnh mẽ đẩy bật xa.

Chỉ thấy quanh Kiêm Gia đột nhiên mở một kết giới khổng lồ, bao trùm cả nàng và Thương Lân trong.

Trong kết giới, thần hồn của Kiêm Gia hiện , bóng Thập Vĩ Thiên Hồ khổng lồ chạy quanh trong kết giới.

Mỗi chỗ nó chạy qua đều tỏa linh quang, linh quang rơi thể Thương Lân, tương ứng với đó là sức mạnh thần hồn của Kiêm Gia dần tiêu tan.

Kiêm Gia kết ấn bằng một tay, đầu ngón tay đặt lên ấn đường của Thương Lân. Trong linh quang, chỉ nàng rõ ràng, dứt khoát và kiên định: "Ta lấy thần hồn vật tế, dùng long cốt của hóa thành non sông."

Từ nay về , sẽ hóa thành Long Mạch, bảo vệ non sông cửu châu của .

Chàng bảo vệ non sông của ...

Ta bảo vệ .

Trên tế đàn trang nghiêm, mái tóc dài màu tuyết của con gái buông xõa như thác, dần mất ánh sáng khi từng chiếc đuôi tiêu tán theo thần hồn.

 

Kiêm Gia dường như chẳng hề bận tâm, chỉ khẽ tựa đầu rồng, ánh mắt bình lặng mà đầy lưu luyến.

Một lúc lâu , nàng nhắm mắt , ôm lấy bản thể của Thương Lân, để mặc bản .

Tim Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc đồng thời run lên, dường như cùng lúc thấy cảnh tượng từng xuất hiện trong giấc mộng.

Người yên giấc rặng núi , luôn là nàng.

Trong suốt hàng nghìn năm Thương Lân hóa thành Long Mạch, lẽ nàng vẫn luôn ở bên như thế.

Cho đến khi thần hồn nàng tiêu tán.

Khương Dư Dư lúc cuối cùng chắc chắn, ánh cuối cùng của Kiêm Gia dành cho Chử Bắc Hạc, chính là vì nàng nhận họ.

Nàng Chử Bắc Hạc là ai, cũng đoán bản thể của .

, nàng chọn hiến tế thần hồn, để Thương Lân thể tái sinh với phận Long Mạch...

Thế gian vốn Long Mạch.

Nhân gian bể dâu mấy vạn năm cũng từng sinh một Long Mạch chân chính, càng thể chuyện Long Mạch tự hóa hình.

Là Kiêm Gia tự tay gieo nên Long Mạch .

Việc cô thể đính ước với Long Mạch như Chử Bắc Hạc, thậm chí Thiên Đạo thừa nhận, bao giờ là chuyện tình cờ.

Một cảm xúc thể gọi tên cuộn trào trong lòng Khương Dư Dư, nhưng cô thể ngăn cản.

Bởi thứ mắt, đều là nhân quả thuộc về thời .

Thậm chí cô và Chử Bắc Hạc cũng là một phần trong nhân quả .

Cô vô thức siết lấy tay Chử Bắc Hạc bên cạnh.

Ngón tay Chử Bắc Hạc khẽ cứng , ngay đó nắm chặt lấy tay cô, như thể sợ cô cũng sẽ biến mất như .

Chử Bắc Hạc từng nghĩ rằng sự đời của là nhờ một hiến tế cả thần hồn vì .

Và cuối cùng cũng hiểu vì thần hồn suốt hàng ngàn năm qua luôn trống rỗng, luôn cảm thấy thiếu hụt điều gì đó.

...

Nếu thể, .

Nếu thần thức của Thương Lân vẫn còn, nhất định cũng sẽ Kiêm Gia hy sinh như thế.

Siết c.h.ặ.t t.a.y Khương Dư Dư, Chử Bắc Hạc với cô, nếu lỡ ... chỉ mong cô sống bình yên.

Khương Dư Dư bàn tay Chử Bắc Hạc khẽ run, dường như hiểu điều đang nghĩ, nhưng cô gì.

Đột nhiên bên tai vang lên tiếng kêu bi thương của phượng hoàng.

Có lẽ vì cảm nhận hai luồng thần hồn quen thuộc đang tiêu tan, Ngũ Quang bỗng bay lên trời.

Phượng hoàng lượn quanh tế đàn, miệng phát từng tiếng ai oán não nề.

Khương Dư Dư nó, cảm nhận nỗi đau và nước mắt trong tiếng kêu của nó.

Cô nghĩ, lẽ việc Ngũ Quang và Chử Bắc Hạc từng gặp gỡ và thiết với là tình cờ.

Giữa Ngũ Quang và Chử Bắc Hạc vốn nhân quả, thậm chí...

Trong suốt ngàn năm Thương Lân hóa thành Long Mạch và ngủ say, nó thế yêu nhất - Kiêm Gia - để chờ đợi Long Mạch thức tỉnh.

Cũng chính lúc , cô hiểu vì Ngũ Quang dùng bản để độ hóa Thúc Ách.

Ngoài lòng từ bi của phượng hoàng đối với thế gian và bản năng trừ diệt ác niệm, còn ... chấp niệm khi từng tận mắt chứng kiến thần hồn của Thương Lân và Kiêm Gia tiêu tan.

chuyện tái diễn, càng sợ Thương Lân tái sinh nữa hy sinh vì Thúc Ách.

Chỉ cần nhân gian tuyệt diệt, ác niệm đại diện cho Thúc Ách sẽ bao giờ biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1085.html.]

Ngũ Quang thể tiêu diệt nhân gian mà Thương Lân bảo vệ, đành lấy để trừ Thúc Ách.

Tiếc là...

Nó cũng thất bại. ...

Sau sự tiêu tan sức mạnh thần hồn của Kiêm Gia, kết giới mà nàng dựng lên để ngăn cách cũng dần dần biến mất.

Chính lúc , mây đen nhanh chóng tụ tế đàn, những đám mây dày nặng như đè sập bầu trời, vang lên từng tiếng sấm, mang theo uy áp của Thiên Đạo nơi thời .

 

Khương Dư Dư cảm nhận Thiên Đạo đang nổi giận.

Không vì Kiêm Gia trái đạo trời mà dùng long cốt của Thương Lân để tạo thành Long Mạch trấn giữ cửu châu sơn hà.

Mà vì nàng tự hủy thần hồn vì điều đó.

Trong cơn phẫn nộ dường như còn pha chút xót xa kỳ lạ.

Kiêm Gia đương nhiên cũng cảm nhận .

Tuy tiêu tan một nửa thần hồn, nàng vẫn từ từ mở mắt, ngước bầu trời nữa, nhưng cuối cùng thêm một lời nào.

Nụ dần hiện nơi đáy mắt nàng, cho ngàn vạn điều .

Thương Lân vì bảo vệ Thiên Nguyên mà c.h.ế.t, hối tiếc.

Nàng cũng hối hận.

Nàng chỉ nguyện, giữ một chút thần hồn cuối cùng, để chờ đến ngàn năm ... mong cố nhân trở về.

Khương Dư Dư cứ đó, lặng lẽ Kiêm Gia đang tựa bên Thương Lân, đến khi sức mạnh thần hồn của mười chiếc đuôi sắp tan hết, cô mới chợt bước lên.

Cô từng bước tiến đến mặt Kiêm Gia, tháo chiếc chuông hồn trong tay, đặt lòng bàn tay đang dần tiêu tan của nàng.

Nàng từng vài mượn chiếc chuông , nhưng cô đồng ý.

bây giờ...

"Ngài thắng , chuông hồn của thuộc về ngài."

Kiêm Gia chiếc chuông hồn trong tay, một lúc mới khẽ mỉm .

Gió nhẹ thổi qua, chuông hồn cùng thể nàng hóa thành ánh sáng linh hồn tan trung, trong gió vẫn còn văng vẳng tiếng chuông quen thuộc.

Tựa như dẫn dắt bởi âm thanh , bản thể của Thương Lân cũng hóa thành linh quang bay theo nàng. ...

Mọi chuyện nơi đây kết thúc, dù Thiên Nguyên hoang tàn khắp nơi, nhưng những điều thể , họ đều .

Phần còn chỉ thể để dân chúng Thiên Nguyên tự hồi phục, Chử Bắc Hạc và Khương Dư Dư can thiệp nữa.

Trước khi trả thể cho Chử Bi và Phượng Linh Linh, hai đến từ biệt Ngũ Quang.

Ngũ Quang lúc hóa thành hình dạng một đứa bé sáu tuổi, đôi mắt sưng húp như bong bóng nước, giọng non nớt đầy ấm ức: "Các cũng ?"

Thương Thương và Gia Gia , bây giờ bọn họ cũng rời nữa.

Tiểu phượng hoàng mới giáng thế mấy tháng, lòng buồn đến nghẹn ngào.

Nó sinh mang truyền thừa của phượng hoàng, tự nhiên hiểu những chuyện xảy trong thời gian qua ý nghĩa gì.

Chính vì hiểu, nó càng buồn hơn.

Khi nó phá vỏ trứng, những đầu tiên thấy chính là bốn .

Vậy mà giờ đây, tất cả đều rời khỏi nó.

Đối diện ánh mắt đầy quyến luyến của Ngũ Quang, Khương Dư Dư cũng nỡ, nhưng ở thêm nữa cũng chẳng ý nghĩa gì.

Cô vươn tay vuốt nhẹ mái đầu nhỏ của Ngũ Quang, Khương Dư Dư chỉ : "Bể hóa nương dâu, sẽ một ngày chúng gặp ."

Nếu thể, cô khuyên nó đừng dốc lòng độ hóa Thúc Ách trong tương lai. Cô nó hy sinh, càng gặp chỉ là Tam Thụ do thần hồn nó hóa thành.

cô cũng hiểu, thời là thứ thể nghịch chuyển.

Kết cục của Thương Lân và Kiêm Gia, cũng như tương lai của Ngũ Quang đều như .

Ngũ Quang khịt mũi, đôi mắt sưng húp ngẩng lên, khuôn mặt nhỏ tỏ chút vẻ kiên cường, nghiêm túc tụ một luồng lửa phượng hoàng mang theo sức mạnh thần hồn bản nguyên trong lòng bàn tay.

Tam Thụ bên cạnh đang hóa thành phượng hoàng, : "Bây giờ còn đủ mạnh, chỉ thể tách chút thần hồn thôi. Ngươi sinh từ thần hồn của , thì đừng mất mặt phượng hoàng tộc, đừng để Thúc Ách xa khống chế nữa."

Ngọn lửa phượng hoàng quanh Tam Thụ rung lên vài phần, nghiêm túc gật đầu cam kết: "Ta sẽ !"

Chờ khi thần hồn mạnh mẽ hơn, chỉ Thúc Ách khống chế, còn đ.á.n.h c.h.ế.t tên đó!

Ngũ Quang mỉm , đưa ngọn lửa phượng hoàng trong lòng bàn tay .

Tam Thụ dang cánh lửa,"gào" một tiếng, nuốt trọn ngọn lửa .

 

 

 

Loading...