Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:04:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tấm lưng đàn ông rộng lớn, vững chãi như bức tường thành, mang theo cảm giác an áp đảo.

Nụ gương mặt Khương Hoài biến mất. Thay đó là khí thế lạnh lẽo, sắc bén đến mức khiến dám manh động.

“Đây là nhà họ Khương.”

Giọng trầm xuống, từng chữ rõ ràng.

“Không nơi để các gì thì .”

Một câu , như dội thẳng một gáo nước lạnh đầu Bạch Thục Cầm.

Cơn giận đang sôi trào trong lòng bà lập tức kéo về lý trí. Bạch Thục Cầm khựng , dám tiến thêm nửa bước.

lúc đó, tiếng ồn ào bên ngoài cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của những trong biệt thự.

Khương Vũ Thành từ bên trong bước .

“Có chuyện gì ?”

Chỉ một câu hỏi bình thản, nhưng mang theo áp lực vô hình.

đầu hiện tại của Tập đoàn Khương Hải, Khương Vũ Thành thường xuyên xuất hiện các phương tiện truyền thông và báo cáo tài chính. Bạch Thục Cầm gần như nhận ông ngay từ cái đầu tiên.

Trong nháy mắt, bà gạt bỏ chuyện với Quan Dư Dư, nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, nở nụ xã giao quen thuộc bước lên .

“Chào Sếp Khương.”

Giọng bà trở nên mềm mỏng khác thường.

là Bạch Thục Cầm, vợ của Quan Bảo Thành — Chủ tịch Tập đoàn Xây dựng Quan Thị. Không ngờ hôm nay thể gặp ngài ở đây, thật là vinh hạnh.”

Ánh mắt Khương Vũ Thành lướt qua bà , đó dừng Quan Dư Dư và Khương Hoài. Biểu cảm hề đổi, ông chỉ nhàn nhạt hỏi:

“Bà Quan, bà đến đây… việc gì cần dặn dò ?”

Với phận của , ông vốn cần khách khí như , càng kiểu thích xã giao vòng vo. xét đến việc nhà họ Quan từng nuôi dưỡng Quan Dư Dư nhiều năm, ông vẫn giữ một phần kiên nhẫn, cho rằng đối phương đến để bàn giao vài thói quen sinh hoạt của con bé.

Thế nhưng Bạch Thục Cầm hiểu dụng ý .

Nghe thấy hai chữ “dặn dò”, lòng tự mãn của bà lập tức phình to.

Đây chính là Chủ tịch Tập đoàn Khương Hải!

Vậy mà hỏi bà chuyện gì cần “dặn dò”!

Điều chẳng chứng minh rằng — nhà họ Quan địa vị hề nhỏ trong mắt vị sếp lớn ?

Cơn bực tức Khương Hoài ép xuống cuối cùng cũng tan . Bạch Thục Cầm thậm chí vô thức ưỡn ngực, giọng điệu đầy tự tin:

, quả thật chút chuyện nhờ ngài giúp.”

liếc Quan Dư Dư một cái đầy khinh miệt, đó kéo Quan Nhị Nhị sát bên .

“Sếp Khương, đây là con gái — Quan Nhị Nhị.”

Quan Nhị Nhị lập tức cúi đầu, lễ phép :

“Cháu chào chú Khương.”

“Là thế .”

Bạch Thục Cầm tiếp lời, giọng trơn tru.

thành phố Hải Thị sắp triển khai một dự án trọng điểm, chính quyền dự định chọn tám học sinh, sinh viên ưu tú từ bốn trường đại học lớn để video quảng bá hình ảnh thành phố. Danh sách cuối cùng sẽ chuyển đến Tập đoàn Khương Hải.”

Bạch Thục Cầm tiếp tục, giọng càng lúc càng chắc nịch:

“Vì một nguyên nhân, suất vốn dĩ thuộc về con gái khác chiếm mất. Thế nên hôm nay đến đây, mong Tập đoàn Khương Hải thể giúp đỡ điều chỉnh danh sách.”

mỉm , như thể đó chỉ là một việc nhỏ đáng nhắc tới.

“Dù cũng chỉ là chuyện giơ tay là xong.”

Khương Vũ Thành nhíu mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-11.html.]

Ông chuyện . Người phụ trách trực tiếp là em trai thứ ba của ông, ông từng can thiệp.

Với tính cách của , ông vốn thích dùng quyền lực cá nhân để thao túng công việc công.

nghĩ đến việc đối phương là nhà họ Quan — gia đình từng nuôi dưỡng Quan Dư Dư suốt nhiều năm — trong lòng ông khỏi chút do dự.

Thôi .

Coi như trả một phần ân tình.

Nghĩ thế, ông gật đầu:

sẽ cho tìm hiểu. Người thế suất của con gái bà là ai? sẽ để thư ký kiểm tra.”

“Quan Dư Dư.”

Gần như cần suy nghĩ, Bạch Thục Cầm buột miệng ngay.

Động tác cầm điện thoại của Khương Vũ Thành khựng .

Ông ngẩng đầu, ánh mắt đầu tiên hiện rõ sự ngạc nhiên:

“Bà … ai?”

“Quan Dư Dư.”

Bạch Thục Cầm tưởng ông rõ, liền lặp một nữa, thậm chí còn dứt khoát chỉ thẳng phía .

“Chính là con bé .”

Giọng bà càng càng sắc:

“Nó vốn chỉ là đứa trẻ mà nhà từng nhận nuôi. là loại vong ân bội nghĩa, tính tình xa, quen thói dối. cũng ngờ cha ruột của nó chỉ là giúp việc trong nhà họ Khương.”

lắc đầu, giả vờ tiếc nuối:

“Không cố ý một đứa trẻ, nhưng bản chất con là thứ định sẵn từ khi sinh . Dù tốn bao nhiêu công sức dạy dỗ, gì… thì mãi cũng chẳng thể .”

Từng câu từng chữ, đều cố tình dẫm nát Quan Dư Dư ngay mặt .

Sắc mặt Khương Hoài trong nháy mắt tối sầm.

Cuối cùng cũng hiểu — “bắt nạt” mà Dư Dư từng , rốt cuộc là thế nào.

Quản gia cùng các dì giúp việc gần đó đều sững sờ.

Chuyện… chuyện gì ?

dám những lời ngay mặt Chủ tịch Tập đoàn Khương Hải ?

Chẳng lẽ thật sự mất trí ?

Quan Dư Dư vốn quen với những lời vu khống của Bạch Thục Cầm. Cho dù bà từng mặt ngoài, cô cũng từng để trong lòng.

lúc

Ngay mặt trai Khương Hoài.

Ngay mặt bố ruột mà cô mới gặp .

Những lời cay độc vẫn khiến lồng n.g.ự.c cô siết chặt, cơn phẫn nộ thể kìm nén chậm rãi dâng lên.

Đây… là gia đình mà cô tìm .

Cô chỉ mới nhen nhóm một chút mong đợi đối với hai chữ “ ”.

Vậy mà —

Tại phụ nữ

chịu để cô yên?

 

 

 

Loading...