Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1120

Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:10:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ngài thể thả con bé ?"

Giờ đây nàng vẫn là Kiêm Gia, lãnh vực vẫn do nàng kiểm soát.

Kiêm Gia , chỉ hỏi ngược : "Ta thể, nhưng cô đ.á.n.h thức ý thức của Khương Dư Dư nữa ?"

Một câu như một bàn tay vô hình bóp chặt lấy tim Văn Nhân Thích Thích.

Bà há miệng, lời nào.

Kiêm Gia thấy , nhưng dừng .

Giọng của Thập Vĩ lúc bất chợt mang theo sự mê hoặc, thì thầm bên tai Văn Nhân Thích Thích: "Nếu cô thì từ bỏ Khương Dư Dư."

"Hoặc là, để thế Khương Dư Dư, con gái của cô."

"Ta nghĩ cũng thể một con ."

Từng câu từng chữ vang bên tai, khiến Thích Thích như rơi một gian m.ô.n.g lung, mặt bà là một cái cân khổng lồ.

Một bên là Dư Dư, một bên là Văn Nhân Bạch Y.

thể chọn, cũng chọn.

Bà cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng tim đập càng lúc càng nhanh.

Thình thịch.

Thình thịch thình thịch.

Ngay lúc bà sắp rơi tuyệt vọng giữa hai lựa chọn, bất chợt, một tia sáng vàng từ ngoài lãnh vực b.ắ.n , bao trùm bà.

Cũng nhờ , tâm trí bà khôi phục chút thanh tỉnh.

Sau đó, trong đầu bà vang lên câu mà Văn Nhân Bách Tuyết dặn lúc :

[Đừng quan tâm khác gì, chị nhất định chọn con bé. ]

[Dư Dư là Dư Dư. ]

Văn Nhân Thích Thích bất chợt kéo khỏi lãnh vực, đối diện Kiêm Gia, bà : " chọn Dư Dư."

Lời dứt, ánh mắt bà cũng trở nên kiên định theo.

" chỉ cần Dư Dư ban đầu, cho dù thật sự kẹt trong lãnh vực như ngài , chỉ cần Dư Dư còn, con bé nhất định sẽ nghĩ cách mở lãnh vực của Thập Vĩ."

Văn Nhân Thích Thích tiếp: "Nếu thì để lãnh vực, sẽ cùng ở tầng sâu nhất của lãnh vực Thập Vĩ, chờ Dư Dư đến đón chúng ngoài."

Giọng của bà như một thanh kiếm sắc c.h.é.m tan băng giá, ánh sáng vàng xuyên qua băng lạnh chiếu tầng sâu hơn của lãnh vực.

Ở nơi đó, một đang ngủ say, như cảm nhận ánh sáng quen thuộc , từ trong màn sương trắng mờ mịt chậm rãi mở mắt.

Đó là tầng sâu nhất trong lãnh vực ý thức của Thập Vĩ.

Cũng là nơi gần Thiên Đạo nhất.

Ngay cả Chử Bắc Hạc thần hồn liên kết cũng thể chạm tới.

Từng là nơi chỉ một Kiêm Gia chạm đến , nay cuối cùng thêm một tên Khương Dư Dư.

Cảm nhận ý thức ở nơi đang thức tỉnh, Kiêm Gia cuối cùng cũng chậm rãi mỉm .

tỉnh .

Vậy thì, cũng nên rời thôi.

Trước mắt lóe lên ánh sáng vàng, Kiêm Gia ngẩng đầu thì thấy Chử Bắc Hạc xuất hiện mặt Văn Nhân Thích Thích.

"Kiêm Gia."

Anh gọi nàng. Rõ ràng là cùng một gương mặt, cùng một giọng , nhưng mang cảm giác khác biệt.

Nàng luôn , mắt sớm còn là con rồng của .

Người mất, cho dù tái tạo long cốt, hóa sinh hồn mới, cũng còn là .

nàng bao giờ hối hận khi hiến tế thần hồn của .

còn là rồng, nhưng thể tồn tại như Long Mạch duy nhất Thiên Đạo.

Lần xuất hiện với phận Kiêm Gia, chỉ là tận mắt thấy một , tự tay chạm đối phương nữa.

Chỉ là đáng tiếc... nàng còn ăn thêm nhiều món ngon của thế giới .

Nhân gian vui như , nhưng cũng giống như xưa nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1120.html.]

"Không cần lo lắng, những các ngươi chờ đều sẽ trở ."

Cả mấy nhà họ Khương, Văn Nhân Bạch Y, cả... Khương Dư Dư.

Kiêm Gia : "Thập Vĩ là tồn tại Thiên Đạo thừa nhận, nếu Thiên Đạo còn thì Thập Vĩ mới sinh cần một tín ngưỡng khác thừa nhận."

Mà tín ngưỡng đó chính là con .

Linh khí thế gian còn, Thiên Đạo để phần lớn linh khí cho nhân tộc, điều đó đủ thấy Thiên Đạo thiên vị nhân tộc thế nào.

 

, khi Thiên Đạo còn, tín ngưỡng của nhân tộc còn thể thế Thiên Đạo.

Cho nên mới câu "con nên tất cả".

Mà trong đó, tín ngưỡng và sự thừa nhận của mới là chìa khóa để Khương Dư Dư giữ sức mạnh của Thập Vĩ.

Nếu Khương Dư Dư chọn lựa một cách kiên định thì sức mạnh Thập Vĩ cũng thể giữ .

Càng thể chạm tầng sâu nhất của lãnh vực Thập Vĩ.

Văn Nhân Thích Thích mới thoát khỏi sự giằng xé khó khăn, thấy lời giải thích của Kiêm Gia thì cả trái tim như tê dại.

"Trước đó ngài cố ý những lời buộc chúng lựa chọn, là để chúng lựa chọn Dư Dư ?"

Kiêm Gia bà, sang Chử Bắc Hạc, chỉ : "Những gì với các ngươi cũng giả."

"Thần hồn của Khương Dư Dư rơi giấc ngủ sâu, nếu , dĩ nhiên thể ép tỉnh . như , Khương Dư Dư sẽ Thiên Đạo thừa nhận, thể xem là Thập Vĩ chân chính. Muốn sức mạnh của Thập Vĩ thì dựa tín ngưỡng của chính các ngươi để đ.á.n.h thức ."

Chỉ cần Khương Dư Dư tỉnh thì ý thức của cô sẽ đè ép thần hồn của Kiêm Gia, thậm chí thần hồn Thập Vĩ sẽ hấp thụ nàng.

Bọn họ chọn Khương Dư Dư thì phần thần hồn còn của nàng cũng sẽ sớm biến mất.

Chính vì rõ điều đó, nàng mới dùng xác của Khương Dư Dư để cảm nhận thế gian và những từng bảo vệ thế gian đó.

Dù chỉ là một ngày.

Giờ thấy đủ, nàng cũng còn sợ thần hồn tiêu tán.

Nhân gian , từ lâu còn mà nàng vì họ mà ở .

Nghĩ , Kiêm Gia định nhắm mắt chờ ý thức cuối cùng tan biến.

Ngay lúc đó, bên tai cô chợt vang lên một giọng lạ.

Hơi thở phượng hoàng quen thuộc, gấp gáp mang chút tủi ...

"Gia Gia!"

Kiêm Gia khựng , đầu thì thấy bên cạnh một luồng lửa phượng hoàng hóa thành hình , vì thần hồn còn định nên trông hư ảo.

Chính là Ngũ Quang, thần hồn đó Khương Dư Dư và nhóm Tam Thụ cưỡng ép kéo khỏi thể Thúc Ách.

nuốt suốt ngàn năm, thần hồn tổn hại nhiều trong quá trình tái sinh và áp chế.

Dù mượn xác của Tam Thụ để dưỡng thần, ánh sáng vàng của Chử Bắc Hạc trợ giúp, trong một ngày, cũng chỉ miễn cưỡng hóa hình như .

may là kịp đến.

"Gia Gia!"

Ngũ Quang gọi nàng một tiếng, ánh mắt đầy lưu luyến và tủi .

là hình dáng của một nam t.ử trưởng thành, nhưng trong mắt Kiêm Gia vẫn hiện lên hình ảnh chú nhóc béo từng c.ắ.n đuôi .

Cũng là tiểu phượng hoàng nàng bất ngờ nở vỏ bằng một cốc sữa.

Dù thời gian ở bên dài, nhưng dù qua mấy nghìn năm, thần hồn của Ngũ Quang vẫn nhớ khí tức của Kiêm Gia.

Bởi vì, đầu tiên thấy khi đời chính là hàn.

Nàng , là đàn em của nàng.

Cái tên Ngũ Quang cũng là do nàng đặt.

Làm thể quên ?

Thế nhưng, khi còn nhỏ năng lực bảo vệ con rồng của nàng, khi trưởng thành cũng thể g.i.ế.c c.h.ế.t Thúc Ách - kẻ hại c.h.ế.t Thương Lân.

Hắn Thúc Ách nuốt ngàn năm, khó khăn lắm mới trở .

Nàng sắp biến mất.

 

 

Loading...