Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1135
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:11:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên cạnh, Lộc Nam Tinh gật đầu, nhưng hỏi: "Bọn chứng minh thư, khách sạn cho ở ?"
Cô hỏi bình thường, nhưng khiến Linh Chân Chân bên cạnh tim đập thình thịch.
Thời nay ai chứng minh thư?
Không giấy tờ tùy thì mấy đến từ ?
Rõ ràng hợp lý!
Lại về phía Hồ Lệ Chi, trong mắt Linh Chân Chân hiện lên sự giằng co.
Bạn gái khó khăn lắm mới tìm , chẳng lẽ là gián điệp ngoại quốc?
Hồ Lệ Chi Linh Chân Chân đang tự tưởng tượng linh tinh, cảm nhận ánh mắt phức tạp của , chỉ nghiêng đầu vẻ tò mò.
Linh Chân Chân dù lòng đầy nghi hoặc nhưng vẫn mở miệng: "Nếu chứng minh thì thể thuê biệt thự riêng, dùng tên chúng để thuê là ."
Có vài biệt thự vốn chuyên cho giới trẻ thuê tiệc tùng, cũng khó tìm.
Quan trọng hơn là, ở biệt thự riêng, nếu mấy thật sự vấn đề, thì dễ dàng tóm gọn một .
Nghĩ , Linh Chân Chân chủ động tìm giúp mấy biệt thự thể thuê gần đó.
lúc trời tối, tìm biệt thự ngay dễ.
Văn Nhân Thích Thích liền dứt khoát : "Biệt thự để lo, cần tìm nữa."
Bà liếc Linh Chân Chân, với Hồ Lệ Chi: "Chuyện chỗ ở cô khỏi lo, giải thích sơ với ."
Nhìn ánh mắt Linh Chân Chân, tuy cố giấu nhưng rõ ràng đang xem họ như dân nhập cư bất hợp pháp.
Nếu rõ, chẳng chừng lát nữa còn kéo cả nhóm dậy hát quốc ca.
Hồ Lệ Chi: ???...
Văn Nhân Thích Thích dù cũng từng sống ở dị thế mười tám năm, đó ở Hải Thị cũng từng gây dựng sự nghiệp và mối quan hệ.
Rất nhanh, bà mượn một căn biệt thự từ một phu nhân nhà giàu quen cũ.
Cả nhóm liền lái xe tới biệt thự, khi còn quên mang theo "Thồ Tinh Trúc".
Xe của Hồ Lệ Chi vốn cũng là do Văn Nhân Thích Thích để . Người đông xe đủ, họ còn mượn thêm một chiếc từ Linh Chân Chân.
"Thồ Tinh Trúc" và Khương Dư Dư cùng một xe, ghế xe chạy về hướng đại học, cuối cùng cũng lấy hết can đảm hỏi về Thồ Tinh Trúc .
Cậu đó rốt cuộc là ai?
Sau đó ?
Bọn họ là ai?
Khương Dư Dư lôi kéo Thồ Tinh Trúc của thế giới cuộc, nên trả lời mà hỏi ngược : "Nói cho cũng , nhưng thể đó sẽ tốn tiền, còn ?"
Trong xe yên lặng trong chốc lát, một lúc , Thồ Tinh Trúc : "Thật , cũng quá ."
Thế giới rộng lớn, chuyện kỳ lạ gì cũng thể xảy .
Cậu tuy tò mò, nhưng nếu tò mò khiến ví tiền tổn thương, thì cần cũng .
Sau đó, cả đường yên ắng cho đến khi xe dừng gần trường học, Thồ Tinh Trúc lập tức vội vàng mở cửa bước xuống.
mở cửa, Khương Dư Dư gọi : "Thồ Tinh Trúc."
Thồ Tinh Trúc đầu, chỉ thấy một lá bùa lóe lên ánh sáng linh lực.
Khương Dư Dư , giọng nhẹ như mộng như ảo, chỉ : "Mọi chuyện hôm nay chỉ là một giấc mơ của thôi, về ."
Mắt Thồ Tinh Trúc đầy mơ màng, mặt, còn chút ý tìm hiểu.
Xuống xe, loạng choạng trường, đến khi xuống giường ký túc xá mới cảm thấy như tỉnh dậy từ giấc mộng.
Trong giấc mơ đó, hai " ".
Văn Nhân Thích Thích lái xe về phía biệt thự, đường nhịn hỏi Khương Dư Dư: "Cho dù con dùng pháp thuật rối trí nhớ của thì với cái tính cách đó chắc cũng chẳng lung tung."
Khương Dư Dư tất nhiên điều đó.
Dù trải nghiệm khác khiến tính cách chút đổi, nhưng cơ bản vẫn giống .
Chính vì hiểu rõ, nên cô sợ Thồ Tinh Trúc lung tung.
Cô , chỉ đơn thuần là cứ mãi vướng bận chuyện .
"Tuy là dị thế, nhưng mỗi ở thế giới đều cuộc sống của họ."
Họ suy cho cùng chỉ là qua đường, thể để ảnh hưởng gì thì đừng để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1135.html.]
Văn Nhân Thích Thích , thêm, nhưng trong ánh mắt đầy suy tư.
Sau khi tiễn Thồ Tinh Trúc, cả nhóm nhanh chóng định trong căn biệt thự mượn .
Bóng đêm chìm trong ánh , nhưng chẳng ai ngờ rằng, tại biệt thự nhà họ Khương cách đó hơn mười dặm...
Khương Vũ Thành kết thúc công việc, đang một trong thư phòng, thì đột nhiên điện thoại vang lên.
Là cuộc gọi từ một bạn thế giao cùng lứa nhưng ít khi liên lạc.
Chỉ đầu dây bên , giọng nam trung niên mang chút đắc ý vang lên: "Vũ Thành, chắc chắn vợ mới cho ai mượn biệt thự ở Tĩnh Viên ."
Người tiếp: "Người mà nhờ để ý đây, cô xuất hiện ."
"Choang" một tiếng.
Vị gia chủ vốn luôn điềm tĩnh bất ngờ đổ chén bên cạnh.
Trong đôi mắt xưa nay luôn nghiêm nghị gợn sóng, lúc hiếm hoi lóe lên một tia sáng.
Cả đời của Khương Vũ Thành thể là mục tiêu mà nhiều ngưỡng mộ và phấn đấu cả đời để đạt .
Ông sinh trong gia tộc nhà họ Khương, từ nhỏ bồi dưỡng để trở thành thừa kế của gia tộc.
Và đúng như kỳ vọng, ông lớn lên thành thừa kế xuất sắc nhất.
Ông tiếp quản nhà họ Khương, các em trai em gái đều lấy ông gương. Tuy từng kết hôn, cũng con cái của riêng , nhưng Khương Vũ Thành từng cảm thấy hối tiếc.
Ông tưởng rằng điều gì tiếc nuối.
Có lẽ vì cuộc đời cho ông quá nhiều, ông cũng quen với việc nhiều thứ chỉ cần vươn tay là , nên từng thật sự giành lấy thứ gì từ tận đáy lòng.
Ngoại trừ... đó.
Một phụ nữ kỳ lạ.
Luôn lén ông từ xa, ngày qua ngày khác, nhưng từng gần lấy một bước.
Dù ông từng cho cô cơ hội.
Ông từng tò mò về cô , nhưng cũng chỉ là tò mò.
Ở độ tuổi của ông, ông còn tâm trí để tìm hiểu về tình cảm.
Vì , khi một ngày nọ cô đột nhiên biến mất, ông cũng bình thản chấp nhận.
Ông tưởng rằng chấp nhận sự biến mất của cô .
một tháng, hai tháng... một năm, hai năm...
Ông phát hiện những quên phụ nữ kỳ lạ đó, mà thậm chí theo thời gian trôi , càng nhớ đến cô thường xuyên hơn.
Khi ngoài, ông nghĩ đến việc cô áy từng trốn ở đó để .
Khi trở về nhà, ông cũng vô thức về phía cái cây thể núp ở đó.
Rõ ràng đó thể biến mất khỏi cuộc đời , nhưng càng rõ điều đó thì càng khiến mong gặp cô trở thành một nỗi chấp niệm.
Cuối cùng, ông một việc khiến cảm thấy khó tin.
Sau nửa đời sống đúng khuôn phép, ông bắt đầu điều tra lý lịch một phụ nữ, thậm chí còn huy động nguồn lực để tìm tung tích của cô .
Ông tưởng việc đó sẽ dễ dàng.
sự thật là, cô như thể biến mất khỏi thế giới .
Danh tính đây của cô thế bởi một phụ nữ khác.
Nhà, xe, thậm chí công việc tên cô , đều khác thế.
Nếu giấy tờ chuyển nhượng và hồ sơ pháp lý rõ ràng, ông còn tưởng cô hại.
Thế mà hôm nay, hơn hai năm cô biến mất...
Có với ông rằng, cô .
Khương Vũ Thành nên diễn tả tâm trạng của .
từ khuôn mặt phản chiếu trong màn hình điện thoại tắt, ông thấy khoé miệng đang cong lên.
Lần , ông tiếp tục giả vờ như gì nữa. ...
Tĩnh Viên.
Sáng sớm, Hồ Lệ Chi cùng Linh Chân Chân xách hai túi đồ ăn sáng lớn đến tận cửa.