Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1101
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:09:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
So với việc vì cô cảm nhận sức mạnh của Thập Vĩ, Chử Bắc Hạc lo cô sẽ vì thế mà thất vọng hơn.
Dù Dư Dư từng ba năm là để tranh thủ thời gian tích lũy sức mạnh, nhằm năng lực đối kháng với tộc Văn Nhân, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn luôn , cô từng suông.
Cô ba năm, tức là thực sự dùng ba năm đó để bước lên vị trí .
Khương Dư Dư thì gật đầu với , tuy từ khi học huyền thuật đến nay ít gặp thất bại, nhưng điều đó nghĩa là cô dũng khí đối mặt với thất bại.
Cô hiểu rõ, so với khác, cơ duyên mà cô nhận là quá nhiều .
Tiêu Đồ thấy cả Chử Bắc Hạc cũng bắt đầu dỗ dành, lập tức phụ họa: " , chị là Cửu Vĩ , Thập Vĩ còn xa ? Lần bỏ lỡ cơ duyên thì nắm bắt là . Hoặc là cơ duyên của chị giống như em, kiểu chỉ cần tìm duyên, xong một tia sét đ.á.n.h xuống, Thập Vĩ thành!"
Tiêu Đồ thế xong, cảm thấy đề xuất của cũng khá khả thi.
Giao với chồn còn thể thỉnh phong, hồ ly cũng ?
Chuyện thế , thử thì ?
Lỡ thành công thì ?
Khương Dư Dư Tiêu Đồ bắt đầu lên kịch bản thỉnh phong cho cô. Cô chuyện cũng vì thất vọng do tu Thập Vĩ, mà chỉ đơn giản là thông báo với họ.
Dù thì cả Chử Bắc Hạc và Tam Thụ đều tận mắt thấy cô thành Thập Vĩ, ngay cả các trưởng lão của tộc Văn Nhân cũng tưởng cô tu thành Thập Vĩ, nếu cô giấu thì . ...
Kinh Thành.
Chưa gì về tình hình bên phía Khương Dư Dư, Văn Nhân Thích Thích vẫn đang mời Văn Nhân Bạch Y và Khương Vũ Thành cùng ăn một bữa cơm.
Yêu tộc tuy phong tục , nhưng thế giới loài thì .
Đã nhận thông gia thì cũng xuống ăn một bữa cơm mới tính.
Hơn nữa việc chuẩn món ăn còn thể hiện thái độ của bề đối với đối phương.
Văn Nhân Thích Thích hứng thú dẫn theo Văn Nhân Mộc Nhã chuẩn . Văn Nhân Bạch Y cũng .
Đứa con gái giống y hệt cha loài của nó, chỉ cần nhường tí là nó sẽ vin đó mà leo lên mãi.
Giống như bây giờ.
"Nếu là cùng ăn cơm, nên gọi cả Cửu Tiêu đến ?"
Văn Nhân Mộc Nhã như vô tình buột miệng nhắc tới.
Văn Nhân Bạch Y liếc nhẹ qua Văn Nhân Thích Thích.
Nếu lúng túng thì con gái bà chỉ lúng túng với bà.
Văn Nhân Thích Thích thấy cái tên Văn Nhân Cửu Tiêu thì ánh mắt thoáng ngừng , đó chỉ mơ hồ đáp: "Gọi ."
Nói xong, Văn Nhân Thích Thích thấy Văn Nhân Mộc Nhã hành động gì, tưởng bà đang chờ mời thì thấy Văn Nhân Mộc Nhã : "Ta cháu sẽ đồng ý nên gọi ."
Văn Nhân Thích Thích: ...
Như để xác thực vời bà , dứt câu thì bóng dáng Văn Nhân Cửu Tiêu xuất hiện ngoài sân.
Khi ông thấy Khương Vũ Thành cũng biểu cảm gì lạ, rõ ràng Văn Nhân Mộc Nhã báo .
Chỉ là thấy bàn ăn đầy ắp, ông mở miệng: "Yêu tộc cần ăn uống hàng ngày, ăn ."
Văn Nhân Thích Thích trai thì theo phản xạ cãi , nhưng mới nhíu mày định thì thấy Văn Nhân Cửu Tiêu vung tay, lập tức hai con hồ ly nhỏ khệ nệ khiêng một hũ rượu.
Hũ rượu cổ, còn mang theo mùi đất mới.
Văn Nhân Bạch Y hũ rượu đó, ánh mắt chút thất thần.
Văn Nhân Thích Thích còn kịp phản ứng thì thấy Văn Nhân Cửu Tiêu mở nắp hũ.
Mùi rượu nồng đậm lan tỏa, chỉ mới ngửi thôi thấy say.
Văn Nhân Thích Thích lúc mới sực tỉnh, nhận lai lịch của hũ rượu .
Văn Nhân Bạch Y : "Là nữ nhi hồng ông tự tay ủ chôn, hôm nay mang uống, cũng hợp lý."
Là rượu ủ để dành cho ngày gả con gái, đợi suốt bốn trăm năm, cuối cùng cũng cơ hội mở .
Văn Nhân Cửu Tiêu cũng : "Cơm thì ăn, nhưng rượu thì thể uống."
Video mà Văn Nhân Thích Thích dùng để "đe" Văn Nhân Bạch Y đó là do Khương Vũ Thành giúp chỉnh sửa, tất nhiên cả bà và Khương Vũ Thành đều lai lịch của rượu .
Đây là "rượu gả con" mà Hà Chi Tùng để cho Văn Nhân Thích Thích.
Sau bốn trăm năm, bà chỉ thấy bản thảo của cha , mà còn thấy rượu mà ông để . Khoảnh khắc , ký ức thuộc về cha dường như cũng trở nên rõ ràng trong tâm trí.
Chỗ trống suốt hơn bốn trăm năm, như lấp đầy bởi sự xuất hiện của hũ rượu .
Văn Nhân Thích Thích ngửi thấy mùi rượu, chóp mũi cay cay, cho đến khi Khương Vũ Thành nhẹ nhàng nắm lấy tay bà.
Văn Nhân Thích Thích thu suy nghĩ, Văn Nhân Cửu Tiêu đang rót rượu, quên hỏi: "Rượu để bốn trăm năm , còn uống ..."
Bà lo cho Văn Nhân Cửu và Văn Nhân Bạch Y, họ là yêu quái nghìn năm, dù uống rượu hết hạn cũng chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1101.html.]
Khương Vũ Thành là thường, nếu lỡ ăn uống trúng gì thì .
Văn Nhân Thích Thích tuy cảm kích tấm lòng cha, nhưng cũng thực tế chứ?
Khương Vũ Thành là, rượu do bố vợ để , dù hỏng thì uống một chút...
Chắc cũng c.h.ế.t .
Văn Nhân Bạch Y hiểu ý con, chỉ liếc một cái : "Rượu là dạy ông ủ, dùng phương pháp ủ rượu của yêu tộc, thể bảo quản cả nghìn năm."
Ý là chồng con uống cũng c.h.ế.t , yên tâm.
Văn Nhân Thích Thích yên tâm thật, sang hiệu Khương Vũ Thành cứ yên tâm mà uống.
Rượu của yêu tộc tuy thích hợp với thường, nhưng cũng đến mức gây hại.
Chỉ điều, độ cồn lẽ mạnh hơn rượu bình thường.
Khương Vũ Thành từng dự vô tiệc rượu, tất nhiên là đô rượu .
nghĩ đến việc đây là rượu bốn trăm năm ủ bằng yêu pháp, ông chỉ cụng một ly nhỏ với vợ. .
Sau đó, ông say liền bảy ngày. ...
Ai cũng con rể loài của Hồ Vương ở trong tộc viện.
Không chỉ gặp Hồ Vương, mà còn cho phép ở trong tộc, các trưởng lão khi chuyện thì phản ứng khác .
Trưởng lão đầu là Văn Nhân Khâu Quang chỉ : "Tuy là con , nhưng dù cũng giúp tộc Văn Nhân chúng sinh huyết mạch Thập Vĩ, cứ để ở ."
Một vị trưởng lão khác là Văn Nhân Khâu Hạt thì đồng tình: "Có thể sinh dòng m.á.u tổ tiên là nhờ huyết mạch của tộc Văn Nhân chúng , con thì ai cũng ."
Nói ông dừng một lát, hừ lạnh: "Văn Nhân Bạch Y và đứa con bán yêu của bà đều thích thiết với loài giống . Năm xưa... bà còn chịu thừa nhận."
Mọi mặt đều chuyện "năm xưa" trong miệng ông là gì, nhưng ai lên tiếng. Nhắc đến chuyện hơn bốn trăm năm , ai nấy đều tâm tư riêng.
Có một trưởng lão trong mắt lóe lên tia u tối trong chớp mắt, nhanh chóng biến mất.
Dù các trưởng lão đều suy nghĩ riêng, nhưng dù là vì nể mặt Văn Nhân Bạch Y Khương Dư Dư tu luyện Thập Vĩ, họ cũng đến mức khó một con .
Nhìn các trưởng lão lượt rời , Văn Nhân Khâu Quang theo những lão già , ánh mắt tối tăm khó lường.
Một lúc , Văn Nhân Khâu Quang dậy.
Thân hình lóe lên, ông đến gốc cây sinh mệnh.
Vừa xuất hiện, ông liền thấy một tiếng gọi yếu ớt: "Ông ơi... là ông ?"
Văn Nhân Khâu Quang cau mày, im lặng một lúc, vòng đến phía cây sinh mệnh, nơi Văn Nhân Thanh Bạch đang trói.
Chỉ là, khoảnh khắc rõ dáng vẻ cháu trai gốc cây, Văn Nhân Khâu Quang cũng khỏi ngẩn : "Cháu... yêu lực của cháu như thế?"...
Ở một nơi khác trong tộc viện.
Đây là nơi mà Văn Nhân Thích Thích từng ở, lớn, nhưng vẫn giữ nguyên dáng vẻ khi bà còn nhỏ.
Bên giường bày đầy các món trang trí hình hồ ly, Khương Vũ Thành giường, thở đều đặn.
Đây là ngày thứ bảy khi ông uống rượu.
Văn Nhân Thích Thích cạnh giường đàn ông vẫn còn say ngủ, nếu vì sắc mặt của ông ngày càng hơn trong giấc ngủ , bà nghi ngờ lời Văn Cửu rằng ông chỉ là dối gạt .
Văn Nhân Bạch Y chịu nổi dáng vẻ bi lụy đàn ông của con gái nên gọi con tới chải đuôi cho .
Văn Nhân Thích Thích đành chấp nhận phận mà chải đuôi cho , lược chải thấm yêu lực cho bộ lông hồ ly trắng muốt mượt mà dễ dàng chải thẳng. Nhìn thấy nhắm mắt, vẻ mặt thư thái, bà : "Chuyện Dư Dư hồi phục thần hồn gần như xong , chuyện con bé tu thành Thập Vĩ , con để nó ngoài."
"Ừ." Văn Nhân Bạch Y đáp bâng quơ, dường như để tâm.
Văn Nhân Thích Thích nhịn hỏi: "Mẹ từng ác niệm ẩn giấu trong tộc Văn Nhân sẽ hành động khi Dư Dư tu Thập Vĩ. Giờ Dư Dư thành công, ở Hải Thị một , liệu nguy hiểm gì ?"
Văn Nhân Bạch Y xong, khẽ mở mắt, nhưng : "Mẹ kẻ đó sẽ hành động, nghĩa là kẻ đó sẽ nhằm Dư Dư."
"Thập Vĩ là một cơ hội, nhưng cơ hội nhằm bản Thập Vĩ , mà là nhắm tộc Văn Nhân."
Văn Nhân Thích Thích định rằng ngoài Thập Vĩ thì tộc Văn Nhân còn gì đáng để ác niệm thèm , nhưng kịp mở miệng, trong tộc viện bỗng vang lên một tiếng hét thảm.
Ngay đó, một luồng yêu lực mạnh mẽ tỏa trong tộc viện.
Văn Nhân Bạch Y và Văn Nhân Thích Thích gần như đồng thời biến sắc, cả hai cùng lúc cảm ứng điều gì đó.
Đến !
Văn Nhân Bạch Y lập tức rút đuôi khỏi tay Văn Nhân Thích Thích, đó dậy, Văn Nhân Thích Thích định theo thì một chiếc đuôi của bà giữ .
"Ở canh giữ đàn ông của con, chuyện khác cần con lo."
Nói xong, hình Văn Nhân Bạch Y lóe lên, biến mất khỏi viện.
Văn Nhân Thích Thích trong phòng vẫn còn ngủ, chợt như nhận điều gì, giậm chân một cái.