Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1111
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:10:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đó là bóng dáng của Tam Thụ.
Hoặc cũng thể là Ngũ Quang.
Sau khi nuốt chửng ác niệm của Ngũ Quang, Thúc Ách chiếm lấy thể của đối phương, nên mắt ... cũng là Ngũ Quang?
Bao suy nghĩ vụt qua trong đầu, nhưng cản trở việc cô tay ngay khi xác định phận của mặt.
Ngay khoảnh khắc gọi tên đối phương, Khương Dư Dư còn cần đợi gã trả lời, tay nhanh chóng kết ấn: "Tứ tượng thái bình, khởi!"
Mười đuôi dang rộng, lãnh vực tứ tượng kết nối với gian nơi đang , kéo gã bên trong chỉ trong chớp mắt.
Bốn vùng lãnh vực chồng lên , vây kín gã chặt chẽ.
Thúc Ách chỉ thấy mắt mờ , bản liền xuất hiện ở một lãnh vực khác.
Lấy gã trung tâm, mặt là Thập Vĩ Thiên Hồ, lưng hai bên lượt là phượng hoàng, kim long và Tương Liễu.
"Quả nhiên chỉ là sức mạnh của cửu vĩ..."
Thúc Ách tình cảnh mặt, mặt chút hoảng hốt, chỉ khẽ thì thầm, nhịn ho khẽ một tiếng.
Trông đúng là yếu đuối bệnh tật.
Khương Dư Dư dám vì vẻ ngoài của gã mà lơi là dù chỉ một chút.
Dù cho mặt là Ngũ Quang.
"Trừ!"
Chữ dứt, bốn vùng lãnh vực lập tức hợp nhất theo lệnh.
Đây vốn dĩ là lãnh vực của Khương Dư Dư.
Mọi thứ trong lãnh vực đều trong tầm kiểm soát của cô, chỉ một lớp lãnh vực dễ phá, huống chi bây giờ còn là bốn lớp chồng lên .
Thúc Ách chỉ cảm thấy cơ thể và cả thần hồn giam giữ trong một vùng đầm lầy, lực hút mạnh mẽ khiến gã khó mà cử động.
Đồng thời, bốn yêu linh đại diện cho tứ tượng cùng lúc hành động. Mười đuôi hồ ly giam giữ, ánh sáng vàng kim của kim long lóe lên, lửa phượng hoàng dữ thiêu đốt, rắn chín đầu há miệng lao về phía thần hồn của gã.
Thúc Ách yếu ớt bệnh tật mà , nhắm mắt , đầu ngón tay cố gắng khẽ động.
Ngay giây , trong lãnh vực tứ tượng lập tức phát sinh dị biến.
Phượng hoàng đen từ hư xuất hiện, dập tắt ngọn lửa của phượng hoàng.
Rồng đen ngưng tụ từ khí đen quấn lấy kim long, rắn chín đầu đen và Tương Liễu đ.á.n.h loạn xạ, còn mặt Khương Dư Dư là một cửu vĩ hồ đen ngưng tụ từ ác niệm.
Thúc Ách ho khẽ một tiếng, giọng yếu ớt, chỉ : "Cửu vĩ tuy mạnh, nhưng với sức của cô thì hiện giờ vẫn thể g.i.ế.c ."
Gã khẽ thở , khóe môi nở nụ bệnh tật xen lẫn giễu cợt: "Trừ khi... cô cũng tự hủy thần hồn, cùng đồng quy vu tận."
Một câu như chạm nỗi đau của Khương Dư Dư, đôi mắt hạnh ánh lên tia lạnh lẽo.
Không thêm lời nào, cô lao đến, mười đuôi tung , yêu lực hùng mạnh pha lẫn linh lực đ.á.n.h thẳng cửu vĩ đen mặt.
Hai bên chạm trán, mười đuôi ngưng tụ từ ác niệm hề yếu thế so với bản thể của Khương Dư Dư, cô đổi sắc mặt, kết thêm một ấn: "Trói!"
Ngay lập tức, hàng trăm sợi xích ánh vàng từ hư xuyên , chỉ trói chặt cửu vĩ đen mặt mà từng sợi đều xuyên qua thể nó, khóa c.h.ế.t nó .
Cùng lúc đó, mười đuôi của Khương Dư Dư dựng lên, lông hồ nhọn hoắt, trong chớp mắt hóa thành hàng vạn kim châm.
Kim châm dày đặc phóng , đến khi gần chạm cửu vĩ đen thì như xuyên một gian khác, giây liền từ hướng trong lãnh vực bay , đ.â.m cho cửu vĩ thành nhím.
Trong lãnh vực, cô đòn tấn công xuất hiện từ thì nó sẽ xuất hiện từ đó.
Cửu vĩ do Thúc Ách ngưng tụ còn kịp gào lên một tiếng xuyên thủng vô , thể giữ nổi hình dạng.
Ngay cả ba luồng ác niệm còn cũng ảnh hưởng bởi kim châm, nhanh chóng tam tượng còn áp chế.
Khương Dư Dư để tâm đến tình hình xung quanh, ánh mắt xuyên qua chúng thẳng về phía Thúc Ách, chỉ : "Giả thì vẫn là giả, dù bắt chước giống đến , khi đ.á.n.h vẫn thể so với thật."
Nghe , mắt Thúc Ách nheo , ngón tay khẽ động.
Ác niệm từng kim châm xuyên thủng vạn lỗ giờ hóa thành một vũng nước đen, phân tán thoát , nhưng Khương Dư Dư sớm chuẩn .
Xích kim quang bay xuyên, trong chớp mắt tạo thành một pháp trận kết nối.
Pháp trận phát sáng, ác niệm hóa thành nước đen như ánh sáng vàng giam giữ, từng chút mất sinh khí, cuối cùng hóa thành một vũng đầm lầy nhỏ trong lãnh vực.
Thúc Ách rõ ràng cảm nhận liên kết giữa luồng ác niệm và gã cắt đứt, nhịn ho khan kích động.
Rất nhanh đó, ba lãnh vực còn cũng lượt phát sáng, ba pháp trận từ xích vàng xuất hiện, ba ảo ảnh do ác niệm ngưng tụ cũng phong ấn, hóa thành ba vũng đầm lầy nhỏ.
Dù nhanh chóng giải quyết những yêu hồn mà gã ngưng tụ, Khương Dư Dư vẫn dám buông lỏng cảnh giác.
Một kẻ từng khiến Thương Lân lấy thần hồn đồng quy vu tận, thể chỉ bấy nhiêu thủ đoạn?
Quả nhiên, như Khương Dư Dư dự đoán, ngay khi cô đàn ông bệnh tật mắt, trong nháy mắt, thể gã trong lãnh vực tứ tượng bất ngờ hóa thành một vũng nước đen.
Giây , gã xuất hiện ngoài phạm vi tứ tượng.
Dù vẫn còn trong lãnh vực của cô, nhưng Khương Dư Dư rõ ràng cảm thấy đối phương thoát khỏi sự khống chế của cô.
Cô nhíu mày, theo bản năng về vũng nước đen . Cô chắc chắn từng lơ là một giây, tại gã thoát sự trói buộc của tứ tượng, còn đổi vị trí với ác niệm?
Như nhận nghi hoặc trong lòng cô, Thúc Ách đột nhiên bật , nụ u tối và sâu xa: "Có lẽ cô quên mất, trong cơ thể ... cũng thần hồn của phượng hoàng."
Khương Dư Dư sững , đột nhiên về phía phượng hoàng trong tứ tượng.
Gần như ngay tức thì, cô liền hiểu gã để thoát khỏi lãnh vực của cô.
Ngay lúc cô tay với cửu vĩ do ác niệm tạo thành...
Gã tung khí tức thần hồn của Ngũ Quang, rối loạn sức mạnh của phượng hoàng trong tứ tượng, đó nhanh chóng tráo đổi bản với phượng hoàng đen do ác niệm tạo thành...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1111.html.]
Thúc Ách bật khẽ: "Cái thần hồn phượng hoàng tên là Ngũ Quang đó, đúng là hữu dụng thật."
Một câu nữa chọc giận Khương Dư Dư.
Thế nhưng, nhanh đó, đàn ông vốn bệnh tật đến mức còn khó khăn từ từ thẳng dậy, vẻ ốm yếu như tan biến trong chớp mắt, đó là khí đen ngưng tụ từ ác niệm bao quanh khắp .
Gã : "Thử nghiệm đến đây thôi, giờ mới là màn chào hỏi thật sự."
Lời dứt, gã từ từ giơ tay, búng ngón tay một cái.
Tiếng búng vang lên giòn tan, ác niệm từ đầu ngón tay gã lan , trong chớp mắt hóa thành từng luồng yêu hồn màu đen.
Chỉ trong tích tắc, hàng trăm, hàng nghìn yêu hồn đen kịt bao vây kín lãnh vực của Khương Dư Dư.
Tình thế như thể đảo ngược chỉ trong chớp mắt.
Dù bên cạnh Khương Dư Dư một tia thần hồn của phượng hoàng và Tương Liễu, nhưng vẫn sánh với hàng nghìn ác niệm mắt.
Nhất là, trong những yêu hồn do ác niệm hóa thành , còn ba hung vật mà năm xưa Khương Dư Dư và Kiêm Gia từng giao thủ.
Khương Dư Dư cảm thấy lòng nặng trĩu, cho dù yêu hồn do ác niệm tạo thành mạnh bằng một phần mười bản thể, nhưng chỉ cần lượng đông đảo như cũng đủ tạo nên cảm giác áp bức như trời đất sụp xuống.
Cho dù nơi đây là lãnh vực của cô.
Thúc Ách Khương Dư Dư qua hàng nghìn yêu hồn đen kịt, trong mắt lóe lên tia thương hại, chỉ lạnh nhạt : "Ta tưởng bài học từ Thương Lân và Ngũ Quang đủ để các hiểu rằng, chỉ cần nhân gian còn , sẽ luôn tồn tại."
Không ai thể g.i.ế.c gã, kể cả chính bản gã.
Khương Dư Dư gã, mặt mang theo sự quyết tuyệt giống hệt hai từng .
"Không thử thì ?"
"Thương Lân ngày là bài học. Họ cũng thất bại, ít nhất Thương Lân khiến ngươi yên lặng suốt một nghìn năm, còn Ngũ Quang... Nếu lầm, dù ngươi hấp thụ thần hồn của Ngũ Quang, nhưng sức mạnh phượng hoàng của vẫn luôn kiềm chế sức mạnh của ngươi, đúng chứ?"
Nếu thì suốt hàng nghìn năm qua, Thúc Ách thể nào bùng phát sức mạnh, thậm chí còn lập nên tổ chức Quỷ Vụ để gây chuyện khắp nơi nhằm đạt mục tiêu của .
Quan trọng hơn là, Thúc Ách cố ý tách một tia thần hồn của Ngũ Quang, tạo nên một phân tên là Tam Thụ.
Khương Dư Dư về mới nghĩ thông suốt.
Ban đầu cô tưởng Tam Thụ là một phân Thúc Ách dùng để mê hoặc bọn họ, một phân thể gã điều khiển bất cứ lúc nào.
về , khi cô tiêu diệt ý thức của gã còn sót trong Tam Thụ, gã lập tức biến mất dấu vết.
Khương Dư Dư bắt đầu một suy đoán khác...
Rằng sự xuất hiện của Tam Thụ chỉ để Thúc Ách khống chế sức mạnh phượng hoàng.
Mà là để tách thần hồn của Ngũ Quang .
Ngũ Quang là phượng hoàng, thần hồn mạnh mẽ, sức mạnh phượng hoàng, một tồn tại như thế chẳng khác nào một quân át chủ bài đáng sợ.
Vậy mà Thúc Ách tình nguyện từ bỏ át chủ bài để tách một phần thần hồn , chỉ thể một lý do.
Sức mạnh của gã vẫn luôn sức mạnh phượng hoàng của Ngũ Quang áp chế.
Dù đến mức phong ấn , nhưng cũng khiến gã thể phát huy thoải mái.
Hiểu rõ điểm , Khương Dư Dư Thúc Ách mặt, còn chút sợ hãi nào.
Còn Thúc Ách, những lời của cô, ánh mắt dần híp , lóe lên tia nguy hiểm.
Gã ghét thông minh, nhưng cũng ưa gì.
Nhất là khi cô sự thật.
Nuốt chửng thần hồn của phượng hoàng, đối với gã ban đầu vốn là chuyện .
Thần hồn phượng hoàng giúp gã phát hiện dễ dàng, thậm chí còn thể lợi dụng sức mạnh của phượng hoàng.
về , gã phát hiện thần hồn phượng hoàng cho dù gã nuốt gần hết thì vẫn luôn thể dựa phần còn mà tái sinh trong cơ thể gã.
Những năm qua, thần hồn phượng hoàng ngừng thách thức và chống gã, khiến sức mạnh của gã áp chế, càng khiến gã thể gì hơn ngoài chấp nhận.
Ý thức của gã cũng dần ảnh hưởng bởi thần hồn phượng hoàng.
Vì , gã mới tách một tia thần hồn phượng hoàng, tạo thành phân Tam Thụ, hy vọng ý thức của phượng hoàng thể thoát ly khỏi cơ thể .
Chỉ tiếc, rõ ràng là thành công.
Ngược , còn cô thấu sự thật.
Thúc Ách nhịn ha hả, đến bệnh hoạn, giận quá mà , Khương Dư Dư chỉ : "Cho dù như ... cô cũng vẫn g.i.ế.c . Dù nơi là lãnh vực của cô, nhưng chỉ cô, thể chống cả nghìn vạn đại quân."
Vừa dứt lời, gã vung tay một cái.
Lập tức, hàng nghìn yêu hồn do ác niệm hóa thành trong lãnh vực đồng loạt lao về phía Khương Dư Dư tấn công.
Dẫn đầu chính là ba hung vật từng khiến Kiêm Gia mất ba đuôi và thần hồn tổn thương.
Khương Dư Dư thu hồi lãnh vực tứ tượng, mười đuôi nhẹ nhàng lay động lưng, lũ yêu hồn ào ào lao đến như sóng vỡ bờ, ánh mắt bình tĩnh, chỉ chậm rãi mở miệng: "Ai chỉ một ?"
Cô động ý niệm.
Chỉ thấy giữa trung trong lãnh vực mặt đột nhiên lóe lên từng đạo linh quang.
Linh quang hóa thành những cánh cửa lớn, bóng dáng của Văn Nhân Bạch Y là đầu tiên bước từ cửa.
Tiếp theo đó là Văn Nhân Thích Thích, Văn Nhân Cửu Tiêu, Văn Nhân Mộc Nhã...
Sau lưng Khương Dư Dư, từng bóng lượt xuất hiện. Khi cô phát hiện ý thức của Thúc Ách và xé mở khe gian đến nơi , cô đưa Văn Nhân Bạch Y cùng cây sinh mệnh khỏi lãnh vực, đồng thời để một lối thông nối liền hai phía lãnh vực.