Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1142
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:11:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lửa phượng hoàng còn thể dùng như thế nữa !"
Lộc Nam Tinh cảm thán, trong mắt ánh lên sự hào hứng rực rỡ.
Đã lớp bảo vệ như , nếu cô loạn một trận, chẳng là quá lãng phí ?
Nghĩ đến đây, cô nàng chần chừ thêm, ôm con búp bê sứ xông thẳng trong.
Xông đến tên đấu giá chính, cô nàng nhấc chân bọc lửa tung cú đá thẳng .
Cây s.ú.n.g đen tay đấu giá viên tiếp xúc với lửa liền tan chảy biến dạng, còn kịp nghĩ cách đối phó với " lửa" mặt thì tên đó đá bay ngoài.
Những kẻ còn thấy dám đến gần cô , chuyển sang bao vây Hoa Tuế.
Đám tuy lợi hại, nhưng chung quy vẫn là thường, giỏi lắm chỉ gọi là phần t.ử khủng bố nguy hiểm.
Phải rằng, năm đó Hoa Tuế khi xuất hiện với cơ thể bất hóa cốt kỳ vọng trở thành vũ khí tối thượng.
Nói về mức độ nguy hiểm, mới thực sự là nguy hiểm của nguy hiểm.
Bởi nên cô chút lo lắng Hoa Tuế sẽ đối phó nổi.
Lách qua đám , cô tiến thẳng đến chiếc giá nơi phụ nữ trói, chính là "món hàng sống" đang đem đấu giá ban nãy.
Chỉ thấy phụ nữ trần truồng, da vẽ đ.á.n.h dấu và đ.á.n.h thứ tự ở khắp nơi, mỗi con tương ứng với một bộ phận nội tạng sẽ đem bán.
Người đó bệ, tay chân cổ đều khóa bạc khóa chặt.
Cô mắng thầm trong lòng, định mở khóa giúp phụ nữ nhưng nhớ thể dùng linh lực, đành sang hỏi Ngũ Quang: "Lửa của tiền bối thể tan cái khóa ?"
Ngũ Quang , năm cụm lửa phượng hoàng nhắm chính xác khóa cô gái. Lửa thiêu cháy bạc thành tro trong chớp mắt nhưng thương chút nào.
Người phụ nữ vốn tê liệt và sợ hãi, lúc ánh mắt le lói chút ánh sáng, dù chỉ là một tia hy vọng sống, cũng đủ để cô niềm tin tiếp tục.
Cô bước đến, kéo khăn trải bàn phủ lên cô gái, trong ánh mắt kinh ngạc lẫn ơn của đó cùng tiếng la hét cầu cứu hỗn loạn phía bên , cô tiến tới chiếc lồng giam lớn phía .
Bên trong nhốt nhiều "món hàng sống" đang chờ đấu giá, thấy cô cứu , tất cả đều cố gắng dùng đủ loại ngôn ngữ cầu xin cứu giúp.
Cô phát hiện chiếc lồng cũng khóa điện t.ử đặc biệt, định bắt chước Ngũ Quang dùng lửa phượng hoàng phá khóa, nhưng phát hiện ngọn lửa chỉ thể bảo vệ cô chứ do cô điều khiển, đành bất lực bóp con búp bê sứ trong tay.
Búp bê sứ Ngũ Quang: ...
Lửa bùng lên, ngọn lửa phượng hoàng đỏ rực lao về phía khóa điện tử.
Chẳng bao lâu, khóa tan chảy, nguồn điện ngắt, chỉ "cạch" một tiếng, cửa lồng mở , bên trong như cá thả về nước ùa ngoài.
Vì là hàng sống đem đấu giá, để đảm bảo nội tạng khỏe mạnh, bọn buôn tiêm t.h.u.ố.c bỏ đói họ, nên những đều thể tự trốn thoát.
Những gì cô thể cho họ chỉ là như thế.
Họ đấng cứu thế, thể dẫn theo nhiều chạy thoát như .
Ngay lúc cuối cùng trong lồng chạy , bỗng một lao đến mặt cô . Khuôn mặt đó bôi đen bộ, bất ngờ tiến sát khiến cô suýt tưởng là địch định tung cú đá, may kịp hô lên: "Lộc Nam Tinh!"
Cô nhận mặt nhưng nhận giọng : "Thồ... Tinh Trúc?"
Không ai ngờ rằng gặp Thồ Tinh Trúc - Thiên Đạo bắt - tại nơi xa xôi và khủng khiếp như thế .
Hơn nữa còn là một "món hàng sống" chuẩn đấu giá.
Thật là vô lý.
Ý nghĩ hợp lý lướt qua đầu, cô lập tức lùi mạnh một bước khi Thồ Tinh Trúc định tiến gần.
, Dư Dư từng suy đoán Thồ Tinh Trúc là nhân tài kỹ thuật đặc biệt, Thiên Đạo mang , thì lẽ nào Thiên Đạo để xuất hiện ở nơi nguy hiểm thế ?
Việc Thồ Tinh Trúc ở đây vốn dĩ đáng ngờ!
Làm trùng hợp đến ?
Đã thể là trùng hợp, chỉ thể là âm mưu.
Là mưu đồ của Thúc Ách hoặc Thiên Đạo của dị thế giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1142.html.]
Nghĩ thông suốt, cô lập tức quát lớn: "Đứng yên đấy!"
Thồ Tinh Trúc theo phản xạ khựng .
Hoa Tuế mới hạ gục hết kẻ địch trong phòng, tiếng liền cũng lập tức nghiêm.
Thồ Tinh Trúc khi mới thấy gì đó , lập tức lau mặt giải thích gấp: "Lộc Nam Tinh, là ! Thồ Tinh Trúc! Cậu nhận ?"
lau sạch, càng lem luốc.
Cô chút khó chịu nhưng vẫn hỏi: "Cậu chứng minh là Thồ Tinh Trúc thật ?"
Cậu tưởng cô nghi ngờ là Thồ Tinh Trúc của dị thế, vội : " bản thể dị thế, chính là Thồ Tinh Trúc thật, cùng nghiệp sớm ở Học viện Đạo giáo!"
Cô nghĩ một chút hỏi: "Vậy xem, hồi còn học ở học viện, mỗi năm đóng bao nhiêu tiền ký túc?"
Thồ Tinh Trúc chút khó hiểu vì cô hỏi chuyện đó, nhưng vẫn trả lời thật: "Năm trăm."
Cô nhướn mày, định phản bác, thì tiếp lời: "Trước khi nghiệp mỗi năm đều là năm trăm, khi nghiệp, viện trưởng thấy là sinh viên ưu tú nên giảm hai mươi đồng, nên phí ở ký túc của đúng là bốn trăm tám mươi đồng!"
Nói đến con bốn trăm tám mươi do bản tự "mặc cả" , giọng đầy tự hào.
Nếu như việc đúng con bốn trăm tám mươi vẫn thể nghi ngờ là do ký ức lấy cắp, thì cái vẻ mặt hớn hở chắc chắn chỉ thể là chính - Thồ Tinh Trúc thật.
"Thồ Tinh Trúc! là thật! Sao cũng ở đây?"
Cô xúc động tiến lên ôm đối phương.
Thồ Tinh Trúc " lửa" bất ngờ lao tới thì giật bắn, còn kịp tránh, thấy lúc cô đến gần, ngọn lửa bao quanh cô lập tức tắt phụt.
Cô cứ thế ôm chặt lấy .
Khoảnh khắc ôm lấy , cả hai đều ngẩn .
Cô ngờ né.
Cậu cũng ngờ cô ôm thật.
Hai im lặng một lúc, đang còn lúng túng thì căn phòng lớn, nơi dùng livestream, đột nhiên chút vặn vẹo gian.
Ngay đó, Khương Dư Dư dẫn xuất hiện trong phòng.
Nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn trong phòng, ánh mắt cô lập tức rơi lên gương mặt thứ ba, tức Thồ Tinh Trúc.
Bạch Thuật thấy liền trố mắt, biểu cảm như gặp quái vật.
Đồng thời, Khương Dư Dư cũng nhanh chóng nhận : "Thồ Tinh Trúc, ở đây?"
Hơn nữa, rõ ràng đang mặt, mà cô cảm ứng chút khí tức nào từ ?
Thồ Tinh Trúc thấy cô cần hỏi nhận thì xúc động nghẹn ngào: " trốn thoát khỏi Thiên Đạo của dị thế ! Hơn nữa còn phát hiện một bí mật cực lớn của Thiên Đạo dị thế!"...
Khi khe nứt gian bất ngờ nuốt chửng, Thồ Tinh Trúc liền chuyện .
Tuy rõ tại nhằm , nhưng chắc chắn chuyện .
Cậu cảm thấy hút một nơi vô cùng tăm tối, xung quanh là bóng đen áp lực vô tận, thấy gì, chỉ cần trong đó thôi cũng đủ khiến tâm thần sụp đổ.
Thồ Tinh Trúc quả thật cũng suýt sụp đổ, nên dứt khoát nhắm mắt , mặc kệ bản bao trùm bởi bóng tối, miệng thầm niệm chú tĩnh tâm.
"Giao vướng, muôn biến kinh... vô bỏ vô lấy, vô vi vô ngã."
Dù học lệch, nhưng những bài chú cơ bản vẫn thuộc lòng.
Dù ở dị thế, chú tĩnh tâm tác dụng nhiều, nhưng ít cũng giúp vững tâm hơn một chút.
Và khi ý thức dần chìm xuống, nhạy bén phát hiện thứ gì đó đang xâm nhập tâm trí , cố kiểm soát .
Nghe đến đây, Lộc Nam Tinh lập tức kéo Khương Dư Dư lùi hai bước, mắt đầy cảnh giác: "Cậu Thiên Đạo khống chế ?"
" !" Thồ Tinh Trúc giải thích.