Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1133
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:11:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư quá quen với loại mây đen , rõ đây là "đãi ngộ đặc biệt" mà Thiên Đạo dị thế dành cho cô, gương mặt hề hoảng hốt khi bước địa bàn đối phương, ngược , bước khỏi pháp trận lập tức vung tay đ.á.n.h một đạo kim quang về phía mây đen.
Cùng lúc đó, sét trời giáng xuống từ mây đen.
Sét trời kịp chạm đất va chạm với kim quang của Khương Dư Dư giữa trung.
"Ầm ầm..."
Trong mây đen, ánh sét chớp liên hồi.
Mấy Văn Nhân Thích Thích còn kịp kinh ngạc vì Khương Dư Dư cũng tới, thì thấy phía cô là mười chiếc đuôi bung , ngẩng đầu trời, tạo thành tư thế quyết đấu một trận với đối phương.
cô vẫn quên hiệu cho họ: "Nơi giao cho con và Ngũ Quang, và hãy nhân lúc linh quang bên pháp trận vẫn còn dẫn đường mà mau về."
Còn Thồ Tinh Trúc khe nứt gian nuốt chửng, cô sẽ tìm cách đưa về.
Khương Dư Dư nghĩ khi đưa về thì bản sẽ còn vướng bận nữa, nhưng ngờ, ánh sáng phía dần dần tan biến, khí tức thuộc về nhóm Văn Nhân Thích Thích hề biến mất.
Cô đầu , chỉ thấy bên ngoài pháp trận, Văn Nhân Thích Thích, Bạch Thuật, Lộc Nam Tinh, Hoa Tuế đều nguyên tại chỗ.
Pháp trận kết nối với thế giới cũ đóng .
Họ cô, chỉ trực tiếp bước tới, cạnh cô.
"Con là con của ." Văn Nhân Thích Thích : "Mẹ sẽ bao giờ bỏ con một nữa."
Lộc Nam Tinh tiếp lời: "Thồ Tinh Trúc là bạn của , cũng là bạn của chúng , nào cũng giao cho một , chúng vô dụng."
Bạch Thuật nhỏ giọng phụ họa: "Ừm."
Hoa Tuế lời nào, chỉ bước lên một bước, lên mây đen trời, dường như bất cứ lúc nào sét giáng xuống, cũng sẵn sàng dùng để chắn.
Ngũ Quang khi tận mắt chứng kiến Thồ Tinh Trúc biến mất thì càng thể rời một .
Dù Thiên Đạo từ đầu thể nhằm Thồ Tinh Trúc, nhưng thể phủ nhận sự thật rằng Thồ Tinh Trúc nuốt là vì cố đưa trở về.
Bây giờ lối đóng thì họ cũng đầu nữa.
Tất cả cùng ngẩng đầu tầng tầng mây đen sấm chớp cuồn cuộn, trong lòng chuẩn sẵn sàng đối đầu nếu sét giáng xuống thì bỗng một giọng vang lên...
"Ra đây ! Thiên Đạo! Đừng tưởng tụ tí mây đen là dọa bọn , ai sợ ai hả?"
Ai ?
Ai đang hét tiếng lòng mà tất cả bọn họ đều kịp thành lời?
Theo tiếng đầu , ánh mắt đồng loạt đổ dồn lên Khương Dư Dư.
Khương Dư Dư: ...
Im lặng vài giây, cô đưa tay lưng, kéo một con rùa cá sấu .
"Quy Tiểu Hư..." Khương Dư Dư đau đầu: "Sao mi cũng theo tới đây?"
Lúc đầu cho Quy Tiểu Hư cùng Ngũ Quang chính là vì lo con hệ thống phản bội sẽ Thiên Đạo dị thế tiêu diệt.
Lúc Khương Dư Dư đến cũng chú ý nó.
Ai ngờ nó len lén theo tới.
Đã ... còn dám lên tiếng khiêu khích Thiên Đạo dị thế?
Nó sợ trả thù ?
Quy Tiểu Hư dĩ nhiên là sợ.
Từ lúc nó Khương Dư Dư đặt cho cái tên, , lẽ từ đầu tiên ở dị thế chọn giúp Khương Dư Dư, nó phản bội Thiên Đạo thế giới đó.
Kẻ phản bội thế giới cũ, dĩ nhiên sợ.
dù sợ cũng thể để Khương Dư Dư một gánh vác.
Chử Bắc Hạc thể theo cô thì nó .
Cái gọi là: Thua chứ thua khí thế.
Đánh thắng còn , nhưng khí thế thì thua.
Bây giờ nó đại diện cho Khương Dư Dư.
Có lẽ là vì bên Khương Dư Dư khí thế quá mạnh, cộng thêm luồng ánh sáng vàng kim đầu tiên phá tan tia sét đầu tiên, đó tuy mây đen vẫn đè nặng, sét vẫn lóe lên trong mây, nhưng mãi vẫn giáng xuống.
Giống như một trận đấu lời, hoặc cũng thể chỉ là sự dò xét.
Rất lâu đó, mây đen che trời dần dần tản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1133.html.]
Còn Khương Dư Dư cùng vẫn bình an vô sự.
Dù , tảng đá trong lòng họ vẫn rơi xuống .
Vì nhóm Văn Nhân Thích Thích chịu rời , cả nhóm đành trở căn hộ của Hồ Lệ Chi.
Vừa khỏi thang máy, họ lập tức thấy Linh Chân Chân dắt theo Hồ Mỹ Lệ, phía là "Thồ Tinh Trúc" vội vàng chạy tới.
Trước đó cố ý rời , nhưng về nhà phát hiện trong nhà chỉ mà còn một lạ, thấy trời bên ngoài đột ngột tối sầm, trong lòng bất an nên vội vàng tìm .
Ánh mắt lướt qua Khương Dư Dư, dừng Hồ Lệ Chi, thấy cô thì mới thở phào, đó Khương Dư Dư: " gặp cô ?"
Khương Dư Dư dĩ nhiên đây là Linh Chân Chân của dị thế, chỉ mím môi coi như mặc định, ánh mắt chuyển sang "Thồ Tinh Trúc" lưng .
Thồ Tinh Trúc Thiên Đạo dị thế mang , mắt chỉ thể là Thồ Tinh Trúc của dị thế.
Thực còn chuyện gì xảy .
chuyện đó cầm d.a.o đến định g.i.ế.c thì vẫn nhớ rõ, vì bây giờ trong lòng hoang mang.
Giờ cả đám rời về, nhưng thấy giống hệt .
Thồ Tinh Trúc càng thêm hoảng loạn. ...
Phòng khách.
Khương Dư Dư trao đổi thông tin với Ngũ Quang, cũng xác nhận suy đoán đó của cô về Thúc Ách và Thiên Đạo dị thế là đúng.
Vì thế, về lý do vì Thiên Đạo dị thế bắt riêng Thồ Tinh Trúc , trong lòng cô cũng suy đoán: "Có lẽ là để mở cánh cổng nối liền với dị thế."
Khương Dư Dư : "Trong sổ ghi chép của Thồ Tinh Trúc giả thuyết về việc hai thế giới chồng chéo và kết nối với , đây cũng là điều Thúc Ách và Thiên Đạo dị thế đạt . Thúc Ách sai khiến Quỷ Vụ bận rộn mấy trăm năm mà , mà Thồ Tinh Trúc , nghĩ đó mới là lý do thật sự khiến bắt ."
Pháp trận nối liền hai thế giới vốn vì sức mạnh hạn nên chỉ mở một đường thông nhỏ.
nếu Thiên Đạo dị thế hỗ trợ thì giả thuyết trong sổ ghi chép của Thồ Tinh Trúc chắc thành hiện thực.
Lộc Nam Tinh suy đoán của Khương Dư Dư, trong lòng cũng công nhận, nhưng vẫn cảm thấy thể tin nổi: "Ý là... Thồ Tinh Trúc thực Thiên Đạo dị thế cưỡng ép bắt như một nhân tài kỹ thuật đặc biệt á?"
Khương Dư Dư: ...
"Cũng thể hiểu như ."
Dù cảm thấy chút hoang đường, nhưng nếu sự thật là như , ít nhất bọn họ thể chắc chắn rằng Thồ Tinh Trúc hiện tại đang an .
Chỉ cần Thiên Đạo dị thế giới mục đích, Thồ Tinh Trúc sẽ gặp chuyện gì.
Như cũng đủ để tạm thời an ủi lòng những hiện mặt.
Nói xong chuyện của Thồ Tinh Trúc, tiếp theo đương nhiên là chuyện Ngũ Quang đột nhiên quyết định ở .
Nói đến đây, ánh mắt của , bao gồm cả Quy Tiểu Hư, đều đồng loạt chăm chú con búp bê sứ mà Ngũ Quang đang ký thác.
Vẫn là Khương Dư Dư mở lời : "Ngay từ đầu rằng Thúc Ách thực tiêu diệt , hợp hồn với Tam Thụ để cùng bọn họ đến dị thế giới tìm , thật tất cả là vì ở dị thế giới tìm nửa còn của Thúc Ách tiêu diệt gã, đúng ?"
Dù là câu hỏi, nhưng trong ánh mắt và giọng điệu của Khương Dư Dư mang theo sự khẳng định rõ ràng.
Ngũ Quang trả lời, coi như mặc nhận.
Lộc Nam Tinh tặc lưỡi một tiếng, nhịn lên tiếng: "Cho một câu, tiền bối cũng đừng trách còn nhỏ tuổi, tuổi vốn là gì đó."
Cô thẳng dậy, từ cao cúi xuống con búp bê sứ bàn : "Tiền bối sống lâu, thần hồn vướng với Thúc Ách hàng ngàn năm, thể tư duy của vẫn còn dừng ở thời phong kiến, nhưng chúng là những thanh niên hiện đại, còn lưu hành chuyện lớn vì sấp trẻ mà đơn độc gánh vác tất cả nữa."
Lộc Nam Tinh với gương mặt búp bê, nghiêm túc như đang giảng đạo lý với Ngũ Quang: "Người hiện đại chúng coi trọng tinh thần đồng đội, tiền bối hiểu tinh thần đồng đội là gì ?"
Cô chỉ về phía dãy đang ghế sofa: "Chúng là một nhóm , dù chỉ là tạm thời tụ họp , nhưng đến đây thì chính là một đội. Gặp khó khăn thì cùng giải quyết, giải quyết thì nghĩ cách, huy động sức mạnh của quần chúng cùng giải quyết. Nước Hoa chúng , từng coi trọng chủ nghĩa hùng cá nhân. Chúng tin sức mạnh đoàn kết, tập hợp tất cả sức mạnh thể tập hợp... Người tin rằng, lúc nguy nan sẽ chỉ một , mà là tất cả ..."
Nói đến cuối, cô nghiêm túc Ngũ Quang, trịnh trọng : " cảm thấy cần học và sửa đổi tư duy của ."
Nói xong một đoạn văn ngắn, cảm giác bực bội trong lòng Lộc Nam Tinh mới dịu đôi chút.
Ngũ Quang thì ngớ thấy rõ.
Mọi như Văn Nhân Thích Thích cũng sững sờ, nhưng ảnh hưởng đến việc họ vỗ tay.
"Nói lắm." Hồ Lệ Chi .
Bạch Thuật gật đầu phụ họa: "Tinh thần đồng đội, quan trọng."
Hoa Tuế cũng hiếm khi biểu hiện cảm xúc, nghiêm túc gật đầu đồng tình: "Chiến hữu."
Khương Dư Dư trong mắt cũng đầy sự công nhận, cô ngờ Lộc Nam Tinh thể những lời như với Ngũ Quang.