Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1145
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:11:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc cần thiết, bà thể nhờ dây đỏ mà lãnh vực của cô.
Ban đầu vốn là để bà thể tránh nguy hiểm nếu gặp chuyện bất trắc ở dị thế.
ngờ, thật sự Văn Nhân Thích Thích sử dụng.
Chỉ là quá trình rõ ràng vô cùng gian nan.
Khương Dư Dư cẩn thận đỡ Văn Nhân Thích Thích dậy, tay cô khẽ run lên thể kiềm chế.
Bất kể là hai năm bà ở bên sư phụ, hơn hai năm đó từ dị thế trở về, Khương Dư Dư cũng từng thấy Văn Nhân Thích Thích thương nặng như .
Cảm nhận thần hồn tổn thương rõ rệt trong lòng ngực, Khương Dư Dư khẽ nhắm mắt, nước mắt thể ngăn mà tuôn rơi.
May mà...
Chỉ là thần hồn thương.
Chỉ cần còn sống... là .
Khương Dư Dư cố gắng bỏ qua yêu lực gần như tán loạn trong Văn Nhân Thích Thích, ôm chặt lấy bà, cơ thể khẽ run.
Là của cô.
Cô nên lời mà để một ở thu dọn tàn cục.
Dị thế qua như gì, nhưng thật Thúc Ách và Thiên Đạo ở khắp nơi.
Nghĩ đến đây, liền thấy từng sợi từng sợi ác niệm đen từ m.á.u Văn Nhân Thích Thích chậm rãi bốc lên.
Khương Dư Dư cúi mắt , sắc mặt biểu cảm, nhưng ngay đó, trong lãnh vực đột nhiên bừng sáng ánh vàng.
Từng sợi ánh sáng vàng kim xen lẫn sát ý sắc bén, ngay khi ác niệm xuất hiện liền tiêu diệt triệt để.
Đây là đầu tiên trong lãnh vực của Khương Dư Dư cảm nhận sát ý mạnh mẽ đến .
Chỉ thấy đầu ngón tay cô khẽ động, bộ ác niệm trong lãnh vực, kể cả tia ác niệm đang ẩn trong mộng cảnh của Khương Vũ Thành, đều tiêu diệt thành khói.
Lộc Nam Tinh và những khác cuối cùng cũng nhận chuyện gì đang xảy , thể tin nổi hai đang đất, vành mắt đỏ hoe: "Dư Dư..."
Bạch Thuật lập tức bước nhanh tới, lời nào liền bắt đầu thi triển pháp thuật, tiên là cầm m.á.u cho Văn Nhân Thích Thích, nhưng những chiếc đuôi chặt đứt thì thể nào phục hồi bằng sức .
Trong mắt tỏ rõ buồn bã, nhưng linh lực quanh vẫn dốc lực truyền sang Văn Nhân Thích Thích.
Khương Dư Dư thấy vết thương dần dần hồi phục, im lặng đặt xuống ngay ngắn, đợi Bạch Thuật xử lý xong mới đưa tay .
Ý niệm dẫn động, bãi cỏ nơi bất ngờ xuất hiện từng điểm sáng xanh.
Trong ánh sáng xen lẫn từng tia ánh sáng vàng kim từ mặt đất bay lên.
Chúng hội tụ , trong chốc lát bao phủ cơ thể Văn Nhân Thích Thích.
Bên trong ánh sáng, thần hồn tổn thương của Văn Nhân Thích Thích đang từng chút một hồi phục, chỉ là tốc độ chậm.
Khương Dư Dư xoay , lãnh vực mắt biến đổi, gian lãnh vực hóa thành hình dáng nhà họ Khương ở Hải Thị, Văn Nhân Thích Thích ánh sáng bao phủ lúc đang yên giường.
Bên cạnh, Khương Vũ Thành vẫn nhắm mắt ngủ say.
Khương Dư Dư ông gì đều là nhờ liều mạng đưa cả ông lãnh vực mới giữ bình an.
Về việc , cô chút nghi ngờ.
Vì nếu đổi là cô, cô cũng sẽ như thế.
Dù ông chỉ là Khương Vũ Thành của dị thế, nhưng dù là cô , cũng thể trơ mắt ông vây khốn.
Mẹ dùng yêu lực nửa đời của để đền đáp tình nghĩa với Khương Du Thành của dị thế.
Từ nay về , mười tám năm "vướng mắc" nhân quả ở dị thế đứt.
Khương Dư Dư lặng lẽ hai , ngoại trừ khoảnh khắc ban đầu run rẩy và bộc phát sát ý, lúc cô tỏ vô cùng bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1145.html.]
Tất cả đều thấy sự bình tĩnh quá mức của cô, nhưng ai lên tiếng can ngăn.
Khương Dư Dư sang Thồ Tinh Trúc, mở miệng: "Thồ Tinh Trúc, giúp đưa về thế giới gốc. Cậu và Bạch Thuật cùng với ."
Nếu thể, cô càng giữ trong lãnh vực để chữa trị thần hồn. Lãnh vực Thập Vĩ khi thức tỉnh , linh khí thuần khiết dồi dào, cô dung hợp một nửa tâm mạch của Chử Bắc Hạc, nơi là nhất để chữa thần hồn.
... Thồ Tinh Trúc , lãnh vực Thiên Đạo của dị thế thể kết nối với lãnh vực của cô.
Hơn nữa, chuyện cô sắp tiếp theo...
Mẹ ở đây cũng thể an tâm dưỡng thương.
Gửi Thồ Tinh Trúc Thiên Đạo dị thế nhòm ngó cùng thương trở về, Chử Bắc Hạc bên , nhất định thể bảo vệ họ thật .
Thồ Tinh Trúc hiểu rõ lo lắng của Khương Dư Dư, do dự gật đầu: "Được, lập tức bố trí pháp trận kết nối."
Dù ở dị thế sức mạnh hạn chế, nhưng trong lãnh vực của Dư Dư, việc bày trận hề khó khăn.
Bạch Thuật cũng phản đối. Ở dị thế thì cũng áp chế, giúp Dư Dư nhiều, nhưng về thì thể dốc lực chữa trị thần hồn tổn thương của cô. Nếu thể, còn giúp bà khôi phục phần yêu lực đang tan rã.
Nếu yêu lực tan rã , với thể bán yêu, Văn Nhân Thích Thích sẽ như thường, dần già , c.h.ế.t như bao khác.
Miễn là còn ở đó, tuyệt đối để bà già c.h.ế.t như thế.
Chẳng bao lâu, Thồ Tinh Trúc bố trí xong pháp trận nối về thế giới cũ, mang theo Văn Nhân Thích Thích và Bạch Thuật rời , đồng thời cũng truyền lời đến Chử Bắc Hạc đang đợi bên .
Chờ đến khi ba rời khỏi lãnh vực, Khương Dư Dư mới dần thu vẻ bình tĩnh, trong ánh mắt hiện lên sự sắc bén hiếm thấy.
Cô : "Ra ngoài thôi, Thúc Ách của dị thế lộ diện."
Thông qua ác niệm ẩn trong mộng cảnh của Khương Vũ Thành, Khương Dư Dư cảm ứng vị trí của Thúc Ách.
Hoặc thể , đó là tín hiệu gã cố ý để cô cảm nhận.
Gã mục đích của bọn họ, nên tay với Khương Vũ Thành và cô, thể xem là hành động khiêu khích.
Còn nếu gã mục đích khác thì cũng quan trọng nữa.
Bởi vì , cô nhất định ... tiêu diệt gã .
Dù là Thiên Đạo của dị thế... cũng đừng hòng ngăn cô.
Khi cả nhóm một nữa bước khỏi lãnh vực, họ trở căn phòng máy tính mà đó Khương Vũ Thành cho họ mượn.
Vừa bước , ánh mắt của tất cả đều bất giác dừng chằm chằm cái đuôi cáo đứt thảm.
Đó là đuôi của Văn Nhân Thích Thích, lúc vứt bừa bãi sàn, để mặc m.á.u thấm đỏ tấm thảm.
Lộc Nam Tinh mắt đỏ hoe, định bước tới nhặt đuôi lên.
Quy Tiểu Hư hành động còn nhanh hơn cô , vèo một cái bay tới, ngậm lấy cái đuôi mang tới mặt Khương Dư Dư.
Ngón tay Khương Dư Dư cứng , đón lấy cái đuôi bê bết m.á.u , lật tay, cái đuôi lập tức thu lãnh vực.
Thu dọn xong, ánh mắt của đồng loạt lạnh lẽo hướng về phía đàn ông bệnh tật đang nửa nửa ghế sofa.
Sau khi Thúc Ách xé rách lãnh vực của Văn Nhân Thích Thích mà , gã phát hiện Khương Vũ Thành vốn đang ngủ sofa cũng biến mất cùng bà.
Bà dùng một cái đuôi cưỡng ép mở lãnh vực, vì nghĩ thể g.i.ế.c c.h.ế.t gã trong đó.
Bà chỉ thừa cơ đưa đó rời ngay mặt gã.
Rất thông minh, nhưng cũng ngu ngốc.
Biết rõ khi bà sẽ gọi viện binh, nhưng Thúc Ách vẫn rời mà ở nguyên tại chỗ, đợi họ về.
Lúc , đối mặt với ánh mắt tức giận căm hận của , Thúc Ách ghế sofa chỉ khẽ mở mắt, từ tốn lên tiếng: "Ban đầu, vốn định tay với ả ."
Dù là Khương Vũ Thành Văn Nhân Thích Thích, đối phó họ đối với gã mà chẳng mấy ý nghĩa.