Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1152
Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:11:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gần như ngay khi xong, trong lãnh vực nơi Khương Dư Dư đang giao chiến với "Hồ Lệ Chi" Thiên Đạo mượn thể, bỗng xuất hiện một đạo linh quang trong lòng bàn tay cô.
Ánh sáng quen thuộc đó, kèm theo một lệnh bài màu đen từ lòng bàn tay cô chậm rãi bay lên.
Khương Dư Dư và "Hồ Lệ Chi" đều sững sờ, liền thấy lệnh bài đại diện cho lệnh thông hành địa phủ, chợt bay về phía cửa lãnh vực nơi Ngũ Quang đang .
Lệnh bài bay khỏi lãnh vực thì ánh sáng rực rỡ tỏa .
Giây tiếp theo, giữa trời đầy thiên lôi, một cánh cửa quỷ môn quan khổng lồ đột nhiên mở .
Cánh cửa khổng lồ bao phủ lấy Ngũ Quang đang liều mạng chống đỡ thiên lôi cùng với Thúc Ách phía .
Cũng thuận thế chắn lấy lôi hỏa ngừng bổ xuống từ cao.
Qua lớp chắn lãnh vực, chỉ thấy một bóng cao ráo chậm rãi bước từ trong quỷ môn quan.
Trang phục đường trang quen thuộc, tóc dài, ngũ quan yêu mị khó phân biệt nam nữ, cứ thế chậm rãi bước về phía Ngũ Quang.
Ánh mắt dừng Thúc Ách phía đang đ.á.n.h đến mức chỉ miễn cưỡng giữ hình dạng, trong mắt Dịch Trản hiện lên một tia cảm xúc phức tạp, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: "Như chúng hẹn, tầng mười chín khủng khiếp nhất của địa phủ thanh tẩy, ngươi thể đưa gã địa phủ bất cứ lúc nào."
Ngũ Quang Thúc Ách phía đang tỏ rõ nét u ám vì sự xuất hiện của Dịch Trản, khóe miệng y cuối cùng cũng khẽ nhếch lên : "Kẻ Thúc Ách do trăm nghìn ác niệm trốn khỏi địa phủ năm xưa kết thành, hôm nay đưa gã trở về địa phủ."
Như , món nợ nhân quả mà vị Diêm Vương tiền nhiệm mắc sáu nghìn năm , hôm nay rốt cuộc cũng thanh toán.
Gần như ngay khi lời dứt, hình Ngũ Quang lập tức hóa thành phượng hoàng màu lửa, cuốn lấy Thúc Ách phía thể chống đỡ, lao quỷ môn quan.
Thiên Đạo thấy liền định ngăn cản, thiên lôi tránh quỷ môn quan mà bổ về phía Ngũ Quang và Thúc Ách phía .
Dịch Trản quét ánh mắt, khẽ vung tay.
Thiên lôi ngăn ngoài cửa quỷ môn quan.
Dịch Trản ngẩng đầu, xuyên qua rào chắn lãnh vực, dường như về phía Thiên Đạo dị thế, chỉ : "Ngươi tuy là Thiên Đạo của thế giới , nhưng theo hiệp định năm xưa giữa Thiên Đạo và Địa phủ, kẻ quỷ môn quan, Thiên Đạo cũng phép tùy tiện động ."
Sự việc đến mức , Thiên Đạo dị thế cũng chẳng còn tâm tư dây dưa với Khương Dư Dư.
Vừa chuyển niệm, hình "Hồ Lệ Chi" liền xuất hiện cửa quỷ môn, lạnh lùng đối diện với Dịch Trản.
"Dị thế thuộc quy tắc của , khi tách cắt đứt với địa phủ. Ngươi tùy tiện mở quỷ môn quan tại dị thế của là vi phạm quy tắc của ."
Dịch Trản rõ đây là thể Thiên Đạo mượn, nhưng cũng chẳng để tâm, lời uy h.i.ế.p chỉ nhún vai, dáng vẻ chẳng hề sợ: "Ồ, ngươi kiện ."
Nói , đợi Thiên Đạo đáp , tiếp lời: " còn là Diêm Vương, thuộc sự quản lý của Địa phủ nữa. Hiệp định giữa Địa phủ và Thiên Đạo cũng ràng buộc ... Nếu ngươi nhất định kiện, thể kiện Diêm Vương đương nhiệm."
Dịch Trản chẳng hề ngại ngùng đẩy trách nhiệm cho Diêm Vương hiện tại, thái độ bất cần đó càng khiến Thiên Đạo dị thế tức đến phát điên.
Chỉ thấy "Hồ Lệ Chi" tụ pháp quyết đầu ngón tay, ánh sáng vàng kim kèm theo mấy đạo pháp ấn đột ngột đ.á.n.h về phía Dịch Trản.
Dịch Trản chau mày, đưa tay đỡ lấy ba đạo pháp ấn đầu tiên, đang định c.ắ.n răng chịu đựng những đạo còn thì thấy phía và bên cạnh xuất hiện ánh sáng vàng kim và âm khí đan xen.
Giây , xích linh quang ánh sáng vàng kim khóa chặt ba đạo pháp ấn còn .
Còn ba đạo pháp ấn còn sót một luồng âm lực cường đại chặn bộ.
Người đầu tiên là Khương Dư Dư rời khỏi lãnh vực vì sự xuất hiện của Dịch Trản.
Người là một luồng sức mạnh tuyệt đối đến từ quỷ môn quan.
Chỉ thấy trong làn khói xanh phát từ quỷ môn quan, một bóng cao lớn ẩn hiện.
Người đó bước , nhưng ai từng gặp đều là ai.
Diêm Vương Minh Diêm.
Chỉ thấy Minh Diêm trong cánh cửa, về phía Dịch Trản ở cửa, mở miệng, giọng lạnh lẽo: "Dịch Trản, tự ý mở quỷ môn quan ở dị thế, còn về?"
Giọng nghiêm nghị và lạnh lẽo, nhưng mang theo bất kỳ sự bất mãn ý định xử phạt nào.
Dịch Trản vốn định đối đầu trực tiếp với Thiên Đạo, việc Minh Diêm xuất hiện tại đây chứng tỏ Ngũ Quang và Thúc Ách thuận lợi tiến tầng mười chín.
Thế nên hiếm khi thuận theo, đáp: "Biết ."
Nói xong, định bước quỷ môn quan.
Khương Dư Dư gọi .
"Dịch Trản, !"
Dịch Trản dừng chân, nhưng đầu. Khương Dư Dư bóng lưng , giọng lạnh: "Ngũ Quang và Thúc Ách ?"
Dịch Trản lưng về phía cô, dang tay : "Như cô thấy, họ Địa phủ."
Anh : "Thúc Ách vốn là kết tinh của trăm nghìn ác niệm trốn khỏi địa phủ năm xưa, khi đó để chúng thoát , hôm nay đương nhiên để chúng về địa phủ trấn áp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1152.html.]
Chỉ địa phủ, dù là phong ấn ác niệm, cũng ác niệm của Thúc Ách xâm thực.
Đây cũng là nơi phong ấn cuối cùng mà Ngũ Quang chọn cho Thúc Ách.
Khương Dư Dư khi thấy Dịch Trản xuất hiện, chắc sớm thỏa thuận với Ngũ Quang.
Dịch Trản một lòng đưa Thúc Ách đại diện cho trăm nghìn ác niệm trở địa phủ trấn áp, Ngũ Quang bây giờ thành điều đó.
...
Cô vẫn cảm thấy, chỉ như .
Nếu chỉ đơn thuần đưa về địa phủ là thể trấn áp Thúc Ách thì Thúc Ách lang bạt nhân gian suốt sáu ngàn năm.
Dịch Trản... giấu cô điều gì đó.
"Chỉ đưa về địa phủ là thể trấn áp Thúc Ách ?" Khương Dư Dư chằm chằm bóng lưng , : "Dịch Trản, đừng giấu ."
Dịch Trản vẫn lưng về phía cô, dường như khẽ thở dài, cuối cùng cô.
Người mắt, vẫn nhạy bén như khi.
Anh cô, nghiêm túc : "Chỉ đưa về tất nhiên thể trấn áp ... Pháp khí trấn áp trăm nghìn ác niệm năm xưa hủy, giờ trấn áp Thúc Ách nữa, cần pháp khí mới."
"Pháp khí đó chính là thần hồn phượng hoàng."
Ngũ Quang từng cố gắng dùng chính bản để cảm hóa ác niệm của Thúc Ách.
khi Thúc Ách lang bạt nơi nhân gian suốt hàng nghìn năm, cảm nhận quá nhiều ác niệm và cuối cùng cũng nhận , sự tồn tại của Thúc Ách thể chỉ dùng thần hồn phượng hoàng mà hóa giải .
Nhân gian nhiều khổ nạn, khổ nạn thể giảm bớt, nhưng thể biến mất .
Về , liền ngộ .
Hắn nên nghĩ thể tận diệt ác niệm thế gian, chỉ cần trấn áp Thúc Ách thì cho dù nhân gian sản sinh ác niệm, chỉ cần Thúc Ách tụ hội chúng , những ác niệm cũng thể trở thành tai họa.
Từ khoảnh khắc tách khỏi cơ thể Thúc Ách, Ngũ Quang nghĩ cách để trấn áp gã.
Đó chính là để gã về nơi vốn thuộc về gã.
Vì , từ bỏ việc hợp thể với Tam Thụ để tái sinh, mà lấy lý do tu bổ thần hồn để tìm đến Dịch Trản.
Bởi vì mục tiêu của Dịch Trản giống với .
Trước , Thúc Ách cũng từng hỏi vì cố tình chống đối.
Đối kháng với Thúc Ách, trấn áp ác niệm thế gian, bao giờ là sứ mệnh của phượng hoàng.
Chưa từng ai yêu cầu như .
Ngũ Quang vẫn nhớ câu trả lời của khi đó: "Thật sự từng ai yêu cầu điều , tất cả... chỉ vì ."
Mà nay, hang ác niệm địa phủ cần vật trấn giữ, thì chính là vật trấn giữ nhất.
Khi Dịch Trản vật trấn giữ mới chính là thần hồn của phượng hoàng, Khương Dư Dư chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng.
Như thể trở khoảnh khắc năm xưa khi cô vì để tai họa bùng phát mà chọn ở dị thế vật trấn giữ.
Cô thể hiểu quyết định của .
cô vẫn thể chấp nhận.
Cô luôn cho rằng, sự việc đời thể chỉ một cách giải quyết duy nhất.
Dù là tạm thời phong ấn Thúc Ách trong lãnh vực của cô thì lãnh vực của cô cũng thể lập tức đầm lầy xâm thực.
Vì nhất định gấp gáp như ?
Hắn đưa quyết định như thế, Chử Bắc Hạc ?
Tâm trí rối loạn, cô Dịch Trản mặt, nhưng tranh cãi thêm gì, chỉ bước thẳng về phía quỷ môn quan.
Dịch Trản như ý định của cô, giơ tay chặn đường .
"Tránh !"
Khương Dư Dư trầm giọng quát.
Cô từng nghĩ rằng thẳng thắn gốc cây Phù Tang, họ hiểu và chân thành với .
Thế mà chuyện Ngũ Quang cùng âm thầm mưu tính, từng với cô Chử Bắc Hạc một lời.