Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 1167

Cập nhật lúc: 2025-12-15 16:12:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bóng dáng Chử Bắc Hạc cứ thế khựng giữa trung.

Nhìn ánh mắt cô hóa thành dịu dàng và từ bi, đó, môi cô khẽ động, giọng xuyên qua màn chắn truyền tới tai .

: "Chử Bắc Hạc, lẽ... sẽ còn đợi em thêm một thời gian nữa."

Anh mở miệng, rằng dù bao lâu thì cũng sẽ đợi cô.

, đợi.

Ít nhất là bây giờ, ở bên cô, bất kể mắt khó khăn gì, dẫu tập hợp bộ sức mạnh huyền môn trong thiên hạ, cũng sẽ tìm cách.

Giống như những gì họ đang hiện tại.

Khương Dư Dư hiểu ý , nhưng vài việc, nếu tự ý thức thì thôi.

Thiên Đạo chọn cô kế thừa ý chí của ngài, thì một việc, chỉ cô mới thể .

Giờ đây cô đủ mạnh, đưa thứ trở về đúng chỗ, chỉ Thiên Đạo thực sự mới .

Cô từ từ đưa tay , lòng bàn tay mở rộng.

Nửa tấm lệnh bài Thiên Đạo bay lên từ lòng bàn tay cô, ánh sáng vàng kim từng rực rỡ nay cũng mờ nhạt, sức mạnh Thiên Đạo ban cho cô cạn kiệt.

đó là kết thúc.

Linh lực trong lòng bàn tay Khương Dư Dư vận chuyển, lệnh bài lập tức xoay nhanh, trong xoáy nước, nửa tấm lệnh bài còn Thiên Đạo dị thế ném như cảm ứng mà bay vọt ngoài.

Hai tấm lệnh bài mờ tối, nhanh chóng hợp một trong lòng bàn tay cô.

Khương Dư Dư tấm lệnh bài trọn vẹn, từ từ khép tay .

Khoảnh khắc tiếp theo, lệnh bài Thiên Đạo trong tay cô đột ngột vỡ nát.

Nhận cô định gì, đồng t.ử Chử Bắc Hạc chấn động dữ dội, bất chấp tấm chắn ánh sáng vàng kim mắt, dồn hết sức còn xuyên qua, giữ lấy cô.

"Dư Dư!!"

vẫn chậm một bước.

Khoảnh khắc lệnh bài vỡ vụn, vạn vật ngưng đọng.

Thế giới rơi tĩnh lặng, chỉ còn Khương Dư Dư là vẫn tồn tại.

Giống như khi cô đầu thức tỉnh sức mạnh Thiên Đạo.

Trong lãnh vực đó, thời gian và gian đều do Thiên Đạo chi phối.

Và chỉ Thiên Đạo mới thể xoay chuyển càn khôn.

Giờ đây, Khương Dư Dư sẽ trở thành Thiên Đạo thực sự.

đưa thứ trở điểm khởi đầu. ...

Nhìn Chử Bắc Hạc gần ngay mắt, Khương Dư Dư giấu tất cả cảm xúc nơi đáy mắt, tay bóp nhẹ.

Tấm lệnh bài vỡ vụn hóa thành vô dải ánh sáng vàng kim bay tán loạn.

Tựa như một nghi lễ long trọng nhất, ánh sáng vàng kim xuyên qua cửu châu Hoa Hạ, băng qua đại dương, tầng tầng ánh sáng vàng kim cuối cùng bao phủ cả Lam Tinh, hóa thành một mảnh ánh vàng rực rỡ.

Nơi nào ánh vàng chiếu đến, dị thế giáng xuống thế giới đều biến mất.

Họ hóa thành từng điểm sáng, bay trở xoáy nước.

Điểm sáng càng lúc càng nhiều, xoáy nước đang ngưng đọng cũng nhanh chóng co , cho đến khi biến mất trong chớp mắt.

Hoàn tất thứ, thể Khương Dư Dư cũng bắt đầu hóa thành vô dòng sáng vàng như lệnh bài Thiên Đạo.

Xuyên qua quầng sáng lấp lánh, cô về phía Chử Bắc Hạc mắt.

Giống như đầu tiên cô gặp , cũng cách một tầng ánh sáng vàng kim rực rỡ.

điều đó ngăn cô khắc ghi bóng hình . .

Trước khi cơ thể tan biến, Khương Dư Dư cuối cùng nhịn , nhẹ nhàng tiến lên, in một nụ hôn giữa trán .

"Chử Bắc Hạc, em thích ."

Chỉ tiếc là chúng vẫn kịp cử hành hôn lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-1167.html.]

Giọt nước mắt theo tia sáng vàng cuối cùng tan biến, Chử Bắc Hạc vẫn giữ tư thế vươn tay phía , đến khi ý thức trở , chỉ thấy điểm sáng cuối cùng mắt biến mất, còn trong lòng bàn tay là nửa viên đá tâm mạch.

Một khi thứ về đúng chỗ...

Thì nửa trái tim của , cũng nên trả cho chủ cũ. ...

Thế giới khôi phục chuyển động, tất cả đều dốc sức tiếp tục chiến đấu chống xoáy nước đoạn giới, nhưng chớp mắt phát hiện cả xoáy nước lẫn dị thế đều biến mất.

 

Tất cả sững sờ, là tiếng reo hò vang dội khắp bầu trời.

"Chúng thành công ! Thắng a a a a!"

Mọi chìm trong vui sướng, các nhân viên của Cục An ninh Đặc biệt và Cục Quản lý Yêu quái cũng buông bỏ bộ sức lực, đại trận hộ quốc vốn duy trì khó nhọc cũng giải trừ.

Tiêu Đồ là hộ pháp lập tức bay về phía Chử Bắc Hạc đang giữa hư từ lúc nào.

Cậu uốn rồng tới mặt Chử Bắc Hạc trong chớp mắt, thấy im tại chỗ, trong lòng bàn tay là nửa viên đá tâm mạch, nhịn mà tò mò: "Đây là gì ?"

Chử Bắc Hạc đáp: "Đá tâm mạch, là nửa trái tim của ."

Tiêu Đồ chớp mắt, càng thêm khó hiểu,"Nửa trái tim của thì cầm trong tay ?"

Nghe , Chử Bắc Hạc khẽ nhíu mày, vật trong tay, đáy mắt hiện lên một tia mơ hồ.

Một lúc lâu , : "... Anh quên ."...

Ngày hôm đó, tất cả đều đang ăn mừng cùng một chuyện.

Khủng hoảng do dị thế xâm lấn họ hóa giải một cách hảo.

Họ chiến thắng Thiên Đạo.

Họ thật sự thắng trời.

Mỗi tham gia đều cảm thấy vô cùng tự hào và kiêu hãnh, niềm vui của họ hề che giấu, mạng cũng tràn ngập những lời bình luận đầy xúc động và phấn khích.

Sau khi cùng trải qua một đại nạn thể khiến xã hội đổi, trong ngoài nước Hoa hiếm hoi khoảnh khắc đồng cảm như .

Không ai nhận điều gì đó đúng.

Dù vẫn thắc mắc vì giây xoáy nước còn đang từ từ đảo ngược, giây cuốn theo cả những đến từ dị thế biến mất. sự tò mò chỉ là thoáng qua, nhanh họ ném đầu.

Họ nghĩ nhiều nên đương nhiên cũng nhớ rằng một biến mất cùng với xoáy nước cắt đứt giới .

Khi cảm nhận niềm vui của dân khắp cửu châu, Chử Bắc Hạc thấy nhẹ nhõm chút nào, ngược , nơi sâu thẳm trong lòng như thiếu một mảnh, nhưng thể rõ là gì.

Anh , chỉ lặng lẽ thu nửa viên đá tâm mạch trong tay, với Tiêu Đồ: "Về thôi."

Tiêu Đồ cũng thấy gì sai, lập tức đáp một tiếng, định theo thói quen cúi để lên thì hình Chử Bắc Hạc hóa thành ánh sáng vàng kim trở về bản thể.

Tiêu Đồ vẫn giữ nguyên động tác hạ rồng, thấy mất, luôn cảm thấy gì đó đúng, nhưng vẫn lắc đầu, chớp mắt lao về hướng bản thể của Chử Bắc Hạc, quên gọi: "Huyền Hiêu, theo sát đấy!"

Huyền Hiêu liếc một cái, mặt biểu cảm, chỉ : "Bớt lệnh cho ."

Lần Chử Bắc Hạc hao gần hết ánh sáng vàng kim, vốn nên chìm giấc ngủ để tích lũy sức mạnh và chờ đợi thức tỉnh tiếp theo, nhưng cảm thấy nên ngủ vùi lúc .

Rõ ràng bên Kinh Thành còn nhiều việc cần xử lý, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn giao cho Ly Thính, còn thì dẫn Tiêu Đồ trở Hải Thị.

Hải Thị, nhà họ Chử, nơi đây dường như vẫn còn chuyện mà cần xử lý.

Anh nhớ rõ là chuyện gì, nhưng Tiêu Đồ nhắc khéo: "Chẳng là chuyện của tiền bối Thích Thích ?"

Cậu : "Tiền bối Thích Thích lúc giao chiến với Thúc Ách ở dị thế tổn thương yêu hồn, giờ vẫn còn hôn mê, Bắc Hạc chẳng từng hứa sẽ giúp chăm sóc bà ."

Lúc câu , Tiêu Đồ thấy ngơ .

Phải , Bắc Hạc hứa giúp ai chăm sóc nhỉ?

Ủa? Cậu gọi " Bắc Hạc" quen miệng quá ?

Tất cả là tại Khương Tố cả.

Hai là về nhà họ Chử ở Hải Thị, nhưng khi đáp xuống là ở nhà họ Khương.

Khương Hãn cùng đang thu dọn pháp trận mà họ từng cùng bày trong viện, thấy hai thì chút bất ngờ: "Anh Bắc Hạc, Tiêu Đồ, hai đến đây?"

 

 

Loading...