Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1118
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:10:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
họ cũng thể cứ mặc kệ như .
Ông cụ Khương im lặng một lúc, lên tiếng với Kiêm Gia: "Thái độ thằng hai đúng, lời x.úc p.hạ.m cô, thể để nó xin cô."
Biết rằng mặt cháu gái thật sự, ông cụ cũng lấy uy lớn ép, mà giọng điệu khá khách khí thương lượng: "Nếu cô yêu cầu gì khác cũng thể nêu , là cha của nó, thể nó đồng ý. Nếu cô nó chuyện, đợi nó hồi phục thể để nó ngoài sống một thời gian."
Con rùa bàn, Khương Vũ Dân, tuy , nhưng vẫn thấy.
Nghe đến đoạn bố định đuổi ngoài, rùa lập tức đầu , vẻ mặt đầy thể tin nổi.
Ông cụ Khương thấy, nhưng hề d.a.o động.
Ông cụ thật lo cho tình trạng của Dư Dư hơn Khương Vũ Dân.
Nếu định giữ trong nhà, mà thằng hai vẫn chịu sửa thì cứ để nó ngoài một thời gian, giống như Khương Trừng, đổi .
Kiêm Gia đến đây thì dừng tay vuốt lông hồ ly nữa, thẳng lên, hỏi: "Hóa họp gia đình chỉ để bàn mấy chuyện nhỏ nhặt thế ?"
Nói nàng nhẹ, vung tay một cái, con rùa nhỏ bàn như một lực vô hình hút lòng bàn tay nàng.
Nàng tiện tay chọc đầu con rùa, giọng mang theo chút thương lượng nào: "Dù là chuyện nhỏ, nhưng thấy lúc rùa thì còn dễ chịu hơn khi . Ta cũng yêu cầu gì nhiều, cứ để thế , đến khi nào thấy vui thì sẽ đổi ."
Ngừng một chút, nàng nghiêm túc hỏi: "Hoặc là các tên biến thành thứ gì khác? Ta cũng thể giúp."
Nghe , nhà họ Khương mặt ai nấy đều biến sắc. Bà cụ kịp mở miệng ông cụ giữ , Khương Hãn cầu xin cũng Khương Trừng chặn .
"Cứ ."
Khương Trừng hiếm khi chủ động lên tiếng: " thấy rùa cũng , khi chú hai ly hôn với thím hai thì tính khí ngày càng nóng nảy, đổi góc để suy nghĩ cuộc đời cũng ."
Khương Hãn trợn mắt Khương Trừng thể tin nổi.
Bố đối xử với ông như , mà Trừng ông rùa mãi luôn ?
Khương Hãn là tính của bố ruột , nếu trong nhà hỏi ai là gia trưởng nhất thì chắc chắn là ông .
con thì thể gì bố.
Tuy thể ông , nhưng cũng thể thật sự mặc kệ. Dù cũng là bố ruột, Khương Hãn cũng nỡ ông chịu sự "trừng phạt" như .
Hơn nữa Khương Oánh vẫn còn nhỏ, từng tận mắt chứng kiến bố "mang t.h.a.i giả", giờ thấy bố biến thành rùa, sợ chuyện sẽ ảnh hưởng đến tâm lý non nớt của con bé.
Lúc , Khương Oánh đang chăm chú "Khương Dư Dư", những sợ hãi, mà còn cảm thấy bố ngầu.
Bố của khác thì gì nhiều trải nghiệm như bố cô bé.
Vừa thể sinh con, còn thể biến thành rùa.
Tất nhiên, chị Dư Dư còn ngầu hơn.
Có lẽ vì chị gái sẽ hại bố nên Khương Oánh thấy sợ.
Khương Trừng thì quan tâm Khương Hãn Khương Oánh nghĩ gì, nhưng đồng ý với lời đó, là vì cho chú hai!
Dù thì chuyện cũng chút kinh nghiệm.
Anh cũng hiểu tại họ Khương Dư Dư đổi .
Bây giờ Khương Dư Dư còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Nếu Khương Dư Dư chỉ biến thành robot hút bụi trong mơ, thì giờ đây, cô sẽ biến khác thành robot hút bụi thật sự.
Khương Trừng sợ nếu thêm vài lời nữa, chú hai sẽ từ con rùa biến thành robot hút bụi thật.
Đó mới là cơn ác mộng thực sự.
Tất cả đều là vì chú hai cả thôi!
Khương Hoài đó Chử Bắc Hạc kể về tính cách của Kiêm Gia, nên cũng ngạc nhiên khi nàng chuyện như hoặc những lời như thế.
, Kiêm Gia thể theo ý , còn Khương Hoài thì thể để nàng cứ đội lốt phận của Dư Dư mà gì thì , gây thêm rạn nứt trong lòng nhà.
Vì cũng mở miệng : "Dù là trừng phạt cũng nên thời hạn, ba ngày bảy ngày đều . Đến lúc đó, cô thể sai chú hai việc khác."
"Việc khác?" Kiêm Gia nhướng mày, những khác trong nhà họ Khương cũng theo phản xạ về phía Khương Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1118.html.]
Khương Hoài khẽ , nhẹ nhàng : "Chú hai sành chỗ ăn chơi, chú hết những món ăn và chỗ vui chơi ở Hải Thị."
Dù chú thì công ty chú nhiều trẻ cũng rành chuyện .
Chử Bắc Hạc từng Kiêm Gia thích những điều mới mẻ, thú vị.
Khương Hoài tất nhiên hiểu chiều theo sở thích của nàng.
Quả nhiên, khi lời , Kiêm Gia rõ ràng hứng thú. Nhìn sang Khương Vũ Dân đang rùa vân gỗ chiếm xác cái bụng phệ rõ ràng, câu "sành ăn" càng sức thuyết phục.
Nhìn về phía Khương Hoài mặt, lẽ vì cùng dòng m.á.u với Khương Dư Dư, cũng thể vì sợi dây liên kết mỏng manh từ sáu nghìn năm , Kiêm Gia cuối cùng cũng khó "chú hai" nữa, gật đầu: "Được , theo lời . Ba ngày , để ông chân chạy vặt cho ."
Rõ ràng lời vẻ tùy tiện, mang theo vẻ ngạo mạn, nhưng cả nhà họ Khương ai tỏ bất mãn, ngay cả bà cụ cũng từ bỏ ý định khuyên nhủ.
Dù Khương Hoài cũng chỉ đổi ba ngày, bà nghĩ nhiều uy tín hơn đứa cháu lớn trong mắt Khương Dư Dư.
Kiêm Gia thấy chuyện bàn xong thì lập tức dậy rời , tiện tay nhét con rùa nhỏ trong tay tay Khương Oánh, đứa nhỏ nhất ở đây.
Khương Oánh con rùa là bố , cũng lo lắng gì, còn ôm rùa an ủi đầy yêu thương: "Bố ơi, chị ba ngày nữa bố sẽ biến , bố yên tâm nha, trong ba ngày con sẽ chăm sóc cho bố."
Khương Vũ Dân: ...
Ông cảm động, .
mà, nước mắt.
Kiêm Gia khi ngang qua Khương Hoài thì dừng một chút, , như hứng thú, cố ý hỏi: "Cậu để chú hai dẫn ăn chơi, sợ đến lúc đó thích ở đây, chịu nữa ?"
Tuy nàng trao quyền lựa chọn cho Chử Bắc Hạc, nhưng quyết định cuối cùng vẫn là nàng. Nếu nàng rời thì Khương Dư Dư sẽ mãi mãi thể tỉnh .
Khương Vũ Thành sắc mặt trầm xuống, còn Khương Hoài thì vẫn bình thản, đối diện ánh mắt của nàng, né tránh, giọng điệu như thường: "Không sợ."
"Nếu còn ở đây, nhất định cũng sẽ mong cô vui vẻ, thoải mái mà chơi."
Anh rõ "" là ai,"" thể là Dư Dư, cũng thể là "ngài " - Thương Lân.
Kiêm Gia tuy thiết với loài , nhưng thể thấu lòng .
Mà Khương Hoài mặt nàng, từ trong ánh mắt , nàng thể thấy rõ rằng những lời đều là thật lòng.
Anh tất cả, nhưng chút bài xích bất mãn nào với việc nàng chiếm lấy thể em gái .
Tim khẽ động, Kiêm Gia Khương Hoài, ánh mắt bớt phần hờ hững, thêm vài phần gần gũi như coi là trong "lãnh địa" của .
Kiêm Gia Khương Hoài trìu mến, nhẹ nhàng : "Có một trai hình như cũng tệ."
Khương Hoài lập tức , dịu dàng đáp : "Vậy trong thời gian cô ở nhà họ Khương, thể coi là trai."
Khương Vũ Thành cảm thấy lạ, nhưng ông Khương Hoài lời vô nghĩa, cũng lên tiếng phụ họa: "Cô cũng thể coi và Thích Thích là bố của cô."
Kiêm Gia ngẩng đầu liếc Khương Vũ Thành, nhưng trả lời.
Tuy , nhưng ánh mắt đó rõ ràng như đang :
Muốn bố ? Ông dám nghĩ ghê ha?...
Chuyện nhỏ bên nhanh chóng lắng xuống, còn bên , Văn Nhân Thích Thích vẫn đang tranh luận dữ dội với các trưởng lão trong tộc Văn Nhân.
"Dư Dư là con gái , thà để con bé mãi mãi thể thành Thập Vĩ, cũng thể để thần hồn của Thập Vĩ Thiên Hồ thế ý thức của nó."
Đối với bà, đây bao giờ là câu hỏi thể lựa chọn.
Không nào từ bỏ con gái của .
Bà đến đây để ý kiến của các trưởng lão, mà là để tìm cách áp chế thần hồn và ý thức của Kiêm Gia.
Tộc địa Văn Nhân mới giải trừ kết giới, thêm chuyện của Thúc Ách khiến tộc tổn thất ít , bên trong vẫn đang hỗn loạn xử lý hậu quả.
chuyện liên quan đến Thập Vĩ luôn là vấn đề quan trọng của tộc Văn Nhân.
Các trưởng lão nếu thì thôi, nhưng thì tất nhiên lấy đại cục trọng!