Về chuyện Văn Nhân Bạch Y tự ý đưa cô và Chử Bắc Hạc trở về sáu nghìn năm , bản Khương Dư Dư cũng thực sự oán trách.
Ngược , cô ơn bà cho cô cơ hội gặp Kiêm Gia và Thương Lân.
Vì , khi Văn Nhân Thích Thích và Khương Hoài dẫn , Khương Dư Dư bỗng bất ngờ lén nháy mắt với Văn Nhân Bạch Y một cái.
Văn Nhân Bạch Y chấn động, một lúc thì nhướng mày. ...
Khương Hoài đưa Khương Dư Dư về nhà dưỡng bệnh đơn thuần là giận dỗi.
Thần hồn của Khương Dư Dư tổn thương ít nhiều trong lúc đối đầu với ba con hung thú, đó kịp lành lạc loạn lưu thời .
Cô thực sự cần tĩnh dưỡng.
Nói là , nhưng khi rời khỏi tộc viện, Khương Dư Dư mơ hồ cảm thấy quên mất điều gì đó.
Rồi đột nhiên phía vọng tiếng gọi của một thiếu niên: "Chị, chị đợi em với!"
Cả nhóm dừng bước, đầu thì thấy một thiếu niên chừng mười hai, mười ba tuổi đang vội vàng chạy đến.
Khương Dư Dư định hỏi "em là ai" thì đột nhiên cảm nhận luồng khí tức quen thuộc từ thiếu niên , sững : "Tam Thụ?"
Cậu thiếu niên Tam Thụ ngoan ngoãn gật đầu với cô.
Khương Dư Dư: ...
Dù cô khi một phần thần hồn Ngũ Quang sức mạnh bổ trợ, Tam Thụ sẽ lớn nhanh, nhưng ai là cả ngoại hình cũng lớn nhanh như chứ?
Thấy tiến gần với vẻ đầy mong đợi, Khương Dư Dư chợt gọi bé : "Đợi ."
Cô , : "Thả một ngọn lửa phượng hoàng để chị xem."
Tam Thụ là phân do Thúc Ách tạo từ một tia thần hồn Ngũ Quang. Dù hiện giờ thần hồn của bé mạnh lên, dễ gì ý thức của Thúc Ách chi phối thế, nhưng... cẩn thận vẫn hơn.
Tam Thụ sững khi , nhanh chóng phản ứng, lập tức vung tay thả một ngọn lửa phượng hoàng hơn gấp nhiều .
Lửa phượng hoàng bay lên trung tộc viện, lượn một vòng biến mất trong lòng bàn tay của Tam Thụ.
Không nghi ngờ gì nữa, đúng là Tam Thụ .
Sau khi chứng minh bản , Tam Thụ tiến tới, đầy mong đợi, : "Chị ơi, em về nhà với ."
Cậu bé mới Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc trở về, còn kịp gặp họ tin họ rời , tưởng bỏ nên vội vã chạy theo.
Không vì ngưng luyện một phần thần hồn Ngũ Quang , ánh mắt Tam Thụ khi Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc giờ đây lộ rõ sự ỷ còn hơn .
Khương Dư Dư vốn cũng định để một ở .
Chẳng qua là nhất thời quên mất thôi.
Thế là cô đưa cả theo.
Trước khi về Hải Thị, họ ghé qua tiểu viện ở phố yêu để đón mấy "bé con" bỏ .
Tuy Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc trải qua ít thời gian luân chuyển giữa các dòng thời gian, nhưng trong hiện tại chỉ mới trôi qua ba ngày.
Chuyện họ về quá khứ tìm thần hồn Ngũ Quang cũng nhiều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1093.html.]
Phía nhà họ Khương càng tin tức.
Thấy Khương Dư Dư và Khương Hoài vắng bóng hơn một năm về, nhà họ Khương tất nhiên vui mừng.
Đặc biệt là Khương Tố. Dù giờ là một trai lớn ngồng, nhưng khi thấy Khương Dư Dư vẫn cứ như em nhỏ ngày nào, kích động: "Chị! Chị! Chị về ! Nghe chị và rể xa, mang quà đặc sản về cho em ạ?"
Chuyện xa là do Tiêu Đồ với .
Tiêu Đồ dĩ nhiên họ gì, nhưng rõ với Khương Tố, chỉ bảo là xa.
Sáu nghìn năm , chẳng quá xa luôn ?
Nghe hỏi quà đặc sản, Khương Dư Dư thật sự cũng suy nghĩ xem lúc đến Thiên Nguyên món gì đặc biệt đáng gọi là quà .
kịp nghĩ thấy một bàn tay tỏa ánh sáng vàng kim đưa một vật gì đó.
Khương Dư Dư nhịn sang Chử Bắc Hạc. Anh lấy "đặc sản"?
Chử Bắc Hạc đối diện ánh mắt cô, khẽ mỉm .
Thật là , nhưng... tại gọi là rể...
Khương Dư Dư: ...
Khương Tố hào hứng nhận lấy món quà từ Chử Bắc Hạc ngẩn : "Anh rể, cái là gì?"
Trong tay Khương Tố là một viên ngọc tròn giống như mài từ khoáng thạch.
Khương Dư Dư thấy ánh sáng vàng phát từ viên ngọc cùng khí tức thuộc về Chử Bắc Hạc, hàng mày nhíu ... chất liệu trông giống hệt như đá tâm mạch mà từng đưa cho cô nhỉ?
Chử Bắc Hạc : "Đây là loại khoáng thạch gần tâm mạch của , cũng linh khí dồi dào, đeo bên giúp thần trí minh mẫn, dễ tập trung khi học."
Tạ Ninh Ngọc sáng mắt lên.
Cái quá!
Khương Tố thì âm thầm xụ mặt. Công dụng đối với ý nghĩa gì...
Cậu thích học cho lắm.
Có vẻ thấy thất vọng, Chử Bắc Hạc bổ sung thêm: "Cũng thể ngăn yêu tà xâm hại."
Khương Tố càng hào hứng. Cậu ngọc bội do chị tặng, còn vô phù chú trừ tà trấn yêu.
Cậu dám vỗ n.g.ự.c , giờ mà một con ác quỷ mặt, cần chị tay, chỉ cần ném bùa thôi cũng đủ tiễn nó về Địa phủ.
Thím ba Tạ Ninh Ngọc thấy điều, định mở miệng dạy dỗ thì Khương Dư Dư thản nhiên tiếp lời: "Viên ngọc khí vận kim quang, đeo khi chơi game gacha thì gì đó."
Vừa xong, mắt Khương Tố lập tức sáng rực: "Thật, thật ?"
Dù là dân nạp tiền, nhưng vẫn nhiều đạo cụ đặc biệt thể mua bằng tiền.
Khương Dư Dư , mỉm : "Tất nhiên là thật ."
Nói xong, cô bỗng vươn tay lấy viên ngọc từ tay , tiếp: " mà thấy em vẻ thích lắm, thế thì cần miễn cưỡng nhận ."
Nói , cô đưa viên ngọc cho Chử Bắc Hạc, đồng thời đ.á.n.h mắt hiệu: Tặng nó quà mà nó còn kén chọn, quen thói sinh hư.